Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 253



CHƯƠNG 253

Anh em tốt…

Hách Trung Văn nhìn theo bóng lưng của Nhan Nhã Tịnh, mỉm cười chua chát.

Từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy cô, mục đích của anh ta đã không thuần khiết. Trước giờ anh ta chưa từng muốn cùng cô làm anh em tốt gì đó.

Anh ta chỉ nghĩ, còn sống thì còn nhân danh tình yêu giam cầm cô ở bên cạnh mình.

Chị đại, tôi sẽ không từ bỏ, chỉ cần tôi vẫn còn một hơi thở, tôi nhất định sẽ không buông tay!

Hách Trung Văn vừa về đến Tầm Viên thì nhận được điện thoại của Lưu Thiên Hàn, nói rằng có chuyện muốn bàn với anh ta.

Cánh cổng biệt thự còn chưa mở ra, Hách Trung Văn đã sang thẳng biệt thự bên cạnh của Lưu Thiên Hàn.

Anh ta đang định hỏi Lưu Thiên Hàn tìm mình có việc gì thì anh đã đặt giấy chứng nhận kết hôn trước mặt anh ta.

“Nhóc, chia tay với Nhan Nhã Tịnh đi!”

Nghe Lưu Thiên Hàn nói xong, Hách Trung Văn không khỏi cười cay đắng. Ban nãy chị đại nói chia tay với anh ta, không ngờ đến cậu nhỏ cũng ép mình rời xa cô ấy. Sao tất cả mọi người trên thế giới đều không mong hai người họ ở bên nhau chứ?

Ngày thường Hách Trung Văn thật sự rất sợ Lưu Thiên Hàn, nhưng vì tình yêu của mình, anh ta muốn dũng cảm một lần.

“Cậu nhỏ, cháu sẽ không từ bỏ chị đại! Đây là chuyện giữa cháu và chị đại, cháu mong rằng cậu đừng xen vào!”

Hách Trung Văn nghĩ tới điều gì đó, trong lòng không khỏi tìm được chút cân bằng: “Cậu nhỏ, chị đại cũng từ chối cậu phải không? Nếu không, cậu cũng không cần phải giấu cô ấy, xuống tay từ chỗ cháu!”

Ánh mắt Lưu Thiên Hàn trở nên tăm tối, Hách Trung Văn nói không sai. Quả thật Nhan Nhã Tịnh không đón nhận anh, cho nên anh mới sốt sắng đuổi tất cả những người theo đuổi bên cạnh cô đi.

Tuy nhiên, cô là vợ anh, anh làm như vậy là lẽ đương nhiên thôi. Đâu có người đàn ông nào bằng lòng để thằng khác thèm muốn vợ mình chứ!

Thấy Lưu Thiên Hàn im lặng không nói gì, chỉ có trong mắt là ngập tràn u ám, Hách Trung Văn càng chắc chắn suy đoán trong lòng mình.

Anh ta ngẩng đầu lên, nói với Lưu Thiên Hàn bằng vẻ cực kỳ nghiêm túc: “Cậu nhỏ, sau này cậu đừng nhắc tới chuyện bắt cháu chia tay với chị đại nữa. Chị đại không phải là vợ cậu, cô ấy muốn đến với ai, cậu cũng chẳng có quyền can thiệp!”

Hách Trung Văn nói xong câu này, thở hổn hển mấy hơi liên tục. Có trời mới biết, anh ta phải lấy bao nhiêu can đảm thì mới dám nói ra những lời bất kính như vậy với người cậu mình kính sợ nhất!

Mong rằng anh ta không lãng phí dũng khí, cậu nhỏ có thể đừng chia rẽ bọn họ nữa.

“Nhóc, Nhan Nhã Tịnh thật sự là vợ của cậu.”

“Gì cơ?”

Hách Trung Văn còn chưa thoát khỏi cơn sốc thì đã nghe thấy Lưu Thiên Hàn âm trầm nói: “Cho nên hai người nhất định phải chia tay!”

Hách Trung Văn trợn tròn mắt, lẳng lặng nhìn Lưu Thiên Hàn. Vừa quay mặt thì đúng lúc liếc thấy giấy kết hôn màu đỏ ở trên bàn.

Anh ta ý thức được điều gì đó, run rẩy cầm giấy kết hôn lên. Trên đó thật sự viết tên của Nhan Nhã Tịnh cùng Lưu Thiên Hàn.

Anh ta vẫn luôn biết năm năm trước Lưu Thiên Hàn đã đăng ký kết hôn với một người phụ nữ. Nhưng có thế nào anh ta cũng không dám nghĩ rằng cô gái đó lại là Nhan Nhã Tịnh!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.