Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 1562



Chương 1562

Gia chủ thế hệ mới của nhà họ Cung, nhân vật khiến người hai giới hắc bạch nghe tiếng đã sợ mất mật…

Nghe nói, máu từng dính trên người Cung Trí Cương, đủ để gom thành một dòng sông, bởi vì đôi tay từng dính quá nhiều máu tươi, trên người anh ta mang theo luồng sát khí nồng đậm, trong lúc không nói không rằng, cũng khiến người ta rét lạnh tim gan.

Mà một nhân vật hung tàn như vậy, Kiều Phong cái người không sợ chết này, lại còn cả gan nói ông ta là ông nội của hắn!

Không ít người ở hiện trường nhịn không được che mắt, bọn họ đột nhiên có chút không nỡ nhìn dáng vẻ bị ngược đến thê thảm của Kiều Phong.

Đối với thủ đoạn của anh cả nhà mình, Cung Tư Mỹ hiểu rõ hơn ai hết, mặc dù cô ta cũng cảm thấy Kiều Phong khiến người buồn nôn, nhưng dù gì ông ta cũng là do cô ta xúi bẩy mà đến, cô ta không thể không quản sống chết của ông ta được.

Lỡ như, ông ta bị ngược đến quá thảm, không cẩn thận đem cô ta khai ra, vậy cô ta không chỉ không thể chỉnh được Nhan Nhã Tịnh, còn chọc cho bản thân mình một thân tanh hôi, thật là được không bù mất.

Cung Tư Mỹ vừa muốn mở miệng nhắc nhở Kiều Phong một câu, để ông ta kiềm chế một chút, Kiều Phong lại đã lạnh lùng quắc mắt mở miệng, “Nghe thấy chưa?

Tao nói tao là ông nội Kiều Phong của mày đấy!

“Ờ, nghe thấy rồi.”

Giọng nói của Cung Trí Cương rất dễ nghe, trầm thấp lại giàu từ tính, chỉ có điều, giọng nói hay như vậy, lại khiến người ta không cảm nhận được một chút xíu độ ấm nào, chỉ có lạnh lẽo thấu xương, cùng tử khí nặng nề.

“Đáng tiếc, ông nội tôi đã chết rồi.”

Biểu cảm của Kiều Phong sững sờ, ông ta cảm thấy, lời nói này của người đàn ông trước mặt, hẳn chỉ là đơn thuần trần thuật lại sự thật rằng ông nội ruột của anh ta đã chết, nhưng không hiểu sao, ông ta lại cảm thấy có chút hoảng sợ, cảm thấy người mà anh ta nói đã chết là ông ta.

“Ông nội mày chết rồi, nhưng ông nội Kiều của mày chưa chết đâu! Tối nay, ông nội Kiều của mày sẽ dạy mày cách làm người thế nào!”

Nói đoạn, trên tay Kiều Phong ra sức, một nắm đấm hung ác chào hỏi tới trên mặt Cung Trí Cương.

Ông ta đều chưa nhìn thấy Cung Trí Cương ra tay như thế nào, ông ta chỉ cảm thấy cổ tay mình đau nhói một cái, đã bị anh ta sống sờ sờ bẻ trật.

“A a a al!” Kiều Phong đau đến mặt đều biến dạng, sau khi cơn đau qua đi, cơn phần nộ càng thêm nồng đậm, “Mày ngay cả ông nội Kiều của mày cũng dám đánh, thật sự là không muốn sống rồi! Được, nếu mày đã không biết điều như vậy, tao liền không cần nương tay với mày nữa!”

Vào lúc sau khi cổ tay còn lại của Kiều Phong cũng bị Cung Trí Cương đánh gãy nốt, Cung Tư Mỹ thực có chút nhìn không nổi nữa.

Cô ta nhẹ giọng mở miệng, ‘Anh cả…

Anh cả?!

Kiều Phong không dám tin mà trợn tròn mắt, tròng mắt ông ta đau đến mức hơi hơi có chút tan rã, cuối cùng, lại tụ lại trên mặt Cung Trí Cương.

Anh cả của Cung Tư Mỹ?

Gia chủ nhiệm kỳ mới của nhà họ Cung ở Châu Âu?!

Chả trách, ông ta cảm thấy anh ta có chút quen mắt, ông ta từng gặp Cung Trí Cương một lần trong một bữa tiệc tối, nhưng cách đã quá lâu, ông ta đã không còn nhớ rõ nữa.

Kiều Phong rùng mình một cái, xém tí bị doạ tới vãi cả tè.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.