Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 1701



CHƯƠNG 1701

“Nhưng cho dù em có đánh chết anh, anh cũng phải nói, anh yêu em và Tinh Tinh, anh yêu gia đình của chúng ta, em và Tinh Tỉnh, đừng rời xa anh có được không?!”

“Đừng rời xa anh?!” Lý Ngọc cười lạnh, cô ta đã giận đến cực điểm, cảm thấy một cái tát căn bản không cách nào phát ti3t được sự phân nộ của cô ta, cô ta trực tiếp tháo giày cao gót, hung ác đập lên mặt hắn.

“Tôn Đại Sơn, anh thật coi Lý Ngọc tôi là con ngốc có phải không?! Đừng rời xa anh?

Ở lại bên cạnh anh, để anh tiếp tục giày vò con gái tôi sao?! Tôn Đại Sơn, tôi lúc trước đúng là bị mù mắt mới tin rằng anh sẽ thật lòng đối tốt với tôi và con gái!”

“Ly hôn! Tôn Đại Sơn, tôi không chỉ phải ly hôn với anh, tôi còn phải kiện anh tới chết!

Anh ngược đãi con gái tôi, anh đẩy con gái tôi xuống lầu, đây là cố ý mưu sát! Tôi nhất định khiến anh phải trả giá!”

“Lý Ngọc, không phải như vậy đâu, em nghe anh nói, em nghe anh nói…

Tôn Đại Sơn bụm gương mặt bị Lý Ngọc đánh đau, hắn tóm lấy tay cô ta muốn giải thích với cô ta, nhưng ánh mắt cô ta nhìn về phía hắn chỉ có sự chán ghét phát ra từ †ận trong cốt tuỷ.

“Tôn Đại Sơn, lời anh nói, nửa chữ tôi cũng không tin, tôi chỉ tin tưởng Tinh Tinh của tôi!”

Lý Ngọc nửa quỳ xuống, cô ta run rẩy ôm Tỉnh Tinh vào trong lòng, “Tỉnh Tỉnh, đứa bé ngốc, con chịu nhiều uất ức như vậy, sao không nói sớm với mẹ? Đứa bé ngốc…”

“Mẹ…”

Nước mắt của Tỉnh Tịnh loạch xoạch loạch xoạch rơi xuống, “Mẹ, con sợ, con sợ ông ta sẽ giết mẹ, con không dám nói…

Nghe thấy lời này của Tỉnh Tinh, nước mắt của Lý Ngọc rơi càng nhiều, Tinh Tinh của cô ta, sở dĩ phải chịu nhiều uất ức như vậy, đều là vì muốn bảo vệ cô ta.

Còn cô ta lại luôn bận rộn kiếm tiền, quá ít chú ý tới Tỉnh Tỉnh của cô ta. Sau này, cô †a phải làm người mẹ tốt nhất.

Cô ta nhẹ nhàng võ về sống lưng của Tinh Tỉnh, “Tinh Tinh, về sau, mẹ sẽ không để người khác ức hiếp con nữa, ai cũng đừng hòng ức hiếp con nữa!”

Tôn Đại Sơn nhìn thấy dáng vẻ này của Lý Ngọc, hắn biết, tâm ý cô ta đã quyết, đã hạ quyết tâm muốn ly hôn với hắn.

Hôm nay vốn dĩ tâm trạng hắn đã kém đến cực điểm, hiện giờ, hắn không chỉ không thể chơi chết được Nhan Nhã Tịnh và Lê Mặc theo lời dặn của người thuê, còn khiến cho chính mình vợ con ly tán, trong lòng hắn càng hận đến mức muốn huỷ diệt hết thảy.

Hắn biết, việc hắn làm bị bại lộ, thì bữa cơm tù này hắn chạy không thoát rồi, loại người như hắn, đương nhiên không cam tâm chỉ có một mình mình xui xẻo, hắn muốn, trước khi bản thân vào tù, phải dạy dõ đến nơi đến chốn cái đứa con hoang khiến cho hắn phải thua trắng này một trận.

Chỉ có điều, Tôn Đại Sơn còn chưa kịp hành động, mấy người cảnh sát đã lao đến, liền không cho phép giải thích gì thêm đem còng số tám còng vào cổ tay hắn.

“Đồng chí cảnh sát, tôi là bị người đổ oan mài Thả tôi ral Các anh thả tôi ra! Các anh không thể oan uổng người tốt!”

“Tôn Đại Sơn liều mạng giấy dụa, “Tôi bị ép buộc! Tôi thật sự bị ép buộc!”

Nhìn thấy Cung Tư Mỹ đang từ phía trước đi tới, Tôn Đại Sơn kéo họng hô lớn, “Cô Cung, cứu tôi!”

Nghe thấy giọng nói của Tôn Đại Sơn, mọi người ở hiện trường đều không hẹn mà cùng quay người, nhìn về phía Cung Tư Mỹ.

Vốn dĩ, từ trong tiếng kêu cứu của Tôn Đại Sơn, các phóng viên ở hiện trường đã nhạy cảm năm bắt được không ít mùi vị bát quái, hiện giờ nhìn thấy Lưu Thiên Hàn ở bên người Cung Tư Mỹ, bọn họ càng cảm thấy mình đã phát hiện ra tin tức tày trời, điên cuồng nhấn nút chụp ảnh, nhắm vào bọn họ điên cuồng chụp một hồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.