Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 267



CHƯƠNG 267

Thịnh Viên Hân biết con trai mình càng ngày càng bận tối mặt tối mũi nên cũng không ép buộc. Dù sao thì lần này Cung Tư Mỹ về là muốn ở lại trong nước, bà ta muốn tạo cơ hội cho bọn họ ở chung rất dễ dàng.

Thịnh Viên Hân biết, trước khi ông cụ Lưu qua đời đã bắt Lưu Thiên Hàn đăng ký kết hôn với một người phụ nữ, nhưng Lưu Thiên Hàn đã ký xong thỏa thuận ly hôn với người phụ nữ kia rồi. Cuộc hôn nhân đó không tính.

Dù là người phụ nữ mà ông cụ Lưu chỉ định hay là Nhan Vũ Trúc đi nữa thì trong mắt Thịnh Viên Hân cũng không ai xứng với con trai quý báu của bà ta. Trên thế giới này, chỉ có Cung Tư Mỹ mới là người có thể xứng đôi với Thiên Hàn của bà ta mà thôi.

Lưu Thiên Hàn vừa cúp điện thoại thì Cao Bắc Vinh đã lập tức hào hứng đẩy cửa đi vào: “Lưu Cửu, nghe nói cô cả Cung về nước. Sao rồi? Cô ấy có liên lạc với cậu không?”

“Lưu Cửu, tôi không thể không nói được, vận đào hoa này của cậu đúng là đỉnh nha, cậu đã có chị dâu Cửu, còn có một ảnh hậu Nhan Vũ Trúc quấn lấy mãi không buông, bây giờ con dâu mẹ cậu nhìn trúng là cô cả Cung lại trở về, cậu có náo nhiệt rồi đấy!”

“Đúng rồi, tôi nghe nói cô cả Cung trở về là muốn đính hôn với cậu đấy. Ngay cả ngày đính hôn với kết hôn của hai người, mẹ cậu cũng đã tính xong xuôi cả rồi! Nếu mẹ cậu cứ khăng khăng ép cậu và cô cả Cung kết hôn thì cậu sẽ không thật sự vứt bỏ chị dâu Cửu đó chứ?”

“Phải thừa nhận là điều kiện của cô cả Cung tốt thật, chỉ cần là đàn ông thì đều sẽ không có cách nào kháng cự được, chị dâu Cửu đáng thương của tôi ơi, Lưu Cửu chuẩn bị thay lòng đổi dạ rồi!”

Lưu Thiên Hàn lạnh lùng liếc Cao Bắc Vinh một cái: “Nếu cậu cảm thấy Cung Tư Mỹ tốt như vậy thì chi bằng cậu cưới cô ấy đi!”

“Mẹ kiếp! Lưu Cửu, rốt cuộc cậu có tình người không vậy! Cung Tư Mỹ là bạn bè chơi từ nhỏ, lớn lên cùng với chúng ta, cậu nói tặng cô ấy cho người khác là tặng luôn sao!”

“Lưu Cửu, cậu nói tôi nghe xem nào. Có phải thật ra cậu cũng có ý với Cung Tư Mỹ, đúng không? Tôi nhớ khi còn nhỏ cậu đã từng bái lạy trời đất với cô ấy cơ mà. Trước đây tôi luôn cảm thấy, sau này lớn lên hai người nhất định phải là một đôi!”

“Tôi cũng từng bái lạy trời đất với cậu.”

Một câu nói lạnh như băng của Lưu Thiên Hàn đã lập tức khiến cho Cao Bắc Vinh nín họng. Lúc còn nhỏ không biết gì, ngay đến kết nghĩa anh em và bái lạy trời đất, Lưu Thiên Hàn cũng không phân biệt rõ ràng, hai người bọn họ cũng cùng nhau bái lạy trời đất.

Bái lạy trời đất xong thì phải ở bên nhau…

Cao Bắc Vinh run lẩy bẩy, khẩu vị của anh ta không nặng như vậy đâu!

Đừng nói là anh ta có không thích đàn ông, cho dù có thích đàn ông đi nữa thì anh ta cũng không thành đôi với Lưu Thiên Hàn mặt lạnh như băng này.

Thôi quên đi, anh ta vẫn nên kiên định ủng hộ Lưu Cửu và chị dâu Cửu thành đôi thì hơn!

Lưu Thiên Hàn nhớ đến sự an nguy của Nhan Nhã Tịnh, anh không có tâm trạng ở đây nói nhảm với Cao Bắc Vinh, tức tốc bấm số điện thoại của Nhạc Dũng: “Điều động tất cả cấp dưới, bằng cả mọi giá phải tra cho ra tung tích của Tô Thái An và Nhan Nhã Tịnh!”

“Chị dâu Cửu bị sao vậy? Lưu Cửu, không lẽ chị dâu Cửu bị thằng khốn Tô Thái An bắt cóc à?”

Thấy Lưu Thiên Hàn cầm chìa khóa xe vội vàng xông ra ngoài, Cao Bắc Vinh cũng hớt hải theo sau: “Mẹ kiếp, thằng Tô Thái An này khốn nạn, chị dâu Cửu mà nó cũng dám bắt, đúng là ngứa đòn! Lưu Cửu, cậu đừng nóng vội, bây giờ tôi cũng sẽ bảo cấp dưới của mình đi tìm chị dâu Cửu!”

“Ừ.”

Lưu Thiên Hàn hờ hững đáp một tiếng: “Cho người xác định vị trí điện thoại di động của Nhan Nhã Tịnh!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.