Hoàng Trần xuất quan thì đã là bình minh của ngày cuối cùng trước khi đại hội luyện đan bắt đầu khai mạc.
Tinh thần hắn lúc này vô cùng thoải mái, tràn đầy tự tin, mấy ngày qua trong không gian Pháp bảo hắn đã không ngừng luyện tập để ổn định cấp độ luyện đan của mình. Có thể nói lúc này đây nếu dùng Hoả Linh Đỉnh thì hắn cũng có thể tự tin mà điều chế được Trúc cơ đan thượng phẩm, mặc dù tỷ lệ chỉ mỗi lò chỉ có thể sắc xuất đạt 1 đến 2 viên thượng đẳng mà thôi, nhưng nếu luyện chế Trúc cơ đan thượng phẩm thì hắn hoàn toàn có thể nắm chắc đạt được 2 đến 3 viên. Với trình độ của hắn lúc này có thể nói vào top đầu của cả Hoàng Sa quận, thậm chí ngay cả Nguyễn sư phụ hắn nếu luyện chế Trúc cơ đan cũng không tự tin có thể thành đan được như hắn, đó cũng là nguyên nhân tại sao Luyện Đan Sư cấp 3 nhiều như vậy nhưng chân chính luyện ra được thượng phẩm Trúc cơ đan đã ít, luyện chế ra cực phẩm Trúc cơ đan lại càng ít hơn.
Hoàng Trần vừa bước ra khỏi động phủ thì thình lình khiến hắn phải giật mình, có lẽ vì chủ quan hắn cũng không có để ý ngay phía trước động phủ là sư phụ và sư tỷ của hắn đang chắp tay đi đi lại lại với dáng vẻ khá sốt ruột.
Thấy hắn bước ra thì sư phụ hắn mới thở phào đi nhanh tới rồi cất giọng đầy quan tâm:
- Con vẫn bình ổn cả chứ, mấy ngày qua con bế quan suốt, bên ngoài có nhiều việc biến đổi nên muốn gặp con để bàn bạc nhưng không tiện.
- Đệ đúng thật là, bế quan liền một mạch lại còn bày đặt ra cấm chế nghiêm ngặt đến thế, tỷ và sư phụ muốn truyền tin cũng không được, Nguyễn Liệu cất giọng có vẻ giận dỗi.
“Đệ tử thực sự có vấn đều mấu chốt trong luyện đan nên muốn tranh thủ thời gian ngắn còn lại hảo hảo vượt qua một chút để đại hội lần này không làm mất mặt tông môn. Mong sư phụ cùng sư tỷ bớt giận” Hoàng Trần giải thích một cách thành khẩn.
- Không sao là được rồi, ta trông thần sắc của con khá tốt, có lẽ lần bế quan này có thu hoạch cũng không nhỏ. Khá lắm, khá lắm, mau theo ta cùng sư tỷ vào phòng ta có chút việc cần bàn. Nói rồi Nguyễn lão dẫn đầu đi thẳng một mạch về phía phòng khách của động phủ.
Hoàng Trần nhìn sư tỷ rồi cả hai cùng nhau tiến bước theo sau.
Bên trong phòng khách bài trí khá đơn giản, sau khi cả 3 tiến vào bên trong thì Nguyễn lão phất tay khởi động cấm chế nơi đây.
Một ấm linh trà nhanh chóng được lão lẫy ra từ trong trữ vật, chỉ bằng mấy động tác đơn giản thì mỗi người đã có một ly trà tỏa hương ngào ngạt.
Sau khi thưởng thức một tuần trà, Nguyễn Lão mới cất giọng:
- Mấy ngày qua liên tục có một số thông tin quan trọng của khu vực cũng như của đại hội luyện đan lần này nên chúng ta phải có chút chuẩn bị tâm lý trước.
Trước tiên là thông tin xác thực của ban tổ chức lần này thành viên ban giám khảo sẽ có sự tham dự của đại diện sứ giả của tông môn cấp 5 phái xuống. Mục đích là chuẩn bị cho đại hội luyện đan châu Á 20 năm sau. Vì vậy thành tích của các thí sinh lần này có thể mang đến cơ hội trăm năm có một cho môn phái. Nếu như đại hội Luyện Đan Sư của Hoàng Sa quận thì 20 năm diễn ra một lần thì Châu Á và toàn cầu đều là 100 năm. Nhưng đại hội Luyện Đan Sư toàn cầu còn những 70 năm nữa mới tiến hành.
