Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 1498



Chương 1498

Anh còn gặp một tai nạn nhỏ trên đường, rắc rối đến tận lúc trời sáng mới đến nơi.

Lâm Tiêu cho rằng ngoại trừ chuyện về Tô Thu Quỳnh bản thân sẽ luôn bình tĩnh trước mọi việc, nhưng khi cầm tờ giấy kết quả này lên, tay anh run lên dữ dội.

Anh thực sự sợ răng kết quả giám định ADN lại cho kết quả mà anh không mong muốn nhất.

Trước đó anh còn hùng hổ nói với Qiao Xin rằng cho dù Lâm Thanh Ca có là máu mủ ruột thịt của mình thì anh cũng sẽ không ở bên mẹ con họ.

Anh ttrước giờ không phải người tốt đẹp gì, chỉ muốn đối xử tốt với một mình Tô Thu Quỳnh. Vì vậy, với những người khác, anh không ngại trở thành một kẻ vô trách nhiệm.

Nhưng anh vẫn sợ kết quả kia, bởi vì anh sợ sẽ làm Tô Thu Quỳnh thất vọng, càng sợ cô sẽ không để ý tới mình.

Mặc dù tim đập dữ dội đến mức muốn nhảy ra khỏi lồ ng ngực, Lâm Tiêu vẫn cố gấng mở kết quả giám định ADN.

Lâm Thanh Ca không phải là con của anh.

Sau khi đọc báo cáo giám định ADN nhiều lần, Lâm Tiêu vần không thể tin rằng Lâm Thanh Ca thực sự không phải là con gái mình.

Sau khi xác nhận chắc chắn, trong lòng Lâm Tiêu cảm thấy vui mừng khôn tả.

Anh biết Tô Thu Quỳnh giận anh vì mấy ngày liền buổi tối không về nhà. Bây giờ, sau khi xác định Lâm Thanh Ca và anh không có quan hệ huyết thống, cuối cùng anh cũng có thể giải thích thỏa đáng với Tô Thu Quỳnh.

Lâm Tiêu cầm điện thoại lên và đang định gọi cho Tô Thu Quỳnh thì điện thoại đổ chuông.

Là Kiều Hinh gọi.

Nghĩ đến việc Kiều Hinh lừa dối mình, Lâm Tiêu tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, điều khiến anh càng tức giận hơn là vì lời nói dối của Kiều Hinh mà anh đã lừa dối Tô Thu Quỳnh .

Đau khổ và tội lỗi đan xen, anh thực sự muốn lao đến trước mặt Tô Thu Quỳnh và tự chặt mình ra thành mấy khúc, để tạ lỗi với cô.

“Kiều Hinh, có chuyện gì?”

Giọng nói của Lâm Tiêu lạnh lẽo và thiếu kiên nhấn, trái tim Kiều Hinh như đông cứng lại, mặc dù cô ta đã quen với việc Lâm Tiêu lạnh nhạt với mình, nhưng nghe thấy giọng nói lộ rõ vẻ chán ghét này của anh, cô ta vấn thấy không thoải mái.

“Lâm Tiêu, Thanh Ca hôm nay lại bất tỉnh, em rất buồn.” Dừng lại một chút, Kiều Hinh nói với giọng nghẹn ngào, “Lâm Tiêu, em sẽ đợi anh ở đường Phúc Tinh, chúng ta nói chuyện tử tế, được không?”

Đường Phúc Tỉnh?

Đôi mắt lam của Lâm Tiêu nheo lại đầy bí hiểm, khu đó là nhà của anh và Tô Thu Quỳnh, Kiều Hinh cô ta có gan dám tới đó!

Đúng là tự tìm đường chết!

“Lâm Tiêu, em biết trước đây là mình không đúng, em không nên lấy chuyện của Thanh Ca uy hiếp anh, nhưng Lâm Tiêu à, em làm như vậy là vì em yêu anh!”

“Lâm Tiêu, Tô Thu Quỳnh đó rốt cuộc có gì tốt? Mà khiến anh một lòng một dạ vì cô ta như vậy? Cô ta đã từng kết hôn, còn từng bỏ thai vì một người đàn ông khác, nhưng Lâm Tiêu à, từ đầu đến cuối, em chỉ có một người đàn ông là anh! Em thậm chí còn sinh con cho anh, tại sao anh chưa từng nhìn đến điểm tốt của em?”

“Kiều Hinh, cô không có tư cách so sánh với Thu Quỳnh!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.