Thể loại: Hiện đại
Biên tập: Mộc Tử Đằng
Văn án:
Diệp Tri Du được mời tham gia hoạt động chuyếnn du lịch xem mắt do công ty du lịch của Thẩm Tâm tổ chức. Vừa bước lên xe, không gian náo nhiệt bỗng im phăng phắc, một tiếng kim roi xuống cũng có thể nghe rõ ràng.... Thật sự là mọi người đều bị khuôn mặt lạnh lùng, khí thế cường hãn, khí tràng mạnh mẽ của Diệp Tri Du làm cho hoảng sợ.
Thẩm Tâm cũng sợ, nhưng không thể làm lơ chỉ thị của sếp, đành rụt rè bước tới, định làm anh thu bớt khí thế lại, hoà hợp cùng mọi người...Ngờ đâu gõ sẵn bản thảo trong đầu rồi, còn chưa kịp nói ra miệng, lại bị người đàn ông này kéo vào lòng, trục tiếp giữ gáy che lại miệng cô
*
Diệp Tri Du là tổng tài hữu danh vô thực của công ty điện ảnh và truyền hình nổi tiếng trong nước, trước khi biết Thẩm Tâm, phiền não lớn nhất mỗi ngày của anh là làm sao để không phải thừa kế công ty.
Sau khi biết Thẩm Tâm, nỗi phiền não lớn nhất mỗi ngày của anh biến thành—– làm sao tỏ tình với Thẩm Tâm?
Diệp Tri Du: “Ánh trăng đêm nay thật đẹp”*.
Thẩm Tâm: Cũng giống hôm qua thôi mà.
Diệp Tri Du: Quãng đời* còn lại xin được giáo nhiều hơn.
(Quãng đời có âm hán việt là Dư Sinh)
Tẩm Tâm: “Dư Sinh là ai vậy?”
Diệp Tri Du:…
Cho đến một lần nào đó Diệp Tri Du uống say, kéo Thẩm Tâm vào lòng lần nữa, giữa răng môi là hơi thở khiến người ta say đắm:
“Thẩm Tâm, anh ra lệnh cho em kết hôn với anh.”
*
Ngày Diệp Tri Du quay lại thành phố A, Thẩm Tâm đi bên cạnh ăn mặc xinh đẹp tinh xảo như búp bê.
Vô số anh trai nhà giàu tiến lên trò chuyện với Diệp Tri Du, thực ra là muốn bắt chuyện với Thẩm Tâm: “Nên xưng hô thế nào với vị nữ sĩ này?”
Diêp Tri Du cầm chiếc nhẫn đính hôn luôn để trong túi ra, giọng nói lạnh tanh như nước: “Bà Diệp.”
Con ông cháu cha cả thành phố A: Cả nhà tôi đều kinh sợ.
*
Em là cảnh đẹp của trần gian, là ánh trăng lung linh.
Em là phong cảnh duy nhất trên thế giới mà anh muốn lưu giữ.
“Mục tiêu của anh, là trái tim của em.”
Nữ chính là nhành hoa trong giới du lịch X Bá đạo tổng tài có tính chiếm hữu cao ngày ngày đều bị đuổi bắt về thừa kế gia sản.
(Ánh trăng đêm nay thật đẹp: Đây là một câu tỏ tình kiểu Nhật.
Có một giai thoại thú vị về cách sử dụng từ “yêu” liên quan đến đại văn hào Natsume Souseki-một trong ba trụ cột của văn học hiện đại Nhật Bản. Trong giờ dạy tiếng Anh, khi thấy người học trò dịch cụm từ “I love you” trong tiếng Nhật thành 我、君を愛す (Ware, kimi wo aisu = Tôi yêu em), ông cho rằng câu này thiếu tự nhiên bởi người Nhật thời ấy rất hay ngại ngùng khi quen nhau còn không dám nắm tay công khai. Do đó Natsume khuyên người học trò dịch câu đó thành “Tsuki ga kirei desu ne” ( 月が綺麗ですね= trăng đẹp quá nhỉ), lấy vẻ đẹp của trăng (月: tsuki) để tôn lên vẻ đẹp của người phụ nữ – một cách tỏ tình nhẹ nhàng, tinh tế và phù hợp nhất đối với tính cách của người Nhật lúc bấy giờ. – Nguồn: namvietagent)
***
Bình luận truyện