Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 1638



CHƯƠNG 1638

“Nhã Tịnh, trong bụng của Cung Tư Mỹ quả thực là con của tôi! “

Lưu Thiên Hàn tách từng ngón tay của Nhan Nhã Tịnh trên người anh ra: “Sao, chẳng lẽ tôi còn phải nói chỉ tiết tôi và cô ấy làm thế nào thì em mới tin sao, tôi đối với em không phải cũng toàn tâm toàn ý như vậy sao? “

“Nhan Nhã Tịnh, tối hôm đó tôi đã uống say nhưng không phải là say đến mức không có ý thức gì, cô ấy đến tìm tôi, tôi không có từ chối vậy nên cô ấy mang thai con của tôi. “

Lưu Thiên Hàn cười mỉa mai: “Vậy nên Nhan Nhã Tịnh, Lưu Thiên Hàn tôi cũng không phải không có cô thì không được! “

Tất cả ánh sáng trên khuôn mặt của Nhan Nhã Tịnh đều trong khoảnh khắc lập tức bị đập tan, cô chỉ lắc đầu như cái máy, nhưng đến cuối cũng cô cũng không biết cô cứ lắc đầu như vậy là vì cái gì.

Là tự lừa mình dối người không nguyện tin răng Cung Tư Mỹ đã mang thai còn của anh? Hay là không tin anh chạm vào Cung Tư Mỹ?

Cô tự lừa bản thân như vậy thật sự không có ý nghĩa gì!

“Anh hai, anh đừng đến với Cung Tư Mỹ có được không? ” Giây phút này, trái tim Nhan Nhã Tịnh rơi vào tận trong đáy vực sâu thẳm, thực ra cô cũng là trong mắt chứ không được hạt cát, cô càng không chịu được sự phản bội từ người đàn ông cô yêu.

Giống như là năm đó cô phát hiện chuyện mà Tô Thái An và Nhan Vũ Trúc đã làm, cô kiêu ngạo không chút do dự mà chia tay với anh ta.

Nhưng bây giờ cho dù là cô biết Cung Tư Mỹ đã mang thai con của anh nhưng cô vân không nỡ buông tay anh ra.

Thậm chí cô còn hèn mọn mà nghĩ, nếu như anh không yêu Cung Tư Mỹ, nếu như trong lòng anh vẫn còn có cô thì đứa trẻ đó, còn có cái đêm mà anh phản bội cô, cô có thể giả vờ như không biết gì cả.

‘Anh hai, cho dù trước đây anh và Cung Tư Mỹ có xảy ra chuyện gì thì cũng đều đã qua rồi. Chuyện của trước đây chúng ta đều không nhắc lại nữa, chúng ta bắt đầu lại với nhau có được không? “

“Nhan Nhã Tịnh, dường như đến tận bây giờ em vấn chưa ý thức được tại sao tôi lại chia tay với em. “

Mắt mày Lưu Thiên Hàn đều nhuốm cái lạnh thấu xương và hận ý đè nén: “Tôi chia †ay với em không phải vì ở giữa chúng ta có một Cung Tư Mỹ và đứa con trong bụng cô ấy, là tôi không cần em nữa! Nhan Nhã Tịnh, tôi không cần em nữal “Mật Khẩu Chương tiếp theo là 123456. MOng các bạn thông cảm cho sự bất tiện này.

“Anh hai, anh đừng không cần em có được không, em biết anh vẫn còn cảm giác với em. Chỉ cần anh còn một chút thích em thì em sẽ không buông tay đâu! “

“Nhan Nhã Tịnh, em đừng tự mình đa tình, tôi đã sớm không còn bất cứ cảm giác gì với em nữa…”

Lưu Thiên Hàn còn chưa nói hết lời thì Nhan Nhã Tịnh đã dùng đôi môi của cô chặt đứt lời của anh.

Cô biết anh có bệnh sạch sẽ, anh ghét nhất là có người chủ động đụng đến người anh, cô hôn anh như vậy, anh nhất định sẽ rất tức giận, nhưng cô vấn có chấp ra sức hôn lấy đôi môi của anh.

Dường như chỉ có ra sức hôn lấy anh như thế này mới có thể chứng minh trong lòng anh thực ra vẫn còn có chút để tâm đến co.

Hương vị ngọt ngào quen thuộc áp đến, gần như là từng chút từng chút chui vào trong tim anh, khiến cho khoảng trống rộng lớn trong tim anh một lần nữa được lấp đầy.

Đôi môi của cô vẫn mềm mại như cũ, chỉ có điều có thể là do quá mức lo được lo mất nên còn mang chút lành lạnh, trên người cô có mùi hương ngọt ngào nhàn nhạt, da thịt gân kề khiến anh động tình đến khó làm chủ bản thân.

Nhịn xuống muốn xúc động nắm lấy sau gáy cô, phản khách thành chủ.

Lý trí đang không ngừng nhắc nhở anh, người phụ nữa chính là muốn câu dẫn anh, hiện tại anh nên quả quyết đẩy cô ra, nhưng một người ngọt ngào yêu kiều như vậy đang nép vào trong lòng anh, anh căn bản là không nỡ đẩy cô ra.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.