Ngày Ngày Đêm Đêm Điều Giáo Em Vợ

Chương 7



Từ cái lần cùng em vợ hưởng thụ vui sướng, chúng ta đã một tuần không liên lạc. Trong lúc này, ta cùng vợđem toàn bộ tài sản sở hữu đều phân chia rõ ràng, con trai côấy mang theo. Ta một mình đứng trong căn phòng trống trơn, lại vô cùng nhớđến cậu nhóc kia.

Trải qua một lần giao hoan quá mực kịch liệt kích thích, em vợ liền bị ta làm đến ngất xỉu. Ta cũng là lần đầu tiên cùng con trai phát sinh quan hệ, kiến thức thông thường cũng biết nơi đó của nam nhân vốn không phải chỗđể tiếp nhận dịch thể bắn ra, nếu như tinh dục ở bên trong người lâu sẽ bị tiêu chảy. Tuy rằng cũng rất muốn cứôm em ấy như vậy ngủđi, thế nhưng ta làm sao có thểđể em ấy khó chịu? Ôm em ấy vào trong bồn tắm lớn tắm rửa thân thể, nhìn huyệt nhỏ bị ta làm cho sưng đỏ không chịu được, chậm rãi chảy ra dịch thể do ta bắn vào, nếu không phải ý chí mạnh mẽ (anh rể, anh thực sự có cái này sao?), có thể ta sẽ nhịn không được ở ngay trong bồn tắm làm em ấy một lần nữa.

Ngày hôm sau, chúng ta đều có chút xấu hổ, em trai có chút không đứng lên nổi, ta chỉ có thể ôm em ấy lên xe, chở em ấy đến trường học, đồng thời căn dặn em ấy, nếu có gì khó chịu nhất định phải nói với anh rể, anh rể sẽđến đón em về nhà chăm sóc cho em.

Em vợ chỉ gật đầu, ở trường học của em ấy thật không thểôm ôm ấp ấp, ta chỉ có thể dìu em ấy đến phòng ngủ, ta nhờ bạn cùng phòng ở trường chăm sóc giúp em ấy, nói rằng em ấy bị cảm. Đám nhóc nhiệt tình cởi mở bảo ta yên tâm, bảo chứng sẽ hầu hạ người cho thật tốt.

Mấy ngày nay ta không phải không nghĩ tới cùng hắn nói rõ ràng quan hệ của chúng ta hiện tại. Thế nhưng rồi lại không biết làm sao mở miệng, nói như thế nào, quan hệ của chúng ta cũng đặc biệt khó xử, cùng làđàn ông không nói, nhưng ta lại vừa mới ly hôn với chị của em ấy, liền nhanh chóng xâm phạm em ấy như vậy. Nếu như chỉ xâm phạm một lần còn có thểđổ thừa do sai rượu làm bậy, nhưng đối với những lời nói thô tục ngày hôm đó nghĩ thế nào cũng không giống say rượu làm bậy, mà thực sự là đối với em ấy âm mưu đã lâu. Thật lòng mà nói, ta vô cùng muốn đối với em ấy chịu trách nhiệm, thế nhưng em ấy là một đứa trẻ, đối với ta có lẽ chỉ là kính trọng và không nỡ cự tuyệt, em ấy sẽđồng ý cùng ta ở chung sao? Nửa năm nữa em ấy sẽ thi vào trường cao đẳng, nếu như ta ép buộc em ấy ở chung cùng nhau nói chuyện yêu đương, cũng sẽảnh hưởng đến thành tích của em ấy nữa?

Càng nghĩ càng lo, ta chỉ có thể nhắc nhở chính mình em ấy khẳng định đang học hành, cố gắng ức chếý nghĩđi tìm em ấy để nói rõ ràng ở trong đầu.

Thế nhưng buồn bực cũng không thể tránh khỏi, trợ lý Lily của ta nói, lúc ta họp thì cứ trung bình 5 phút thì liếc nhìn di động một lần, ông tổng sắc mặt có chút không hài lòng.