Đối với Hoàng Sa quận chúng ta mà nói thì trước đây cũng có vài lần đã lọt vào top của khu vực Đông Á, nhưng để vươn ra đấu trường của Châu Á thì chưa có lần nào. Nếu như lần này có thể thành công lọt vào mắt xanh của tông môn cấp 5 thì Hoàng Sa quận của chúng ta biết đâu có cơ hội khởi sắc. Nói tới đây, ánh mắt Nguyễn lão chợt như nhìn về phía xa xăm, hiển nhiên với một con người đam mê luyện dược như lão thì việc có cơ hội phát triển sẽ là niềm trăn trở suốt cuộc đời.
Thứ hai là thông tin về thể thức của lần thi luyện đan này cũng có chút thay đổi. Cũng là chỉ có 3 vòng: Vòng loại, Vòng sơ khảo, Vòng trung khảo. Nhưng lần này đối với thí sinh lọt vào vòng trung khảo sẽ không phải luyện chế các loại đan dược thông thường nữa mà đề thi lúc đó sẽ do trực tiếp sứ giả của môn phái tu chân cấp 5.
Thứ 3 chính là phần thưởng của người doạt giải nhất kỳ đại hội này: Ngoài việc nhận được huy hiệu quán quân, 01 viên tứ phẩm đan dược Kim Nguyên Đan, được phong cấp hàm Luyện Đan Sư theo cấp bậc thì quan trọng nhất vẫn là được sứ giả phái tu chân cấp 5 xem xét để nhận làm đệ tử của ngũ cấp tu chân quốc.
Nói đến đây Nguyễn lão đưa mắt nhìn về phía Hoàng Trần.
Hoàng Trần tuy rằng có bất ngờ về giải thưởng của cuộc thi nhưng cũng không quá cuồng nhiệt. Từ ngày được sư phụ thu vào làm môn hạ, bước chân vào tu tiên tới nay hắn tất cả đều dựa vào chính cơ duyên và sự nỗ lực của chính mình. Nhưng cũng không thể phủ nhận cái ưu thế của người có được sự trợ giúp môn phái. Nhất là lần hắn trở thành đệ tử hạch tâm đã thu được không ít lợi ích từ việc tịnh hóa linh căn đến các hỗ trợ về đan dược, công pháp khác.
Thấy Nguyễn lão đưa mắt nhìn mình hắn ngẫm nghĩ rồi lên tiếng:
“Thưa sư phụ, quả là khá bất ngờ về sự thay đổi này, nếu có cơ hội thì đệ tử nhất định sẽ không từ nan mà cố gắng hết sức một phen”.
Ừ, mặc dù như vậy nhưng sư phụ cũng biết việc này không thể muốn là được, còn phải xem lần này lực lượng của các môn phái và gia tộc khác chuẩn bị như thế nào, không cần đạt tới quán quân, chỉ cần con lọt vào tới 1 trong 3 người đứng đầu thì cơ hội xem xét nhận làm đệ tử của môn phái tu chân cấp 5 cũng vẫn còn. Nguyễn lão nói với vẻ đầy kỳ vọng.
Sư phụ yên tâm, nếu như có thể thì đệ tử quyết không từ nan, sẽ cố hết sức mình. Mấy hôm rồi đệ tử bế quan cũng có một chút thu hoạch về luyện đan, nếu như trong đại hội không có gì đột biến thì đệ tử cũng có phần tự tin không làm sư tôn phải thất vọng. Hoàng Trần sau khi suy nghĩ một lát thì lên tiếng.
Nguyễn Lão đôi mắt thoáng chần chừ rồi hít một hơi dài như cố nén một điều gì đó, lão nhìn Hoàng Trần và Nguyễn Liễu rồi cất giọng: Được rồi vậy, các con cứ về nghỉ ngơi, chuẩn bị tốt cho ngày mai, vi sư còn có chút việc cần giải quyết.
Sau khi cả hai đã rời khỏi phòng Nguyễn Lão mới lẩm bẩm: không biết có nên nói chuyện này với chúng hay không!!!? Ài..... lão thở dài rồi đứng dậy rời khỏi phòng.
