Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 1099



Chương 1099

“Tư Mỹ, con quá đáng rồi đấy!”

“Quá đáng?” Bị Thịnh Vân Hiên khiển trách như vậy, Cung Tư Mỹ cảm thấy tâm linh nhỏ bé của mình đều bị tổn thương nặng nề, cô ta nhịn không được mà mở miệng giải thích cho mình, “Mẹ, con làm sao mà quá đáng chứ? Cũng đâu phải là con đá đưa với người đàn ông của người khác, muốn cướp người đàn ông của người khác cũng đâu phải là con, con làm sao mà quá đáng rồi? Mẹ, người không thể lần nào cũng giúp Nhan Nhã Tịnh, như vậy không công bằng với con!”

“Tư Mỹ, con nói Nhã Tịnh như vậy, con chính là quá đáng!”

Giọng nói của Thịnh Vân Hiên càng trở nên nghiêm khắc, “Con nói loại lời này, đối với Gia Thành thì cũng không sao, dù sao nó cũng là đàn ông, cũng không e mất mặt! Nhưng những lời này của con lại không công bằng với Nhã Tịnh! Nếu lời này của con truyền đến tai người ngoài, thì người ta sẽ nghĩ thế nào về Nhã Tịnh?!”

“Mặc dù bình thường Nhã Tịnh không nhiều lời, nhưng mẹ biết rõ, con bé là người coi trọng thể diện nhất! Con khiến cho người khác coi thường con bé, khiến người khác cười chê nó, con bảo Nhã Tịnh biết để mặt mũi vào đâu?!”

“Mẹ…”

Tải ápp Һσlа để đọc full và miễn phí nhé.

Cung Tư Mỹ làm thế nào cũng không ngờ được rằng cô ta nói những lời này sẽ khiến Thịnh Vân Hiên nối cơn giận lớn như vậy, trong nhất thời, cô ta cũng không biết nên nói gì cho phải.

Hình tượng của cô ta trong mặt mọi người luôn là cao quý và hoàn mỹ, cô ta không muốn tự huỷ hoại hình ảnh tốt đẹp của mình trong mắt Thịnh Vân Hiên, nhưng cô ta càng không cam lòng a!

Dựa vào đâu mà Nhan Nhã Tịnh có thể dễ dàng có được hảo cảm của người khác, còn Cung Tư Mỹ cô, đã cố gắng đến vậy, vẫn không tranh được phần thắng trước Nhan Nhã Tịnh! Cô ta không cam lòng!

Cung Tư Mỹ biết, Thịnh Vân Hiên trước giờ đều là ăn mềm không ăn cứng, cô ta hạ mềm giọng, khóc thút thít nói, “Mẹ, con thực sự không cố ý hạ thấp Nhan Nhã Tịnh, con là thực sự khó chịu mà! Con yêu anh Gia Thành như vậy, yêu đến mức trong mắt chứa không nổi hạt cát, nhìn thấy người con gái khác đến gần anh ấy, lòng con như dao cắt a!

Thật ra Cung Tư Mỹ còn muốn nói với Thịnh Vân Hiên, Nhan Nhã Tịnh là cái đồ không biết xấu hổ, cô ta đã cướp mất anh Gia Thành của con rồi.

Nhưng cô ta lại không muốn để Thịnh Vân Hiên biết Việc Lưu Thiên Hàn và cô ta đã chia tay, cô ta chỉ có thể uyển chuyển nói, “Mẹ, mẹ cũng biết gần đây vì Nhan Nhã Tịnh, anh Gia Thành đã cãi nhau với con mấy bận rồi! Mẹ, mẹ có thể giúp con khuyên Nhan Nhã Tịnh một chút, để cô ta đừng phá hoại tình cảm của con với anh Gia Thành nữa được không?”

“Con biết Nhan Nhã Tịnh yêu anh Chín, cô ấy không bỏ xuống được anh Chín, cô ấy nhìn thấy anh Gia Thành thì giống như nhìn thấy anh Chín, cô ấy muốn tìm kiếm sự an ủi từ trên người anh Gia Thành, nhưng mà mẹ, như vậy không công bằng với anh Gia Thành, cũng không công bằng với con!”

Lời này của Cung Tư Mỹ đúng là nói đến tình cảm thắm thiết, nhưng Thịnh Vân Hiên cảm thất phiền chán từ tận đáy lòng, “Tư Mỹ, mẹ thật sự không tin cái toà núi băng như Gia Thành có thể cãi nhau với người khác!”

Rốt cuộc thì Thịnh Vân Hiên cũng không nỡ khiến Cung Tư Mỹ quá khó xử, bà hạ giọng, nói khẽ, “Tư Mỹ, nếu thật sự con với Gia Thành có cãi nhau, thì nhất định là vì con quá đa nghi! Tư Mỹ, trước đây mẹ đã từng nói với con, đàn ông đều không thích người phụ nữ quá nghi thần nghi quỷ, con suốt ngày hoài nghi nó với Nhã Tịnh có gì không rõ ràng, trong lòng nó vui được mới là lạ đó!”

“Tư Mỹ, con là nàng dâu được mẹ nhận định, Nhã Tịnh cũng là con dâu của mẹ, là con gái, mẹ không hy vọng con lại vì những chuyện nhỏ nhoi không đáng mà gây chuyện không vui với Nhã Tịnh!”

Cung Tư Mỹ vẫn cảm thấy bất bình như cũ, nhưng Thịnh Vân Hiên đã nói đến mức này rồi, cô ta cũng không thể lại tiếp tục nói xấu Nhan Nhã Tịnh được nữa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.