“Vậy thì tốt. Ta còn lo lắng ngươi đang bế quan tu luyện bỏ qua cơ hội may mắn... Ha ha ha... Hạo ca ca, không tính cùng một chỗ với ta hả?” Long Ðình bắt được ý tứ ẩn hàm trong lời nói của Trần Hạo, có chút thất vọng nói.
“Ngươi đường đường đệ tử thánh điện, chính là đại lãnh đạo dẫn đội, ca ca ta điêu dân nho nhỏ này sẽ không theo ngươi lăn lộn... Ô, đúng rồi, Đình muội. Ta đã dùng viên đan dược thứ hai... Bây giờ nhìn hình ảnh của ngươi, cũng có loại... Ha ha ha... Ta bây giờ đã hiểu cảm giác của ngươi...”
“Hừ! Còn nói ta phát tao, bây giờ hiểu rồi chứ? Ha ha ha... Đau cũng khoái hoạt... Không đúng, lần trước ngươi không phải nói không cảm giác gì sao? Không phải mới phát tác một lần sao? Sao nhanh như vậy đã...”
“Ai biết được, dù sao sau khi bước vào Địa Tiên cảnh bùng nổ một lần, so với lần đầu tiên của ta mãnh liệt gấp mười gấp trăm lần... Tuy cứng rắn chịu đựng qua, nhưng sau đó tần suất bùng nổ quá cao, làm cho ta ngay cả tĩnh tâm để tu luyện cũng không làm được, cả đầu óc đều là ngươi... Hơn nữa, sau mỗi lần bùng nổ, tựa như hiệu quả đã rất nhỏ, nhỏ đến có thể xem nhẹ không tính... Cho nên ta chỉ có thể nuốt dùng viên thứ hai. Bây giờ tốt hơn nhiều rồi...”
“Hạo ca ca... Ngươi nói thực?”
“Nói thực gì? Ta đương nhiên nói thực, việc này chẳng lẽ còn lừa ngươi?”
“Ta là nói sau khi bùng nổ, ngươi... Không hiệu quả nữa?”
“Phải... Hắc hắc, không nghĩ qua là làm đến cực hạn rồi, có phải hay không so với ngươi mạnh hơn chút?” Trần Hạo hơi đắc ý nói, hai mắt chăm chú nhìn hình ảnh của Long Đình, trong đầu cũng nhịn không được nhớ tới ảo cảnh lúc mình bùng nổ, đem nha đầu này chà đạp trăm ngàn lần, kìm lòng không được liền có cảm giác rung động, cộng thêm kê động.
Trêu chọc, khiêu khích như vậy, ở giữa hai người thường xuyên phát sinh. Một là trao đổi cảm tình, hai là xúc tiến hấp thu dược hiệu. Cho nên thời gian hai năm qua, Trần Hạo cùng Long Ðình trên đã đến mức không có gì giấu nhau, không có bất cứ gì câu nệ. Đương nhiên cũng giới hạn bởi trao đổi tình trạng như vậy.
“Hừ. Lần này ta cũng tranh thủ nhịn xuống, rèn luyện đến cực hạn!”
“Ha ha... Tốt lắm, ta thoát ra đây, đi báo danh!”
“Ừm...” Long Đình tuy không nỡ, nhưng cũng hiểu nguyên nhân Trần Hạo không cùng một chỗ với nàng. Nàng là đệ tử thánh điện, một trong những thiên tài đỉnh cao nhất của nhân tộc, các nàng sau khi tiến vào trong đó, đều có nhiệm vụ, mang theo nhiệm vụ cùng chín đại tinh hệ khác nhất quyết cao thấp. Mỗi đệ tử thánh điện sẽ thống lĩnh không ít cao thủ Địa Tiên cảnh tạo thành đại quân, tranh đoạt đại cơ duyên, đại truyền thừa, viễn cổ linh bảo, viễn cổ di tích, thiên địa linh vật, linh dược thật sự. Cũng chỉ có như vậy mới có thể thu hoạch lớn nhất.
Chẳng qua, cái này đối với một số cao thủ chiến lực thật sự đỉnh tiêm, tuyệt đối sẽ không gia nhập đội ngũ. Dù sao tình huống có đệ tử thánh điện dẫn đội hơn nữa đạt được ích lợi dựa theo cống hiến phân phối, xa không bằng bọn họ ăn mảnh. Cho nên người đi một mình vẫn là rất nhiều. Nhưng làm đệ tử thánh điện thì phải dẫn đội, còn phải đảm đương trách nhiệm giám hộ tộc người tu luyện, đây là nghĩa vụ của bọn họ. Nếu không, tình huống năm bè bảy mảng đối với nhân tộc sẽ rất bất lợi. Đương nhiên, làm người dẫn đội, thu hoạch của bọn họ so với độc hành giả lớn hơn.
