Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 1122



Chương 1122

Đang muốn kiếm thêm chút béo bở trên người anh, thì một luồng ánh đèn chói mắt sáng rọi lên trong khu rừng nhỏ.

Những đôi tình nhân nhỏ khác, vừa nhìn thấy ánh đèn quen thuộc này, thoắt cái đã bỏ chạy tứ tán.

Nhan Nhã Tịnh đại khái đã đoán ra ánh đèn này là thế nào, cô không muốn lại bị mời lên phòng giám hiệu một lần nữa, liền vội vàng nhảy xuống từ trên người Lưu Thiên Hàn.

Chỉ có điều, eo cô bị Lưu Thiên Hàn ôm quá chặt, cô nhảy không được.

Ánh đèn chói mắt quét qua trong khu rừng nhỏ một vòng, đoạn rọi vào mặt Nhan Nhã Tịnh.

Nhan Nhã Tịnh vội vàng che mặt, nhưng trưởng khoa vẫn là nhìn một cái bèn nhận ra cô.

“Lại là các em?!” Trưởng khoa tỉ mỉ đánh giá Nhan Nhã Tịnh và Lưu Thiên Hàn một vòng, “Tôi nói các em không lo chịu khó học hành, lúc tắt lửa tối đèn thế này, rúc vào trong rừng cây nhỏ làm gì? Bắt dế sao!”

“Thầy ơi, bọn em…”

Nhan Nhã Tịnh muốn nói, bọn cô không phải sinh viên của trường Đại học Vân Hải, nhưng lúc còn đi học, cô vẫn luôn là một học trò ngoan, có một loại tôn kính xuất phát từ tận đáy lòng đối với giáo viên, khiến cô không thể làm được lại chuyện như cãi lời thầy giáo.

“Các em thì làm sao?”

Trưởng khoa một bộ hận rèn sắt không thành thép, “Các em hết lần này đến lần khác bị tôi bắt được, các em còn có lý à?!”

“Phải, bây giờ các em đã là người thành niên rồi, nhà trường không nên can thiệp vào việc các em tự do yêu đương! Nhưng thầy vẫn muốn tặng các em một lời khuyên, trường học là nơi để học tập, không phải là nơi để các em tạo ra bầu không khí u ám đen tối như thế này!”

“Xin lỗi thầy, về sau bọn em sẽ chú ý.”

Nhan Nhã Tịnh không muốn lại bị trưởng khoa mời lên văn phòng, liên tục vội vàng nhận sai.

“Chú ý? Lần trước em cũng nói em sẽ chú ý! Không phải vẫn bị tên nhóc thối này chiếm hời hay sao! Cô gái nhỏ à, thầy tặng em một lời khuyên, em với cậu ta ở trong rừng cây nhỏ, bất kể bọn em làm gì, người bị thiệt đều không phải là cậu ta! Chịu thiệt là nữ sinh các em! Các em phải học biết cách tự bảo vệ mới được!”

“Thầy ơi, lần này em thật sự rút ra bài học rồi, sẽ nghiêm túc sửa đổi!” Nhan Nhã Tịnh cười khan một tiếng, “Thầy ơi, cũng không còn sớm nữa rồi, thầy vẫn nên về sớm nghỉ ngơi thôi ạ!”

“Không được! Lần này các em nhất định phải lên văn phòng tôi viết kiểm điểm!”

Trưởng khoa cũng là một người tính tình cứng rắn, ông cũng là người có con gái, nghĩ đến sau này con gái mình có thể cũng sẽ bị những tên nhóc không có trách nhiệm như này bắt nạt, trong lòng ông đều muốn xé xác Lưu Thiên Hàn rồi.

Ông căm tức trừng Lưu Thiên Hàn một phát, “Đặc biệt là cậu! Nhất định phải kiểm điểm cho tốt! Lớn lên với khuôn mặt trêu hoa ghẹo bướm, suốt ngày gieo hoạ cho các nữ sinh nhỏ, cậu có thấy mất mặt không!”

Nhan Nhã Tịnh, “…”

Thực ra, cô rất vui lòng bị Lưu Thiên Hàn gieo hoạ.

Trưởng khoa càng nhìn gương mặt Lưu Thiên Hàn, càng cảm thấy hại nước hại dân, cũng có chút quen mắt khó nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.