Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 1523



Chương 1523

“Lưu Kiêu, bỏ tiền thuê gái mại dâm, tìm mấy cô gái cũng khác người như vậy, anh thật là biết giữ thể diện!”

Những lời này của Lưu Thiên Hàn đã đánh trúng chỗ đau của Lưu Kiêu, cả khuôn mặt anh ta trở nên nhăn nhó méo xệch vì tức.

Nhưng nghĩ đến thân thể không lành lặn của Lưu Thiên Hàn, anh lập tức bình tính ại cười khẩy.

“Lưu Gia Thành, ít nhất tôi còn có thể bỏ tiền ra thuê gái mại dâm. Còn cậu thì sao?

Tôi nghe bác sĩ nói cái chân thứ ba của cậu cũng mất rồi, muốn bỏ tiền thuê gái còn chẳng được kìa!”

Lưu Kiêu điên cuồng hếch cằm, híp mắt, cười nửa miệng nhìn Lưu Chấn Trung, “Bác cả, bác là người được kính trọng nhất ở đây, bác nói xem, Lục Thị chúng ta có nên giao cho một kẻ tàn phế không? !”

Lưu Chấn Trung không có lập tức lên tiếng, á nh mắt chậm rãi lướt qua mặt Lưu Kiêu, cuối cùng dừng lại trên mặt Lưu Thiên Hàn.

Không có nghỉ ngờ, hai đứa trẻ của nhà chú tư là hai đứa cháu mà ông ta yêu quý nhất, cả Lưu Thiên Hàn và Lưu Gia Thành đều có khả năng lãnh đạo Lưu Thị.

Nhưng bây giờ trong hai đứa trẻ, một đứa bị tai nạn xe, đứa còn lại bị cắt bỏ hai chân!

Lưu Chấn Trung không phải lão già cổ hủ không bắt kịp thời thế, cho dù hai chân không thể đứng đậy, ngồi xe lăn, ông vân có thể chấp nhận được, nhưng ông cho răng người bị tàn tật nặng như vậy, đúng t hật là khó ngồi yên trên ghế chủ tịch tập đoàn Lưu Thị.

Ông chưa bao giờ ưa Lưu Kiêu.

N hưng nếu hiện tại tập đoàn Lưu Thị buộc phải chọn một chủ tịch, họ chỉ có thể chọn Lưu Kiêu.

Vài ngày trước, ông cũng hạ quyết tâm gi úp Lưu Kiêu lên chức chủ tịch nhưng ông không ngờ rằng Lưu Kiêu lại bỏ tiền ra chiêu mộ gái mại dâm như sự việc đêm qua.

Ông lăn lộn thương trường hơn bốn mươi năm, chưa từng gặp qua loại chuyện bẩn thỉu như vậy. Ông chỉ cần dùng ngón chân để nghĩ cũng biết rằng tên tài xế được em trai ông thuê để gánh tội thay cho Lưu Ki êu.

Trợ lý cũng từng cầm điện thoại đưa ông xem qua tin tức trên mạng, ông thật không ngờ nhà họ Lưu danh giá lại dạy ra một thứ con cháu biến chất như Lưu Kiêu!

Cho dù Lưu Kiêu có chút năng lực, nếu gi: ao cả Lưu Thị khổng lồ cho một người tâm địa bất chính như anh ta, sợ rằng Lưu Th ¡ sẽ ngày một mục rỗng.

Lưu Chấn Trung tiếc nuối rời mắt khỏi khuôn mặt của Lưu Thiên Hàn, ông thở dài nặng nề: “Bác già rồi, từ nay về sau, chuyện của công ty để người trẻ các cháu tự quyết định đi!”

Lưu Chấn Trung không ủng hộ anh ta, Lưu Kiêu có chút thất vọng, nhưng thấy ông cũng không ủng hộ tên tàn phế kia, sự thất vọng của anh ta cũng tan biến ngay lập tức: Thấy Lưu Chấn Trung không còn quan tâm đến việc bổ nhiệm chủ tịch, Tôn Lập vội lên tiếng giúp cho Lưu Kiêu: “Tôi nghĩ Lưu thị chúng ta nhất định phải chọn một chủ tịch mới! Anh Lưu thì ốm yếu, thật sự không thích hợp tiếp tục lãnh đạo chúng ta, tôi đề nghị anh hai Lưu trở lại bệnh viện tĩnh dưỡng đi!”

Tôn Lập vừa mở miệng, các thành viên hội đồng quản trị ủng hộ Lưu Kiêu và Lưu Chấn Quốc cũng nhanh chóng lên tiếng thay cho Lưu Kiêu, “Tôi cũng nghĩ rằng tổng giám Lưu phù hợp với vị trí chủ tịch hơn! Tôi tin rằng Lưu Thị của chúng ta sẽ ngày càng phát triển dưới sự lãnh đạo của tổng giám Lưu. !”

“Anh hai Lưu lợi hại, nhưng tập đoàn Lưu Thị chúng ta hiện tại cần một vị chủ tịch khỏe mạnh lành lặn, tôi ủng hộ tổng giám Lưu!”

Nhìn thấy vài vị cổ đông đã nói giúp cho Lưu Kiêu, Lưu Thiên Hàn không hề bối rối, chỉ khế cong khóe môi dưới, trầm mặc nhìn một lượt các vị cổ đông.

Mọi người đều cảm thấy một người tàn phế thật sự không thể gây sóng gió ở Lưu Thị, bọn họ cũng không cần sợ hãi, nhưng khi đối diện với ánh mắt của Lưu Thiên Hàn, bọn họ lại cảm thấy tim đập chân run.

Lưu Thiên Hàn thầm đếm, rất tốt, đã có sáu người lên tiếng cho Lưu Kiêu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.