Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 1466



Chương 1466

Lưu Kiêu thì là hoàn toàn không thèm che đậy sự hả hê khi người khác gặp nạn của anh ta, anh ta vừa bước vào phòng bệnh của Lưu Thiên Hàn liền vắt chéo chân ngồi nhàn nhã trên ghế sô pha.

Trước khi Lưu Thiên Hàn gặp tai nạn xe, Lưu Kiêu quả thực không dám về nước, nhưng từ sau khi Lưu Thiên Hàn gặp tai nạn xe, lại cộng thêm tình chú cháu nên Lưu Chấn Chung đã nói giúp anh ta rất nhiều lời ngon tiếng ngọt với nhà họ Lưu thì anh ta mới lại về nước.

Đoạn thời gian vừa mới về nước Lưu Kiêu vẫn là thu mình lại một chút mà sống, hiện tại biết được tin Lưu Thiên Hàn phải cắt chỉ thì anh ta không tài nào kiềm chế được sự đắc ý trong lòng mình nữa.

“Tiểu Thành, bây giờ cháu thấy sao rồi?

Bác ba đã giúp cháu mời bác sĩ nước ngoài tốt nhất rồi, cháu yên tâm đi, làm phẫu thuật cắt chi xong cháu nhất định rất nhanh sẽ khỏe trở lại thôi! “

Có lẽ là cảm thấy bộ dáng này còn chưa đủ thân thiết thật lòng, Lưu Chấn Quốc còn như con mèo khóc con chuột cố nặn ra hai giọt nước mắt cá xấu.

“Tiểu Thành, bác biết cháu rất để tâm đ ến Lưu Thị, đoạn thời gian này cháu nhất định sẽ rất bận lòng chuyện ở công ty. Nhưng mà cháu yên tâm đi, bác và Lưu Kiêu sẽ giúp cháu xử lý tốt công việc ở công ty, cháu cứ yên tâm dưỡng bệnh là được. “

Lưu Thiên Hàn cười lạnh, nhìn đi, đuôi cáo lộ ra rồi kìa.

Bây giờ anh còn chưa chết đâu, chẳng qua chỉ là làm một cuộc phẩu thuật cắt chi mà thôi, Lưu Chấn Quốc và Lưu Kiêu đã vội vàng muốn tiếp quản công ty rồi.

Đ è xuống sự ghê tởm trong lòng, Lưu Thiên Hàn bình tĩnh nhướng mí mắt: “Chuyện của công ty cũng không cần phiền bác ba nhọc lòng, cháu là bị thương ở chân, không phải thương ở đầu, chuyện của công ty cháu sẽ xử lý ổn thỏa. “

“Tiểu Thành, sao cháu có thể nói vậy chứ !

Nếu như cháu đã làm phẫu thuật cắt chỉ thì cháu sẽ trở thành tàn phế đó! Tàn phế thì phải nghỉ ngơi thật tốt, công ty nhiều chuyện như vậy, bác ba sợ sức khỏe cháu bị ảnh hưởng! “

Biểu cảm trên khuôn mặt Lưu Chấn Quốc rất chân thành, chỉ là khi nói đến hai chữ “tàn phế” thì ngữ điệu của ông ta không kiềm chế được mà cao giọng lên, chỉ thiếu điều cầm cái loa mà hetscho toàn bộ mọi người biết chuyện chủ tịch của Lưu Thị biến thành người tàn phế.

“Tiểu Thành, bác biết cháu ngại không muốn để cho bác ba mệt nhọc như vậy!

Cháu không cần ngại, chúng ta là người một nhà, bác nên lo lắng cho sự phát triển của Lưu Thi cũng là điều nên làm thôi. “

“Bác già rôi cũng không làm gì được nhiều nhưng vẫn còn Lưu Kiêu nag chúng ta mà!

Nó vấn luôn muốn giúp cháu chia sẻ gánh nặng đó! “

“Tiểu Thành, cháu ở bệnh viện cứ yên tâm dưỡng thương, chuyện của Lưu Thị cháu không cần lo lắng nữa! Bác sẽ mở cuộc họp Hội đồng quản trị để Lưu Kiêu thay thế vị trí chủ tịch của cháu, giúp cháu xử lý chuyện công ty. “

Lưu Chấn Quốc vẫn luon nói chuyện, không đến lượt Lưu Kiêu phát huy nên anh ta có chút không cam chịu ngồi yên.

Anh ta đắc ý lắc chân: “Ba, sao ba phải nói nhảm với tên tàn phế này nhiều vậy làm gì!

Nói xong anh ta lại quay sang nhìn Lưu Thiên Hàn cười nói: “Lưu tàn phế, ý của ba tôi rất rõ ràng, anh cứ làm tốt bổn phận tên tàn phế của anh đi, còn về Lưu Thị, cũng đã đến lúc Lưu Kiêu tôi đây thể hiện rồi! “


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.