Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 291



Chương 291

Cung Tư Mỹ đã bắt đầu chuẩn bị từ sáng sớm để đến đây ăn sáng cùng với Lưu Thiên Hàn, tất nhiên cô ta không cam tâm rời đi như vậy.

Nhưng hai người đã quen biết nhau nhiều năm, cô ta cũng biết rõ tính cách của Lưu Thiên Hàn, anh ghét nhất loại phụ nữa bám dai như đĩa, cô ta không thể trở thành loại phụ nữ mà anh ghét được.

Dù sao thì cô ta cũng là người con dâu duy nhất được nhà họ Lưu thừa nhận, bất kì thứ hoa thơm cỏ lạ nào bên ngoài cũng không thể bước nửa bước chân vào cửa nhà họ Lưu, vậy nên cô ta cũng không cần phải quá lo lắng!

Hơn nữa, cô ta không tin một người phụ nữ vừa mới gặp lại có thể hơn được tình cảm thanh mai trúc mã giữa cô ta với Lưu Thiên Hàn, một ngày nào đó, Lưu Thiên Hàn nhất định sẽ hiểu ra ai mới là người phụ nữ quan trọng nhất trong trái tim anh!

Nghĩ vậy, Cung Tư Mỹ nhìn Lưu Thiên Hàn bằng ánh mắt đưa tình, sau đó xoay người trong bộ đồ lụa tao nhã bước ra khỏi phòng khách.

Ngay khi Cung Tư Mỹ vừa rời đi, Nhan Nhã Tịnh liền buông tay khỏi Lưu Thiên Hàn.

“Cậu Lưu, tại sao anh không tự đưa vợ chưa cưới của mình về đi?”

Trong giọng nói của Nhan Nhã Tịnh phảng phất đầy sự ghen tuông, nó rõ ràng đến mức Lưu Thiên Hàn không thể không nhận ra.

Ánh mắt Lưu Thiên Hàn khẽ ánh lên ý cười ngọt ngào, đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy người phụ nữ nhỏ bé này ghen, ừm… rất hài lòng!

“Không rảnh!” Lưu Thiên Hàn không kiêng nể gì mà nói, anh phải ăn sáng với vợ của mình, lấy đâu ra tâm trạng để đi tiễn một người phụ nữ khác về nhà chứ.

Đúng rồi đấy, Nhan Nhã Tịnh thừa nhận rằng sau khi nghe những lời nói này của Lưu Thiên Hàn thì cô đã cảm thấy nhẹ nhõm hơn đôi chút, nhưng nghĩ đến việc Cung Tư Mỹ vừa nãy nói cô ta quay lại để thực hiện lời hứa làm cô dâu của Lưu Thiên Hàn, trong lòng cô lại mơ hồ dấy lên sự ghen tuông.

Nhất là khi vừa rồi Cung Tư Mỹ nói rằng Lưu Thiên Hàn cố ý tìm cô đến để chọc tức cô ta, sự ghen tức lại một lần nữa nổi lên cuồn cuộn trong lòng cô.

Nhan Nhã Tịnh trong nóng ngoài lạnh quay mặt đi hướng khác, cô khịt mũi tỏ ý bất mãn, không muốn để ý đến Lưu Thiên Hàn.

Lưu Thiên Hàn nhìn thẳng khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, quan tâm hỏi: “Khịt khịt cái gì? Mũi của em khó chịu sao?”

Gì mà mũi khó chịu chứ! Khả năng giả vờ như không có chuyện gì của người đàn ông này thật không chê vào đâu được!

Nhan Nhã Tịnh ngẩng cằm lên, điệu bộ càng trở nên kiêu ngạo, đột nhiên bên tai truyền đến một tiếng cười trầm thấp dễ chịu, trong giây tiếp theo, cơ thể của cô đã bị Lưu Thiên Hàn ôm trọn vào lòng.

“Nhan Nhã Tịnh, em đang ghen.”

Nhan Nhã Tịnh đỏ mặt, vô thức phản bác lại: “Em không có ghen! Em chỉ không muốn trở thành công cụ để một số người đả kích người trong lòng của họ mà thôi!”

“Nhan Nhã Tịnh, em không phải là công cụ của người nào cả, em là vợ của anh.”

“Còn nữa, Cung Tư Mỹ không phải là người trong lòng anh.”

Lưu Thiên Hàn thật sự không giỏi trong việc nhẫn nại giải thích nguyên nhân hậu quả, nhưng khi thấy Nhan Nhã Tịnh vẫn tức giận quay mặt về hướng khác, anh đành cam chịu giải thích với cô: “Nhan Nhã Tịnh, anh không dùng em để đả kích Cung Tư Mỹ.”

“Anh không thích Cung Tư Mỹ, từ trước đến giờ anh chưa từng nghĩ đến việc ở bên cô ấy, anh cũng không biết tại sao cô ấy lại nghĩ rằng anh có tình cảm sâu đậm với cô ấy, nhưng anh cam đoan với em, từ trước đến nay anh chưa từng phát sinh thứ tình cảm nam nữ đối với Cung Tư Mỹ.”

Nhan Nhã Tịnh không phải loại người không phân rõ phải trái, Lưu Thiên Hàn đã giải thích như vậy rồi, nếu như cô vẫn tiếp tục nghi ngờ anh thì chẳng khác nào chuyện bé xé ra to.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.