Rốt cuộc nhẫn cho đến thứ sáu, ta nếu không gặp ấy chắc sẽ tinh tẫn nhân vong (suy kiệt tinh thần mà chết), mà tinh này không phải tinh của t*ng trùng, mà là tinh của tinh thần.

Hôm đó ta tan ca sớm, vốn muốn lái xe đi đón em ấy, nhưng mà nghĩ lại, trường học của em ấy cách nhà của ta cũng khoảng chừng 20 phút đi bộ, nếu như có thể cùng em ấy tản bộ về nhà, hay ngồi xe buýt trở về, thời gian trao đổi không phải sẽ lâu thêm một chút sao? Ta cũng có thể kỹ càng hỏi rõ suy nghĩ của em ấy.

Đã quyết định xong, ta đậu xe ở nhà, liền xuất phát đến trường học của em ấy. Dựa theo giờ giấc hằng ngày, ta đến khoảng tiết cuối kết thúc buổi học, ta ở cửa phòng học chờ em ấy, chờđến lúc tóm được người, cho dù em ấy không muốn đi theo ta, ở trước mặt bạn bè cùng lớp như vậy, làm sao cũng không thể từ chối ta a?

Dọc đường ta cứ phân vân làm sao để giải thích với em ấy, một anh rể luôn luôn đáng kính làm sao lại trở thành cầm thú đây? Cứ nghĩ tới nghĩ lui, vẫn còn nghĩ chưa ra kết quả, đã tới trường học của em ấy.

Thời gian cũng vừa xấp sỉ với khoảng ta tính toán, phỏng chừng mới vừa tan học, giáo viên này, chắc là dạy quá giờ, ta chắc chắn có thểđợi được em ấy.

Trường học của em trai là trường trung học trọng điểm không tồi, ta một đường đi vào, phần lớn học sinh đều mang đít chai dày cộm, trên lưng vác theo cặp vở nặng nề, tuổi trẻ cùng tinh thần phấn chấn đều chẳng thấy, đâu giống cục cưng nhỏ của nhà ta, nhìn xinh đẹp động lòng người như vậy.

“Cậu… cậu buông ra…”Ở góc rẽ của phòng học em trai, ta chỉ bước thêm một tầng lầu là có thể gặp em ấy, nhưng màở chỗ cửa cầu thang, ta nghe được giọng nói luống cuống của em ấy. Ta quyết định nghe thử một chút là chuyện gì, xem có phải có người bắt nạt cục cưng nhà ta không?

“Không buông, Tiểu Kiệt cậu ngày hôm nay không đồng ý với tôi tôi sẽ không buông tay.” Là giọng nói của một thằng nhóc.

“Tôi không thểđồng ý với cậu… Chúng ta đều là con trai…” Giọng nói của Tiểu Kiệt yếu ớt, hình như cực kỳ bối rối.”Đều là nam thì làm sao, đợi sau này chúng ta cùng nhau xuất ngoại, nước ngoài có thể chập nhận cho hai người đàn ông kết hôn!”

Ta rốt cuộc cũng hiểu ra, tên đóđang buộc Tiểu Kiệt chấp nhận lời tỏ tình của hắn! Ta ***! Cục cưng của ta mà mày cũng dám giật?! Một ngọn lửa ở trong lòng từ dưới xông lên đến đầu, ta bước nhanh lên lầu, thấy Tiểu Kiệt đang bị chắn ổ trong một góc trong phòng học, thằng nhóc to lớn đang lôi kéo tay của em ấy.

“Mẹ mày buông em ấy ra!” Ta gỡ phăng cái tay heo của hắn ra, kéo Tiểu Kiệt về phía ta.

“Anh… anh rể… Sao anh lại tới đây?” Tiểu Kiệt thấy ta xuất hiện hình như rất khiếp sợ.

“Anh ta là anh rể của cậu? Tiểu Kiệt?” Thằng nhóc đó chỉa vào người của ta hỏi.

