Hai người đi đến chỗ người đẹp đang ngồi đợi, ngẩng đầu lên thấy có hai người giống như một đôi tình nhân, mỉm cười:
- Ngại quá, chỗ này có người.
- Tôi biết.
Trần Diệc Nhiên nhàn nhạt đáp
- Tôi là Trần Diệc Nhiên, xin lỗi đã đến muộn.
Điềm Tâm rõ ràng nhìn thấy ánh mắt sững sờ của cô gái đó, bắt gặp cô ấy vừa nhìn mình.
- Cô không ngại để chúng tôi ngồi đây chứ?
- Không... không ngại.
Người đẹp phản ứng không kịp, chẳng phải tới xem mắt sao lại còn đưa một cô gái khác đến đây? Đợi sau khi hai người ngồi xuống, Điềm Tâm nhìn qua phía Trần Diệc Nhiên cười ngọt ngào, âm thanh nũng nịu:
- Anh yêu, người ta rất muốn ăn kem...
- Em thích ăn món gì cứ gọi.
Trần Diệc Nhiên tự nhiên cầm lấy menu đưa tới cho Điềm Tâm, vẻ mặt vô cùng cưng chiều nhìn cô.
- Cảm ơn anh yêu!!!
Khuôn mặt Điềm Tâm lập tức hớn hở, quay đầu sang dùng sức hôn lên mặt Trần Diệc Nhiên một cái.
Thẩm Đại quân sư tình yêu quy tắc thứ tư: Trước mặt người mình thích, có tiện nghi cứ chiếm, ngu sao mà không chiếm!