Ngày Xuân Nắng Hạ

Chương 7: Chương 7




- Xin chào, để anh phải chờ rồi.
- Không sao, anh cũng mới đến.
Hạ Tử Yên nhìn người đối diện đến ngốc luôn rồi, hàng loạt câu hỏi hiện lên trong đầu cô.
- Sao anh lại ở đây.

Không phải anh là người đó chứ.
Tề Phì gật đầu chắc nịch.

Mấy hôm trước mẹ anh đột nhiên bắt anh đi xem mắt, anh không chịu bà liền khóc lóc, ba anh xót vợ liền ép anh đi, anh cũng không còn cách nào.
- Chính là anh, chuyện này xin lỗi em, mẹ anh làm phiền em rồi.

Có lẽ mẹ sẽ để tai mắt ở đây quan sát chúng ta.
Hạ Tử Yên không nói gì, im lặng suy nghĩ gì đó, một lúc sau mới lên tiếng:
- Vậy, anh định giải quyết việc này như thế nào?
- Chắc là về bảo mẹ chúng ta không thích hợp.
- Nhưng mà, không phải anh có bạn gái rồi sao?
- Hửm, cô ấy không phải bạn gái anh.
Hạ Tử Yên như chút được một cục đá trong lòng, cười nhẹ hỏi anh.
- Vậy,....!chúng ta hẹn hò đi.

Tề Phi im lặng nhìn cô, Hạ Tử Yên vội lên tiếng:
- Chúng ta thử hẹn hò trong vòng 3 tháng, nếu anh thấy hợp thì tiếp tục không thì chúng ta dừng lại.

Cũng giúp anh bị mẹ bắt đi xem mắt.

Anh thấy sao.
Cô cũng hết lí do để anh chịu hẹn hò cùng với cô rồi, thấy anh mãi chưa trả lời cô định lên tiếng thì anh đã lên tiếng trước:
- Nếu em không phiền thì chúng ta có thể thử.
Tề Phi biết cô thích anh, anh đã cố gắng để từ chối cô nhưng anh cũng muốn thử mở lòng với cô một lần.

Anh chưa từng hẹn hò với ai, nên anh sợ sẽ làm tổn thương cô.
Hạ Tử Yên được câu trả lời của anh mà lòng như nở hoa, cười thật tươi, rồi nói:
- Chúng ta có thể từ từ.

Hôm nay anh có bận gì không, chúng ta đi chơi đi.
Tề Phi nhìn cô đầy bất lực, gật đầu thay cho câu trả lời.
Hạ Tử Yên nhận được câu trả lời anh không chút chần chừ mà đứng dậy, đi đến phía anh, giơ tay ra, mỉm cười nói:
- Đi thôi.
Tề Phi chần chừ một chút rồi mới nắm lấy bàn tay nhỏ đang giơ ra trước mắt mình, đứng dậy, để mặc cô dắt đi.
Nhân viên đã giúp anh lấy xe, lên xe anh hỏi cô muốn đi đâu, Tử Yên không chút chần chừ nói:
- Đến công viên đi được không, em muốn đến đó với anh.
- Em thích đi công viên sao.
- Ừm cũng thích, nhưng đến đó cùng anh thì vui hơn, đây sẽ là địa điẻm hẹn hò lần đầu của chúng ta.
Tề Phi cũng không nói gì mà, bắt đầu lái xe đi.
Từ khi thân thế của anh được tiết lộ, anh cũng kiêng nể gì mà lái những chiếc xe đắt đỏ lên đến cả mấy tỷ.
Vì hôm nay là chủ nhật nên công viên cũng khá đông, Tề Phi cũng khá lười đi chen lấn định bảo Tử Yên đi nơi khác, nhưng thấy vẻ mặt hớn hở của cô lại thôi.

Hai người nắm tay nhau đi xếp hàng mua vé, ở đây cũng có rất nhiều cặp đôi đến.

Có lẽ công viên là địa điểm thích hợp để hẹn hò.
Tử Yên từ khi trở thành bạn gái anh thì cười không khép được miệng.
Mua vé xong, cô đòi đến chơi tàu lượn siêu tốc trước.

Cô cái gì cũng đòi chơi, sức lục của cô như không có hạn vậy hay do sức mạnh tình yêu nên vậy.


Cô kéo anh chạy hết chỗ này đến chỗ kia.
- Tề Phi, em muốn ăn kem.
- Được, em ngồi đây đi anh mua cho em.
- Ừm,anh đi nhanh nha.
Tề phi quay lưng đi mua kem cho cô.

Do ngoại hình nổi trội nrrn thu hút rất nhiều ánh nhìn của các cô gái độc thân.

Hạ Tử Yên nhìn thấy cúng có chút tự hào.

Bạn trai của ai chứ, của cô chứ của ai, quá hoàn hảo.
Reng reng reng
Tiếng chuông điện thoại của cô vang lên, cô vội bắt máy.
- Dạ, con nghe.
“Yên yên xem mắt thế nào rồi con”
- Dạ, ổn ạ, bọn con đang tìm hiểu.
“Vậy sao, tốt quá rồi”
- Dạ, vậy con cúp máy nha dì.
“Ừm, được, tối về Lục gia nha con”
- Dạ để hôm khác nha dì, mai con có tiết học sớm.
“Được rồi, nhớ ăn uống đầy đủ đấy”
- Dạ, bye bye dì.
Hạ Tử Yên vừa cúp máy thì Tề Phi cũng mua kem về đến, Anh chỉ mua 1 cây cho cô, vì anh không thích ăn đồ ngọt.


Anh chỉ uống cà phê.
- Anh không thích đồ ngọt sao.
Anh gật đầu.
- Anh ăn thử đi không ngọt lắm đâu.
Tề Phi vẫn lắc đầu từ chối.

Hạ Tử Yên cũng không ép anh, một tay cầm kem một tay nắm tay anh, đi vào một cửa hàng bán đồ gần đó.
Ngắm nghía một hồi cô cầm một chiếc xược tai thỏ lên, đeo lên đầu.

Rồi cầm thêm một cái nữa đeo cho anh, cô lấy điện thoại ra chụp vài tấm, anh cũng không muốn cô buồn nên miễn cưỡng chụp.
Anh không cười nhưng vẫn đẹp, cô quyết đinh lấy chiếc 2 chiếc xược để làm vật kỉ niệm cho lần hẹn hò đầu tiên này.
Trời cũng đã muộn, Anh còn công việc phải giải quyết nên đưa cô về xong liền rời đi.
Hạ Tử Yên về đến nhà mà người cứ nâng nâng như là mây.

Cô thật không thể tin được, cuối cùng cũng có ngày cô trở thành bạn gái của anh.
Tắm rửa, xong cô cũng ăn qua loa cho xong bữa, lên giường nằm ngủ mà cứ nghĩ đến buổi hẹn hò chiều nay, mỉm cười rồi thiếp đi lúc nào không hay.
- ------.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.