Trong khi Hoàng Trần cùng Nguyễn Liễu có cả một buổi chiều để ngao du phố phường thì cách trung tâm Hoàng Long khoảng chừng vài ngàn dặm 2 tu sỹ đang cấp tốc phi hành với vẻ mặt vô cùng hốt hoảng, cả hai người đều có tu vi Trúc cơ kỳ nhưng trong trạng thái suy nhược. Phía sau hai người là sóng biển cuồn cuộn trào dâng tạo thành một bức tường cao chừng vài trăm mét đang gào thét đuổi theo.
Nếu nhìn kỹ thì trên bức tường nước đó thi thoảng lại xuất hiện những đốm sáng lấp lóe và tiếng gào rú ghê rợn. Khoảng cách song phương dần dần được thu hẹp, ban đầu là chừng ngàn mét, nhưng chỉ sau thời gian khoảng 1 tuần trà thì khoảng cách đó chỉ còn chừng 200 mét. Từ xa nhìn lại tình cảnh của 2 tu sỹ đúng là như chỉ mành treo chuông, bi thảm đến cùng cực.
Bỗng một tiếng thét dài “Kh....ông.......”, cả bức tường nước hung giữ đổ ập về phía trước bao trọn 2 tu sỹ vào trong.
Mặt biển dần yên tĩnh trở lại, không còn sóng dữ, không có tiếng động, tất cả lại trở về bình yên như chưa từng sảy ra chuyện gì.
Tỉnh cảnh của 2 tu sỹ cũng không phải là duy nhất. Mấy tháng gần đây tại khu vực này sự việc như trên diễn ra ngày một thường xuyên. Ban đầu sự mất tích của một số tu sỹ tán tu tưởng rằng chỉ là tai nạn ngoài ý muốn, nhưng dần dà một số nhóm tu sỹ của một số bang phái đi qua khu vực này cũng vô cơ mất tích khiến cho một số tiền bối ẩn cư phải xuất động để tìm nguyên nhân.
Cảnh tượng trên đã được một vị tiền bối tu vi Kết Đan hậu kỳ mạo hiểm ghi lại cung cấp cho cao tầng của các môn phái quanh khu vực, điều này đã tạo nên một làn sóng ngầm vô cùng đáng sợ, làm rung chuyển cao tầng của 2 Quận Hoàng sa và Trường sa.
Trong một gian mật thất phía sâu trong nội môn của Hoàng Long bang, lúc này 5 lão già râu tóc bạc phơ đang ngồi họp. 5 người này không ai ở Hoàng Long bang là không biết, chính là hội đồng trưởng lão của Hoàng Long, 5 người này hiếm khi nào lại ngồi tu hội với nhau một chỗ như thế này. Không khí căm mật thất khá căng thẳng, nét mặt của cả 5 người đều đăm chiêu suy nghĩ.
Không một ai lên tiếng trước, cả gian phòng im lặng chừng 1 tuần trà thì lão già ngồi vị trí chủ tọa mới cất giọng: “Không lẽ lịch sử lại tái diễn, lần trước tổ tiên chúng ta cũng đã từng nói là nhờ vào nó mà có được quyền cai trị nơi này, nếu như lần này vật đó lại xuất hiện thì nhất quyết phải bằng mọi giá đoạt cho bằng được. Tương lai của chúng ta đều nằm ở đó”.
- Điều này là hiển nhiên, điệt nhi sẽ cho toàn bộ lực lượng còn lại của bổn môn bí mật truy tìm tung tích của vật đó, các sư thúc bá cũng phải tận một phen vì việc này giúp cho môn phái!
“Hoàng Lương ngươi cứ yên tâm tổ chức tốt đại hội luyện đan lần này, chỉ cần chúng ta lọt vào tầm mắt của Ngũ cấp tu chân thì việc kia hẳn không khó. Các việc khác thì cứ để hội mấy lão chúng ta tự gánh vác”.
- Vậy xin đa tạ! sự việc hôm nay đến đây thôi, có gì thì các vị sư thúc bá chỉ cần trực tiếp nói với điệt nhi là được. Kết thúc lời nói của Hoàng Lương, 4 lão nhìn nhau rồi nhanh chóng mỗi người một phương hướng biến mất vào trong bóng tối.