Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 1590



Chương 1590

Cung Trí Cương vuốt ve nửa khuôn mặt đau đớn vì bị Nhan Nhã Tịnh đánh, cô hiện giờ đang nổi giận cứ như là một chú sư tử Con vậy, cái tát này của cô ấy, thực sự rất mạnh!

Anh ta vốn đã quen với việc phụ nữ chủ động sà vào người anh ta, đây là lần đầu tiên anh ta bị một người phụ nữ phũ bỏ như vậy, Cung Trí Cương thật sự rất bối rối.

Cho dù anh ta quyết tâm muốn giành lấy Nhan Nhã Tịnh, nhưng sau khi nhận cái tát này, và nghe những gì cô nói, anh cũng không còn mặt mũi nào tiếp tục cưỡng ép co.

Cung Trí Cương bất lực thở dài, dù sao, trong trò chơi tình ái này, người thua chính là người yêu trước.

“Nhan Nhã Tịnh, anh không muốn bức ép gì em, để anh đưa em về.

“Không cần!”

Nhan Nhã Tịnh trừng mắt đầy dữ tợn nhìn anh ta, cứ như đang tránh lũ lớn dã thú, sau đó lao thắng về phía đường cái như chạy trốn.

Trùng hợp thay, ngay lúc Nhan Nhã Tịnh vừa chạy ra đường lớn, thì có một chiếc taxi không có khách chạy tới, cô vội vàng chặn chiếc taxi đó lại, sau khi cô lên xe cuối cùng cũng coi như có được một khoảng thời gian ngắn bình yên.

Nhan Nhã Tịnh tìm thấy Lưu Thiên Hàn trong căn thự của anh, anh ấy không hề thay đổi mật khẩu, vì vậy cô có thể dễ dàng đi vào.

Nhìn bóng dáng trong phòng khách quen thuộc đến mức không thể quen thuộc hơn được, ánh mắt Nhan Nhã Tịnh chua xót, nước mắt cô suýt chút nữa rơi xuống.

Cô vừa định xông vào, bất chất tất cả mà ôm lấy anh, thì đã thấy Cung Tư Mỹ mặc đồ ngủ đi xuống cầu thang.

Cổ họng Nhan Nhã Tịnh nghẹn lại, sắc mặt nhất thời cứng đờ, cô không hiểu tại sao, Cung Tư Mỹ lại ăn mặc như vậy, xuất hiện ở biệt thự của anh?Mật Khẩu Chương tiếp theo là 123456. MOng các bạn thông cảm cho sự bất tiện này.

Cô không tin chỉ trong thời gian ngắn như vậy, anh và Cung Tư Mỹ lại ở bên nhau, nhưng mà một người phụ nữ ăn mặc như thế, ở trong nhà một người đàn ông, khiến người ta tin là không có gì thực quá khó!

Trong lòng cô, sự khó chịu dâng trào đến mức muốn ngạt thở, nhưng Nhan Nhã Tịnh vấn cố gắng giữ được bình tĩnh, đẩy cửa phòng khách trước mặt ra.

Ánh mắt đầy khinh bỉ của cô, lạnh lùng dừng trên người Cung Tư Mỹ, “Cung Tư Mỹ, cô cút ra ngoài! Nơi này không chào đón cô!”

Nơi này, là biệt thự của chồng cô, tại sao Cung Tư Mỹ có tư cách gì mà xuất hiện ở đây!

Còn nữa, bộ đồ ngủ mà cô ta đang mặc, là anh vì cô mà chuẩn bị, cô ta có quyền gì mà mặc nó!

“Nhan Nhã Tịnh, ngươi nên đi cút ra ngoài là cô mới phải!”

Khuôn mặt tuấn tú của Lưu Thiên Hàn lạnh lùng đến đáng sợ, cứ như thể, một tình yêu sâu sắc như vậy, chỉ trong nháy mắt đã biến mất, thậm chí, còn kinh khủng hơn cả một người xa lạ, hiện giờ chỉ còn sự thù địch cứ như không đội trời chung.

“Em không đi! Anh hai, em không đi! Anh là người đàn ông của em, anh ở chỗ này, em tại sao phải rời đi!”

Nhan Nhã Tịnh tiến lên phía trước, cô bất chấp ôm lấy anh, cô trước giờ không muốn trước mặt tình địch của mình để lộ ra dáng vẻ thảm thương của bản thân, nhưng bây giờ, cô nào cần cái gọi là thể diện, Biểu cảm của Lưu Thiên Hàn, chắng không dịu đi chút nào, và anh vấn đẩy cô ra không chút thương hại gì.

Nhìn thấy cô ngã sầm xuống đất, bộ dáng vô cùng thảm hại, trong mắt anh nhanh chóng ánh lên một tia đau đớn, anh cười giêu cợt, trong nháy mắt, trong ánh mắt chỉ còn lại sự lạnh lùng băng giá.

Mắt cá chân cô, đau đến nỗi khiến khuôn mặt nhỏ nhắn của Nhan Nhã Tịnh nhăn nhó, cô hít một hơi thật sâu, cơn đau đó, mới dần dần dịu bớt đi một chút.

Cô vịn vào chiếc bàn bên cạnh đứng dậy, nước mắt lưng tròng nhìn anh: “Anh à, cho em một cơ hội cuối cùng, chúng ta có thể từ từ nói chuyện với nhau không?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.