Đêm đó, em nằm trên chiếc giường chật hẹp của mình, cầm cuốn truyện mà anh từng xem qua, đọc đến tận bình minh.
Khoảnh khắc đó, nó là của em.
Trang giấy đã hơi ố vàng, em nghĩ trước kia rất lâu, có lẽ khi anh bằng tuổi em đã đọc qua cuốn truyện này.
Nhân vật chính trong truyện tên Dorian Gray, là một người đàn ông rất mực tuấn tú.
Cuốn truyện
này em lấy vội trên giá sách của anh, trong biển sách đó, sao em lại vô
tình lấy trúng cuốn “Bức chân dung của quỷ dữ” này của Oscar Wilde mà
không phải cuốn khác chứ?
Mãi đến hai mươi năm sau, em mới biết, đây là vận mệnh mà em chẳng thể tránh thoát.
Cái khác
nhau giữa vận mệnh và những điều ngẫu nhiên là, vận mệnh sớm được an bài từ lâu, nhưng chúng ta thường phải chờ rất nhiều năm, sau đó đột nhiên
quay đầu nhìn lại mới giật mình biết được sự an bài kia thâm trầm đến
mức nào…