Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 1622



Chương 1622

Cung Tư Mỹ ôm chặt lấy cánh tay anh, như con chim nhỏ rúc vào người anh, bộ dạng tình lang ý thiếp.

Hai người họ nam thanh nữ tú âu yếm nhau, điều này cũng thu hút sự chú ý của nhiều người.

Suy cho cùng, trước đây thông qua sự cường điệu của giới truyền thông hầu hết mọi người ở Vân Hải đều biết rằng cậu chủ thứ hai Lưu gia yêu Nhan Nhã Tịnh như điên, và họ đã vượt qua những định kiến của mọi người, bất chấp mà đến bên nhau.

Bây giờ, nhìn thấy Lưu Thiên Hàn và Cung Tư Mỹ thân thiết như vậy, mọi người lập tức cảm nhận được điều gì đó bất thường.

Chẳng lẽ sau khi cậu chủ thứ hai của Lưu gia cùng Nhan Nhã Tịnh ở bên nhau, lại phát hiện Cung Tư Mỹ tốt hơn, vứt bỏ Nhan Nhã Tịnh, nối lại tình cảm với bạn gái cũ?

Nhìn mặt Cung Tư Mỹ tràn đầy đắc thắng kiêu ngạo, mọi người càng nghĩ càng cảm thấy đây là một khả năng.

Nhất thời, vô số ánh mắt đồng tình nhìn về phía Nhan Nhã Tịnh, quả phụ bé nhỏ của nhà hào môn nay đã trở thành một cô gái bị bỏ rơi, thật đáng thương!

Đáng thương hơn nữa là cậu chủ thứ hai của Lưu gia còn đem tình cũ ra thể hiện tình cảm trước mặt cô, đây quả thực là một cái tát vào mặt cô gái bị bỏ rơi!

Không để ý đến những ánh mắt đồng tình hay hả hê xung quanh, ánh mắt của Nhan Nhã Tịnh, dán chặt vào cánh tay của Lưu Thiên Hàn đang được Cung Tư Mỹ ôm.

Thấy Cung Tư Mỹ còn muốn vùi đầu vào cánh tay anh, cô không nhịn được nữa, “Cung Tư Mỹ, cô bỏ tay ra! Tôi không cho phép anh chạm vào bạn trai tôi!”

“Bạn trai?” Cung Tư Mỹ giả vờ kinh ngạc, cô quay mặt đi, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn như ánh trăng hiện rõ vẻ bối rối, “Anh Gia Thành, không phải anh đã chia tay với Nhan Nhã Tịnh rồi sao? Cô ấy sao lại nói anh là bạn trai của cô ấy rồi?”

Chia tay thật rồi!

Hơn nữa, xét theo tình hình, Nhan Nhã Tịnh đã bị cậu chủ thứ hai của Lưu gia đá trước!

Mọi người xung quanh xem náo nhiệt, lại càng có thêm nhiều người đồng tình với Nhan Nhã Tịnh hơn.

“Cung Tư Mỹ, cô đừng có lo chuyện bao đòng! Đừng lo chuyện của tôi và bạn trai tôi! Bỏ bàn tay bẩn thỉu của cô ra khỏi cánh tay bạn trai tôi!”

“Đây là lần đầu tiên tôi nghe nói nam nữ sau khi chia tay vấn gọi nhau là bạn trai, Nhan Nhã Tịnh, cô thật khiến tôi được mở rộng tầm mặt!”

Cung Tư Mỹ không muốn trước mặt tỏ ra lấn lướt trước mặt Lưu Thiên Hàn, cô cố gắng làm cho nụ cười của mình trông dịu dàng hơn, “Nhan Nhã Tịnh, nể tình bạn của tôi và cô, để tôi nhắc nhở cô, anh Gia Thành chỉ là người yêu cũ của cô thôi.

“Anh ấy không phải bạn trai cũ của tôi!” Hai chữ bạn trai cũ, khiến cổ họng Nhan Nhã Tịnh đau nhói, cô muốn nói rằng anh ấy không những không phải bạn trai cũ mà còn là chồng của cô.

Nhưng rốt cuộc, cô không nói điều đó.

Cô ấy chỉ ngẩng mặt lên và cố chấp nhìn Lưu Thiên Hàn, “Anh hai, anh không phải bạn trai cũ của em!”

Lưu Thiên Hàn không nói lời nào, chỉ nhìn chằm chằm vào Nhan Nhã Tịnh với ánh mặt khó đoán.

Mới không gặp một tuần, cô ấy lại gầy như vậy.

Hôm nay cô mặc một chiếc váy dài mỏng màu tím nhạt, vòng eo vốn đã mảnh khảnh, giờ càng thu vào nhỏ hơn, như thể chỉ cần anh dùng lực, là có thể bẽ gãy eo của cô.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, vốn không lớn bằng một bàn tay anh, hiện tại lại càng nhỏ đến đáng thương, bởi vì khuôn mặt nhỏ nhấn, khiến đôi mắt hoa đào vô song của cô càng thêm thâm thúy sáng ngời, liếc mắt liền có thể in sâu trong người.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.