Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 1300



CHƯƠNG 1300

Nếu cô dám nhận hoa của tên ẻo lả này…

Lưu Thiên Hàn viết loẹt xoẹt trên bảng điểm, anh trừ sạch toàn bộ điểm của Lê Mặc luôn!

Hừ!

Vì bốn vị giám khảo trong cuộc thi thiết kế quốc tế lần này đều là nhân vật có sức ảnh hưởng mang tầm quốc tế, cho nên cuộc thi này vốn không giống một số cuộc thi đấu thông thường như mọi lần. Lúc tính điểm không phải lấy điểm cao nhất và thấp nhất rồi tính điểm trung bình, mà là cộng điểm của cả bốn vị giám khảo rồi chia đều ra.

Nếu một vị giám khảo trong này cho điểm quá thấp, thí sinh nhất định sẽ bị đào thải.

Đừng nói Lưu Thiên Hàn trừ âm điểm thiết kế của Lê Mặc, dù anh cho thêm mấy con số thì chắc chắn Lê Mặc sẽ không thể lọt vào bán kết!

Nhan Nhã Tịnh cũng không ngờ Thẩm Quyện sẽ tới. Dù sao trưa nay cô cũng đã nói rõ ràng như thế rồi, cô nghĩ anh ta sẽ biết khó mà lui, không ngờ Thẩm Quyện lại cố chấp như vậy.

“Cậu Thẩm, anh tới rồi à.”

Nhan Nhã Tịnh không nhận hoa trong tay của Thẩm Quyện mà chỉ lịch sự nói mấy câu khách sáo.

“Nhã Tịnh, tặng cho em nè.” Thẩm Quyện dừng lại rồi chêm thêm một câu: “Lúc nãy em thể hiện trên sân khấu rất tuyệt, tỏa sáng lấp lánh.”

Nhan Nhã Tịnh thật sự không muốn nhận hoa hồng Thẩm Quyện tặng, cô đang nghĩ phải làm thế nào để từ chối khéo thì Thịnh Vân Hiên đã kích động lao tới đây.

Bà ra sức ôm lấy Nhan Nhã Tịnh, còn lắc lư người cô: “Nhã Tịnh, con quá tuyệt luôn! Nhã Tịnh, nhất định tụi con sẽ giành được điểm cao nhất đêm nay!”

Lúc này Thịnh Vân Hiên đứng cách Lưu Thiên Hàn không xa, cộng thêm cổ họng của bà khá lớn, anh có thể nghe rõ mồn một lời bà nói.

Điểm cao nhất đêm nay ấy hả?

Lưu Thiên Hàn âm trầm cười nhạo, vậy điểm âm của anh chắc chắn sẽ là một bất ngờ cực lớn đây.

Thịnh Vân Hiên buông Nhan Nhã Tịnh ra, thấy Thẩm Quyện đứng bên cạnh.

Bà là người từng trải, thấy bó hồng to đùng trong tay của Thẩm Quyện thì đã đoán được chuyện gì đang diễn ra.

Nhìn Thẩm Quyện vừa dịu dàng lại vừa thâm tình, trong lòng Thịnh Vân Hiên bỗng tràn ngập cảm giác áy náy khó tả bằng lời.

Ban đầu là bà tác hợp cho Thẩm Quyện và Nhan Nhã Tịnh, lúc bà tưởng Lưu Thiên Hàn là Lưu Gia Thành, đương nhiên bà hy vọng Nhan Nhã Tịnh có thể gặp được mối lương duyên tốt. Nhưng bây giờ bà đã biết người còn sống là Lưu Thiên Hàn, sao bà có thể đẩy cô cho người khác được chứ!

“Thẩm Quyện, cậu cũng tới rồi à?” Thịnh Vân Hiên cảm thấy cởi chuông phải do người buộc chuông, mọi chuyện đều do bà gây ra thì nên để bà tới giải quyết.

“Đúng ạ. Cháu nghe nói tối nay Nhã Tịnh biểu diễn catwalk, cháu tới cổ vũ cho cô ấy.” Khóe môi Thẩm Quyện khẽ nở nụ cười, mang đến cảm giác ấm áp và thoải mái cho người đối diện.

Thịnh Vân Hiên nhìn Thẩm Quyện cười ôn nhu ở trước mặt, cảm giác áy náy trong lòng càng tăng thêm. Bà nhìn sang Nhan Nhã Tịnh, biết rõ cô muốn từ chối anh ta thì nhẹ nhàng thở dài, cất lời đầy thấm thía: “Thẩm Quyện, bây giờ cậu có thời gian không? Nếu rảnh, chúng ta cùng ăn một bữa đi!”

Bây giờ anh ta rất muốn ở cạnh Nhan Nhã Tịnh, nhưng Thịnh Vân Hiên đã mở lời như vậy, anh ta cũng không tiện từ chối. Thẩm Quyện suy nghĩ một lúc, nhẹ nhàng nói với bà: “Dạ.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.