Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 1369



CHƯƠNG 1369

Tiếng viên đạn găm vào máu thịt đột nhiên vang lên trong không khí, An Trí Dũng vừa há miệng, muốn điên cuồng cười lên cho đã, thân thể anh đột nhiên gục ngã.

“Thu Quỳnh, em thế nào rồi!” Sau khi xác nhận An Trí Dũng đã trúng đạn gây mê, Lâm Tiêu đang ẩn mình trong đám cây cối bên cạnh liền bước nhanh xông tới, ôm chặt lấy Tô Thu Quỳnh.

Nhiệt độ tối nay không thấp, nhưng đôi cánh tay của Lâm Tiêu không nhịn được phát run.

Anh đang sợ hãi, thật sự sợ hãi.

Anh thực ra đã đến từ sớm, chính xác mà nói, anh cơ hồ là theo ngay sau Chiến Mục Hàng mà đến.

Sau khi anh nhận được cuộc điện thoại đó của Tô Thu Quỳnh, liền biết Tô Thu Quỳnh đã xảy ra chuyện.

Anh điều động hết tất cả thuộc hạ để tìm cô, thậm chí, ngay cả thế lực dưới tay Lưu Thiên Hàn và Cao Bắc Vinh cũng dùng tới.

Thế lực của mấy người bọn họ đều không nhỏ, nhưng muốn tìm thấy Tô Thu Quỳnh giữa Vân Hải rộng lớn như vậy, vẫn giống như mò kim đáy bể.

Nhưng may mà nhờ có Nhan An Bảo dạo trước từng giúp Tô Thu Quỳnh và Nhan Nhã Tịnh cài đặt thiết bị định vị trên người, có sự giúp đỡ của Nhan An Bảo, anh rất nhanh tìm thấy được Tô Thu Quỳnh.

Nhìn thấy lưỡi dao trên tay An Trí Dũng kề trên cổ Tô Thu Quỳnh, anh hận không thể lập tức xông tới, vì Tô Thu Quỳnh mà nhảy vào nước sôi lửa bỏng.

Nhưng trong lòng anh hiểu rõ, bất luận anh có sốt ruột đến đâu, chuyện liên quan đến tính mạng của Tô Thu Quỳnh, anh đều không thể hành động lỗ m ãng.

Chiến Mục Hàng xuất hiện trước mặt An Trí Dũng và Tô Thu Quỳnh trước anh một bước, từ trong cuộc đối thoại giữa An Trí Dũng và Chiến Mục Hàng, anh cũng biết được, An Trí Dũng muốn Chiến Mục Hàng đền mạng cho An Tình.

Anh cũng không muốn mở to mắt nhìn Chiến Mục Hàng vì Tô Thu Quỳnh mà chết, người phụ nữ của anh, cho dù có muốn lấy mạng đổi mạng, cũng nên là Lâm Tiêu anh đổi.

Nhưng vào thời khắc sống còn, kích động chẳng giải quyết được bất cứ vấn đề gì.

Sự kích động của anh, sẽ chỉ khiến Tô Thu Quỳnh và Chiến Mục Hàng cùng phải chết.

Cho nên, anh ép bản thân mình ẩn núp trong bóng tối, chờ đợi An Trí Dũng lộ ra sơ hở, mới có thể một chiêu cứu lấy Tô Thu Quỳnh.

Sau khi Chiến Mục Hàng chặt đứt ngón tay, An Trí Dũng hiển nhiên đã bị sự đắc ý xông đến đầu óc mơ màng, anh ta hưng phấn hoa tay múa chân, quên luôn lưỡi dao trong tay anh ta đáng lẽ phải không được nhúc nhích mà dán vào cổ Tô Thu Quỳnh.

Đặc biệt vào lúc Chiến Mục Hàng chặt ngón tay thứ hai của anh ta, lưỡi dao trong tay An Trí Dũng càng nghiêm trọng lệch ra khỏi cổ Tô Thu Quỳnh.

Lâm Tiêu nhắm chuẩn thời cơ, bóp cò khẩu súng trong tay, An Trí Dũng gục ngã theo tiếng nổ.

Chỉ có điều, vừa rồi Tô Thu Quỳnh đã khóc.

Cô vì Chiến Mục Hàng mà rơi nước mắt.

Đôi cánh tay của Lâm Tiêu run rẩy khép chặt, trong lòng anh trước giờ đều hiểu rõ, Tô Thu Quỳnh thích anh không nhiều, hoặc là nói, dù cho Tô Thu Quỳnh có chút hảo cảm đối với anh, đó cũng không phải là tình yêu sâu sắc giữa nam nữ với nhau.

Cô đối với anh, phần nhiều là biết ơn, là cảm động, cô chưa từng động lòng với anh.

Anh cũng biết, Tô Thu Quỳnh thực ra vẫn luôn chưa thể hoàn toàn buông bỏ Chiến Mục Hàng.

Cô từng dùng tất cả thời gian của thanh xuân để yêu Chiến Mục Hàng, yêu anh ta, đã trở thành một loại bản năng của cô, cho dù từng bị rất nhiều tổn thương, cũng không thể nào nói kết thúc liền quên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.