Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 1256



Chương 1256

Nghe thấy giọng nói của Lưu Thiên Hàn, Nhan Nhã Tịnh tưởng rằng hay đã thay đổi ý định, cô lập tức vui mừng như điên.

Cô vội vàng quay người lại, chạy về văn phòng của anh, vừa kích động vừa cẩn thận hỏi: “Anh hai, chúng ta cùng ra ngoài ăn bữa sáng được không?”

Lưu Thiên Hàn không nói gì, anh chỉ dồn sức giật vòng tay cỏ bốn lá trên cổ tay trái mình xuống.

Nhìn hai chữ cái khắc bên trong vòng tay, anh hừ lạnh một tiếng, ném mạnh chiếc vòng tay kia vào trong thùng rác.

“Nhan Nhã Tịnh, cầm đồ của cô đi đi, bẩn!”

Nhan Nhã Tịnh cứng đờ quay mặt qua, cô nhìn chiếc vòng tay bạc bị đủ loại rác bao bọc trong thùng rác, sắc mặt trắng bệch đáng thương.

Đây là tín vật định tình mà cô tặng cho anh, đây là lời hứa bọn họ bạc đầu không chia ly.

Nhưng bây giờ, anh lại giật xuống, ném đi rồi.

Ném vào trong thùng rác như vứt rác vậy.

Bên trên vòng tay bạc kia còn có tên viết tắt của Nhan Nhã Tịnh cô, ném cái vòng tay này đi, cứ như dứt khoát như vứt bỏ cô vậy.

Lồng ngực Nhan Nhã Tịnh đau đến mức không thở nổi, thực ra nhặt một chiếc vòng tay từ trong thùng rác ra thực sự rất đơn giản, nhưng lúc này cô không biết mình làm sao nữa.

Cô đã nhìn thấy chiếc vòng tay kia ở trong thùng rác rồi, nhưng làm thế nào cô cũng không cầm lên được.

Nhan Nhã Tịnh gắng sức siết chặt mép bàn trà bên cạnh, cô quay mặt lại nhìn Lưu Thiên Hàn, trong giọng nói có sự cầu xin rõ ràng: “Anh hai, anh như vậy khiến tim em đau lắm. Anh đừng đối xử với em như vậy có được không?”

Trông thấy dáng vẻ đó của Nhan Nhã Tịnh, Nhạc Dũng vẫn đang đứng ngoài văn phòng Lưu Thiên Hàn không chịu nổi nữa.

Cũng không phải vì anh ta thương hương tiếc ngọc, mà là vì hành vi bây giờ của đại ca nhà mình đúng là đi tìm chết.

Các cụ có câu gì ấy nhỉ?

Đúng rồi, hành vợ sướng một giờ, theo đuổi lại thừa sống thiếu chết.

Đến khi đại ca lấy lại được ký ức, nghĩ lại việc khốn kiếp mình làm hôm nay, có khi quỳ sầu riêng cũng không cứu vãn nổi, phải mổ bụng tự sát.

Nhạc Dũng không muốn nhìn thấy người đại ca anh minh thần võ của mình cuối cùng phải tự kết liễu, anh ta vội xông tới, kéo Nhan Nhã Tịnh tội nghiệp đang ngồi trước thùng rác.

“Cô Nhan, cô đừng như vậy, tôi tìm vòng cho cô, cô về trước đi.”

Nhạc Dũng cố gắng lờ đi ánh mắt như dao của Lưu Thiên Hàn, kéo Nhan Nhã Tịnh đi ra ngoài văn phòng.

Nhan Nhã Tịnh cũng không nhất thiết phải nhặt lại chiếc vòng bạc, thực ra cô chỉ đang lừa mình dối người.

Nếu cô thật sự nhặt lại chiếc vòng, cô sẽ cảm thấy anh Lưu cắt đứt với cô thật rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.