“Ừm… Cậu về trước đi, tôi… tôi cũng phải cùng anh rể về nhà…” Tiểu Kiệt đỏ mặt xấu hổ, cũng không biết là bởi vìđược tỏ tình màđỏ mặt, hay là bởi vì bị ta bắt gian tại trận màđỏ mặt.

“Nhưng mà cậu vẫn còn chưa đồng ý với tôi a!” Thằng nhóc vẫn còn chưa chịu buông tha.

“Đồng ý con khỉ! Mày muốn đồng tính luyến ái thìđi mà tìm người khác đừng có tìm Tiểu Kiệt của ta, còn quấy rầy em ấy thì ta sẽ gọi điện báo với hiệu trưởng có tin hay không!” Ta kéo cánh tay Tiểu Kiệt đi xuống lầu. Tên nhóc to xác biết điều không cóđuổi theo.

“Anh rể…” Chúng ta trầm mặc đi ở trong sân trường, Tiểu Kiệt cũng thấy ta im lặng đưa ra sắc mặt không thèm nói câu nào, có chút lo sợ kêu ta một tiếng.

“Em còn biết anh là anh rể của em? Cùng thằng con trai khác lằng nhằng làm gì?” Ta vẫn còn rất tức giận, nhưng mà nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tủi thân của em ấy, liền không nỡ la mắng em ấy.

“Em cũng không biết cậu ấy sẽ như thế… Em chỉ xem cậu ấy là bạn học bình thường a…” Tiểu Kiệt bặm bặm môi, mắt mở to yên lặng nhìn ta, nhìn không giống nhưđang nói dối.

“À, thằng nhóc đó là bạn học bình thường, ta chắc cũng là anh rể bình thường của em, anh rể bình thường có thể lên giường, bạn học bình thường chắc cũng có thể phải không!” Ta nhìn người xung quanh cũng đã đi hết, cuối cùng bộc phát, hất tay muốn bỏđi.

“Không, không phải!” Tiểu Kiệt vội đến khóc, kéo lấy tay ta không cho ta đi: “Anh không phải bình thường, anh là… anh là…”

“Anh là gì? Lắp bắp như vậy làm sao biết em muốn nói cái gì?” Ta dĩ nhiên rất chờ mong em ấy nói ra, sốt ruột hỏi em ấy.

“Chúng ta đều đã như vậy! Anh còn nghi ngờ em!” Tiểu Kiệt làm sao mà không biết xấu hổ nói ra cái chữ kia, lúng túng ôm cặp muốn xoay người chạy mất, ta từ phía sau thoáng cái ôm chặt em ấy, kề vào tai em ấy nhẹ nhàng nói:

“Em ngốc, có gì khó khăn nói ra miệng, anh làông xã của em, em sau này không thể cùng người khác mà dây dưa, nếu không ông xã sẽ mất hứng có biết hay không?”

“Dạ…” Tiểu Kiệt ưng thuận một tiếng nhỏđến không nghe được. Cái tai đỏđều giống như muốn xuất huyết.

“Được rồi, anh rể không tức giận, chúng ta đi xe buýt về nhà cóđược hay không?” Ta cầm lấy cái cặp nặng trịch của em ấy, dắt tay em ấy đi đến trạm xe buýt, không ngờ tới sự việc lại có thể giải quyết dễ dàng như vậy, ta không cần phải xin lỗi hay biểu lộ cái gì, Tiểu Kiệt lại tự nhiên đáp ứng yêu cầu của ta như thế. Vì thế ta suốt tuần này ngốc nghếch sầu lo làm cái gì chứ? Tiểu Kiệt khẳng định là cũng thích ta! Ta cười ngây ngô, trong lòng ngoài mặt đều biểu hiện cùng một ý nghĩ. Mặc dù đạt được thu hoạch ngoài ý muốn, thế nhưng em ấy cùng đứa con trai khác không dứt khoác lại làm ta không thể chấp nhận, nhất định phải cho em ấy một cái trừng phạt nho nhỏ, để cho em ấy nhớ rõ bản thân rốt cuộc là người của ai, để xem em ấy sau này còn có dám hay không!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.