Mà Trần Hạo bây giờ xem như tán tu hẳn hoi, không nơi nào để về.
Hắn chưa hưởng thụ đãi ngộ hậu đãi nhân tộc cho đệ tử thánh điện, tất nhiên sẽ không có nghĩa vụ cùng trách nhiệm giám hộ tộc người tu luyện. Nhưng hắn dù đứng ra, người khác có người không tán thành.
...
“Cái đệch! Ta nguyện ý đi chịu chết, vì sao không đồng ý ta báo danh? Mẹ, thực lực ta kém sao?”
“Quên đi huynh đệ, nhận mệnh đi, không có bối cảnh, thực lực chúng ta cũng không phải quá xuất sắc, danh ngạch phân cho tán tu là có hạn... Chúng ta tranh không được cũng là đúng, hơn nữa không nhất thiết là chuyện xấu... Ngươi xem những kẻ thông qua kia, người nào khí tức không phải rất mạnh? Còn đều là trang bị cực phẩm linh bảo... Mặc dù chúng ta đi vào không tranh đoạt với người khác, nhưng vận khí không tốt gặp phải người tu luyện tinh hệ khác, khẳng định chết ở trong đó...”
“Chết lại như thế nào? Ta nguyện ý đi mạo hiểm! Dựa vào cái gì bọn họ có trang bị cực phẩm linh bảo thì có thể thông qua, ta lại không thể? Khí tức của ta cũng không yếu hơn bọn hắn...”
...
Trần Hạo ở thời điểm chạy tới điểm báo danh trung tâm liên minh, trên quảng trường thật lớn tràn ngập vô số người tu luyện Địa Tiên cảnh, trên thân mỗi một người đều là bảo quang tản ra, khí tức càng hoàn toàn nở rộ, bày ra trạng thái đỉnh phong nhất của mình. Nhưng người tu luyện không cách nào thông qua báo danh, hùng hùng hổ hổ, không khí dị thường, lại là rất nhiều.
Nhìn người tu luyện kia tức giận dị thường, Trần Hạo một bộ hắc bào đã thay đổi bộ dáng, khí tức, khẽ lắc lắc đầu. Tuy Trần Hạo không biết lần này Hạo Vũ tinh hệ có thể tiến vào bao nhiêu người tu luyện, nhưng khí tức người này thật sự không ra làm sao, trong cả quảng trường, ít nhất 90% người đều mạnh hơn hắn. Rõ ràng là một gia hỏa không tự mình hiểu lấy lại không sợ chết, hơn nữa cũng không có bối cảnh.
Nếu không thì ít nhất một kiện linh bảo mạnh một chút cũng có.
“Hừ! Nhìn cái gì? Ngươi mạnh hơn ta? Linh bảo cũng không có, khí tức so với ta còn kém hơn, còn che đầu gì? Không biết báo danh cần chân thân sao? Cười? Cười cái gì mà cười, ta cũng không qua được, ngươi tên chim non Địa Tiên cảnh sơ kì này, càng đừng nghĩ...” Người tu luyện kia đang buồn bực chửi, vừa vặn nhìn thấy Trần Hạo đang tiến vào, mà Trần Hạo vừa vặn lơ đãng lắc lắc đầu, liền thuận tiện cho đối phương có nơi trút giận.
Trần Hạo mỉm cười, lắc lắc đầu lần nữa, liền đứng ở cuối một đội ngũ báo danh.
“Tiểu hữu, xin khôi phục diện mạo và khí tức vốn có.” Trần Hạo vừa đứng ở cuối của đội ngũ, một lão giả đứng ở bên cạnh đội ngũ chỗ cuối cùng, mặc trang phục đặc thù của liên minh, liền mỉm cười nhắc nhở: “Nguyên thủy bí cảnh danh ngạch tán tu có hạn, người tu luyện báo danh quá nhiều, cho nên các ngươi phải trải qua thô tuyển mới có tư cách báo danh”
“Ðược.”
Bá!
Ở trong tin tức ghi lại có liên quan nguyên thủy bí cảnh, cũng không ghi lại vấn đề chi tiết tán tu báo danh, cho nên Trần Hạo thật không biết là phải khôi phục tướng mạo sẵn có và khí tức. Chẳng qua, sau khi nghe được lão giả nói như vậy, biết không tránh được, liền dứt khoát lưu loát thu hồi ngụy trang.
Thời điểm từng đạo khí tức huyền ảo từ trên người Trần Hạo tản ra, đã gần hai năm thời gian, vô luận là thế giới thực hay thế giới thứ hai đều chưa bao giờ bại lộ chân thân trước mặt người khác, bây giờ Trần Hạo rốt cuộc lấy khí tức cùng diện mạo thật sự xuất hiện trước mặt người khác.