Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 653: Ta Muốn...



Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

Chẳng qua, Trần Hạo cũng không quá xem nhẹ đối phương, tựa như phương thức tu luyện của Á Dĩnh tinh Hoan Nhạc Cốc giống nhau, Hoan Nhạc Cốc còn so với cái này tà ác gấp trăm lần ngàn lần, còn có thể đường đường chính chính tồn tại, hơn nữa, chen vào hàng ngũ tông môn đứng đầu của Á Dĩnh tinh. Những người tu luyện nữ này tương tự là vì tăng lên thực lực, vì tu luyện. Ðơn giản liền tìm tới hắn vì thiên phú của hắn thật sự là mạnh, lựa chọn song tu là tốt nhất. Cái này đối với người tu luyện nữ dựa vào loại này tăng lên thực lực, cũng giống như ăn thịt Ðường Tăng.

Trên thực tế, Trần Hạo không biết là không riêng gì những người tu luyện bình thường này, dù là trong đội ngũ người tu luyện thiên tài hàng ngũ đứng đầu cũng có loại hiện tượng này. Vì tăng lên thực lực, vụng trộm tìm người khác phái thiên tài hơn cầu hoan. Thậm chí trường hợp được đạo lữ của họ cho phép cũng không hiếm gặp.

“Tiểu huynh đệ... Ngươi không nhìn ta một chút sao? Có lẽ ngươi sẽ động lòng đấy?”

“Xin lỗi. Ngươi vẫn là tìm người khác đi... Ta không làm cái này.” Trần Hạo cứng rắn cắt đứt tâm thần đối phương, đồng thời thúc giục một đạo tâm thần thủ hộ cường hãn, đem bản thân che chắn, bước nhanh đi tới chỗ ngồi của mình.

“Nơi này cũng quá chen chúc rồi nhỉ...” Trần Hạo sau khi ngồi xuống, nhìn quét chung quanh thầm nghĩ.

Dưới tình huống bình thường, chỗ ngồi phi hành khí của liên minh khoảng cách đều là mấy trăm trượng, nhưng phi hành khí này nhìn từ bên ngoài rõ ràng rất lớn, nhưng bên trong chỉ có mười trượng khoảng cách. Thực ra, đây là lấy bớt không gian dùng vào việc khác.

...

“Huynh đệ, xưng hô như thế nào? Ta tên Lê Thiên, đệ tử Kiếm Vũ Môn Đông Lưu thành, tổ trưởng tiểu tổ, ngươi hẳn là tổ chúng ta, ha ha... Ngươi hẳn là không phải xuất thân Ðông Lưu thành nhỉ?”

“Trần Hạo, đến từ Á Dĩnh tinh. Lê tổ trưởng, cái phi hành khí này nhìn từ bên ngoài rất lớn, không gian chỗ ngồi của chúng ta sao nhỏ như thế?” Trần Hạo nhìn người tu luyện trung niên chủ động tới gần, hỏi.

“Ha ha, các ngươi trẻ tuổi không biết là bình thường, đợi lát nữa sau khi mọi người đến đông đủ khởi động, sẽ hiểu. Phàm là loại đại sự kiện này, liên minh đều không có bất cứ thù lao gì, hơn nữa nghĩa vụ vận chuyển. Nhưng phí tốn tiêu hao lại rất lớn, cho nên, rất sớm trước đây, liên minh đã nghĩ ra biện pháp, nói cách khác, trừ cấp bậc đại đội trưởng chiếc phi hành khí đó có được không gian độc lập miễn phí, chúng ta loại này là không có, muốn tĩnh tâm tu luyện, chỉ có tiêu phí tiên nguyên tinh để tiến vào phòng khách quý. Bên trong có phòng đơn độc, giống tửu lâu. Đương nhiên, phòng cấp bậc tương tự so với tửu lâu tiêu phí cao hơn gấp trăm lần. Người bình thường là thừa nhận không nổi...”

“Thì ra là thế.”

“Trần huynh đệ, chào ngươi! Tại hạ Ðông Lưu thành Lam Phong Tông đệ tử Triệu Viên Kiều, rất vui được quen biết ngươi!”

“Trần huynh đệ...”

Ðối mặt người tu luyện nhiệt tình muốn kết giao, Trần Hạo rất bất đắc dĩ, nhưng không có chút ngạo khí của cường giả, đều ôm quyền đáp lại. Những người này chỉ đến chào hỏi một chút, cũng không quấy rầy nhiều. Mục đích rất đơn giản, chính là quen mặt chút, nhỡ đâu gặp được, hoặc nhiều hoặc ít sẽ cho một chút mặt mũi. Như thế là đủ.

Sau một lát, Trần Hạo cũng phát hiện, chỉ cần người tu luyện khí tức cường đại, liền rất được hoan nghênh, người tới gần nhiều, nhất là một số tổ trưởng, phó tổ trưởng.

“Trần huynh đệ, xem ra ngươi còn chưa thích ứng loại tình huống này, cái này cũng là mọi người ôm lòng may mắn, không cầu được ngươi giúp, nhưng nếu gặp phải, ít nhất không địch lại cũng là tốt, có thể thuận tay giúp một chút, tất nhiên càng tốt... Ta biết Trần huynh đệ tất nhiên sẽ không cùng tiểu tổ chúng ta cùng nhau hành động, chẳng qua vẫn là hy vọng nếu chúng ta gặp phải nguy hiểm, ngươi thuận tiện thì giúp chúng ta một chút... Phân phối sẽ tuyệt đối không bạc đãi Trần huynh đệ!”

