Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 1002



Chương 1002

“Chủ động dâng lên?” Nhan Nhã Tịnh ung dung cong môi mỉm cười: “Ừ thì tôi chủ động dâng lên. Cơ mà, dù tôi chủ động dâng lên thì ít nhất cũng có người muốn, không giống như ai kia, dâng tận miệng cũng chẳng ai thèm!”

Cung Tư Mỹ biết là Nhan Nhã Tịnh đang chế giễu cô ta và Lưu Thiên Hàn không có quan hệ như vợ chồng thật sự, đây cũng thật sự chính là nỗi đau mà trong lòng cô ta mãi mãi không có cách nào để vượt qua. Có điều, cô ta đã làm phẫu thuật thụ tinh nhân tạo rồi, chờ đến khi cô ta xét nghiệm ra mình mang thai thì tất cả sự đắc ý của Nhan Nhã Tịnh đều sẽ tan thành bọt biển!

Nghĩ đến đây, Cung Tư Mỹ không kìm được nụ cười trên môi: “Nhan Nhã Tịnh, cô đứng đây đắc ý cái gì chứ? Đừng có quên, người mà ngày mai sẽ đính hôn với anh Gia Thành là tôi, sau này lấy giấy chứng nhận kết hôn với anh Gia Thành cũng là tôi! Tôi mới là người phụ nữ danh chính ngôn thuận của anh ấy!”

“Còn Nhan Nhã Tịnh cô thì sao? Cô là người phụ nữ của em trai ruột anh Gia Thành, cho dù cô có không biết xấu hổ muốn làm ấm giường cho anh Gia Thành đi nữa thì cô cũng đừng hòng được đứng bên cạnh anh Gia Thành một cách danh chính ngôn thuận!”

“Nhan Nhã Tịnh, cô có biết hành vi của loại người như cô gọi là gì không? Là loạn luân đấy! Dù có là kiếp sau thì anh Gia Thành cũng không bao giờ có thể đến với em dâu của mình! Nhan Nhã Tịnh, chắc chắn cả đời này của cô sẽ không thể lộ ra ánh sáng được!”

“Loạn luân?” Nhan Nhã Tịnh không hề nhún nhường, cô đón lấy ánh mắt của Cung Tư Mỹ, cười còn đẹp hơn cả hoa mùa xuân.

“Không bàn đến việc anh Lưu không thể nào là Lưu Gia Thành, mà cho dù anh ấy có là Lưu Gia Thành thật thì tôi và anh ấy nam chưa cưới nữ chưa gả, cớ gì đến với nhau lại là loạn luân nhỉ?”

“Cung Tư Mỹ, cái tội danh vô duyên vô cớ đó, Nhan Nhã Tịnh tôi đây không nhận đâu! Còn muốn nói đến việc không thể lộ ra ánh sáng ấy hả… Người thật sự không thể lộ ra ánh sáng không phải Nhan Nhã Tịnh tôi đâu, mà chính là Cung Tư Mỹ cô đó!”

“Cung Tư Mỹ, cô nói xem, nếu một ngày nào đó anh Lưu biết cô gây ra vụ tai nạn xe cộ rồi gi.ết chết anh trai ruột của anh ấy, còn cưỡng chế thôi miên sâu thì anh ấy có tự tay giết cô không nhỉ?”

Đúng vậy, trước đó Nhan Nhã Tịnh đã từng hỏi một đàn anh cực kỳ có thành tựu trong lĩnh vực tâm lý học của cô về tình hình của Lưu Thiên Hàn. Lưu Thiên Hàn mất trí nhớ, hơn nữa còn khăng khăng nhận định mình là Lưu Gia Thành. Không thể nào có chuyện anh chỉ bị tổn thương não đơn giản như thế được, mà có thể là bị thôi miên sâu.

Đáp án của đàn anh giống y như những gì mà cô đã suy đoán lúc đầu, anh ấy cũng cảm thấy Lưu Thiên Hàn bị thôi miên sâu.

Cô hỏi đàn anh rằng có thể thôi miên Lưu Thiên Hàn thêm lần nữa để làm anh tỉnh lại được không, thì đàn anh nói không thể.

Anh ấy sợ là nếu thôi miên sâu Lưu Thiên Hàn thêm lần nữa thì không những không thể khôi phục trí nhớ cho Lưu Thiên Hàn mà còn làm cho thần trí anh bị điên loạn.

Đàn anh của cô nói, với tình hình của Lưu Thiên Hàn hiện nay thì khôi phục trí nhớ có khả năng rất nhỏ, khả năng lớn nhất là cả đời này anh đều sẽ xem chính mình là Lưu Gia Thành.

Nghe hết câu này của Nhan Nhã Tịnh, Cung Tư Mỹ vội vàng phủ nhận: “Nhan Nhã Tịnh, tôi không biết cô đang đứng đây nói hươu nói vượn cái gì cả! Tôi đã nói là anh Cửu chết từ lâu rồi mà, anh ấy là anh Gia Thành!”

“Cung Tư Mỹ, cô cứ tự lừa mình dối người như vậy có gì thú vị lắm sao? Rõ ràng cô biết anh ấy không phải là Lưu Gia Thành!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.