“Không thành vấn đề. Nếu ở trong khu vực, thời điểm có nguy hiểm, ngươi cho ta biết là được... Có thể giúp, ta tất nhiên sẽ giúp!” Trần Hạo nói.

“Như vậy đa tạ!”

...

Ở thời điểm Trần Hạo đang bận việc ứng phó, trong phi hành khí cấp bậc trên đại đội trưởng, Long Đình và Trần Tuyết thoải mái hơn nhiều, không gian cách xa nhau mấy trăm trượng rộng rãi, hơn nữa yến hội tối hôm qua làm cho người tu luyện ở đây cơ bản đều đã quen biết. Những người này dù là đệ tử thánh điện hay người tu luyện tông môn đứng đầu, có thể có thực lực như vậy, đều là nhân vật thiên tài, cũng đều có ngạo khí của mình, trừ phi giống Trần Hạo loại trổi vượt qua người chung quanh quá nhiều, nếu không thì không ai sẽ đặt xuống thân phận, cố ý nịnh bợ kéo gần lại.

Chẳng qua, Trần Tuyết so với Long Ðình bận hơn một chút, nguyên nhân là vì người quen của Long Đình, Chung Dương Danh, Cẩu Ðạo Thiên hai đệ tử thánh điện độc thân này.

Tối hôm qua tuy từng gặp, nhưng Trần Tuyết cùng Long Đình sau khi tự do trao đổi, giới thiệu lẫn nhau, liền sớm rời khỏi, không có bất cứ cơ hội nào cho bọn họ. Nhưng hiện tại, hai người đối với Trần Tuyết ẩn tàng chân thân rất có hứng thú, chủ động tìm đề tài tán gẫu.

Long Đình nha đầu này biết sẽ không có việc gì, cho nên cố ý mặc kệ, nhìn Trần Tuyết mà cười thầm.

Ðáng tiếc, Long Đình mới đắc ý trong chốc lát, liền bị một câu của Trần Tuyết khiến cho mở to mắt nhìn, kinh ngạc vì Trần Tuyết có phản ứng kỳ quái.

“Hai người các ngươi rất không tồi, đáng tiếc, ta đối với các ngươi không có hứng thú. Ta thích là Long Ðình! Cảm ơn...”

“A?”

“Không phải chứ?”

“Ngươi...”

Chung Dương Danh, Cẩu Ðạo Thiên, Mạc Vi Vi cùng Đoạn Nhân Thiên, cùng Long Đình đều trợn tròn mắt. Không phải vì Trần Tuyết nói câu “Thích Long Ðình” tỏ thái độ bách hợp, mà là vì trên người Trần Tuyết chợt thay đổi khí tức, thoáng như hoàn toàn là khí tức chân thân.

Đó là khí tức nam nhân.

Cùng lúc đó, váy lam trên người nàng chợt xảy ra thay đổi, biến thành một bộ lam bào, khuôn mặt tuyệt đẹp ở nháy mắt thêm ba phần ngạnh lãng, trở thành một soái ca hẳn hoi, so với Trần Hạo đẹp trai kinh động cũng không chút thua kém. Duy nhất chính là tuấn mỹ có thừa, dương cương không đủ chút.

“Ðình Ðình... Vậy Trần Hạo tính là cái gì, về sau hai người chúng ta cùng nhau, nhé?” Mắt Trần Tuyết trừng lên nhìn Long Đình vẻ mặt kinh ngạc, “vèo” một tiếng liền đến bên người Long Ðình, ôm nàng ngang eo nói.

“... Ngươi nha đầu này...”

“Ta nào là nha đầu?”

“Ngươi ngươi... Nhanh trở về, đừng ở nơi này của ta!” Long Ðình đem Trần Tuyết đẩy ra nói.

“Khụ khụ... Trần Tiểu Bạch, ngươi đến cùng là nam nhân hay là nữ nhân? Tuyệt học này của ngươi cũng quá thần kỳ chút rồi...”

“Bản nhân vừa nam vừa nữ! Nhưng tâm lý là nam, cho nên các ngươi cũng đừng đến phiền ta... Chúng ta chỉ có thể là bằng hữu!”

Trần Tuyết đắc ý nhìn thoáng qua Long Đình, nhưng chưa trở lại chỗ ngồi của mình, mà là ngồi xuống ở bên người Long Đình, nói: “Chúng ta liền cùng nhau đi!”

Bá!

Long Ðình đang kinh ngạc ngây ngốc, dưới ban ngày ban mặt, bỗng nhiên một đám sương khói liền xuất hiện ở chung quanh hai người, chợt ở thời điểm Trần Tuyết chưa phản ứng lại, một tay vồ tới bộ ngực Trần Tuyết, một tay vươn về phía dưới.

“A...”

“Ha ha ha... Ta nói rồi... Dạy ta, dạy ta! Cái tuyệt học này, ta muốn học!”

“Vậy cũng cần ngươi học được, chẳng qua ngươi giúp ta một việc trước!”

“Chuyện gì? Ngươi nói! Chỉ cần ta có thể được, tất nhiên giúp ngươi...”

“Ta muốn...”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.