Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 306



Chương 306

Giọng nói của Lưu Thiên Hàn lại vang lên bên tai cô: “Sao vậy, ghen tị hả?”

“Hả?”

Nhan Nhã Tịnh nhất thời không hiểu lời nói này của Lưu Thiên Hàn là có ý gì, não cô nhanh chóng xoay chuyển thật nhanh, cô liền biết lời này của Lưu Thiên Hàn là có ý gì.

Lúc nãy cô cứ quay qua quay lại nhìn mấy cặp tình nhân khác, Lưu Thiên Hàn nói ghen tị, hiển nhiên ý anh là cô ghen tị chuyện mà mấy đôi tình nhân đang làm với nhau.

Nhan Nhã Tịnh không muốn để Lưu Thiên Hàn hiểu lầm mình, cô vội vàng giải thích: “Anh Lưu, em không có…”

“Nhan Nhã Tịnh, em không cần đâu, càng che lại càng lộ.”

Lưu Thiên Hàn dừng lại một chút rồi nói tiếp: “Em có bạn trai mà, không cần phải ghen tị với người khác.”

Cái gì mà càng che càng lộ, cái gì mà ghen tị với người khác chứ, chẳng qua là cô cảm thấy thanh niên trẻ tuổi bây giờ rất nhiệt huyết, có được không hả.

Có lẽ là cô thật sự già rồi, ở một nơi có nhiều thanh niên nhiệt huyết như khu rừng nhỏ mà cô lại cảm thấy lạnh.

“Anh Lưu, em biết là em có bạn trai, em cũng không có ghen tị.”

Nhan Nhã Tịnh còn chưa nói xong, đôi môi lành lạnh của cô đã bị Lưu Thiên Hàn ngăn lại.

Nhan Nhã Tịnh cảm thấy rất thần kỳ, trời lạnh như vậy, thế mà môi anh lại nóng như thế.

Cô không quen làm loại chuyện thân mật ở nơi công cộng, cô vô thức muốn đẩy Lưu Thiên Hàn ra, Lưu Thiên Hàn lại ôm cô càng chặt hơn, học theo tư thế mà những đôi tình nhân ngồi trong khuôn viên trường học yêu thích nhất, anh chuyên chú hôn cô.

Bây giờ, bọn họ cũng đã trở thành một cặp song sinh dính liền.

Nhan Nhã Tịnh bị Lưu Thiên Hàn hôn cho không thở nổi, có mấy lần cô muốn ngăn cản hành vi không văn minh của anh, nhưng mà anh căn bản không cho cô cơ hội nói chuyện, cô chỉ có thể làm theo anh, trong khuôn viên trường thiêng liêng lại làm ra loại chuyện thiếu văn minh như vậy.

“Anh Lưu, đừng mà…”

Sao giống như đẩy đưa thế này?

Nhan Nhã Tịnh dứt khoát chọn im lặng.

Nhan Nhã Tịnh lặng lẽ liếc nhìn xung quanh, phát hiện dường như trong mắt mọi người chỉ có đối phương, không có người nào chú ý tới cô và Lưu Thiên Hàn đang làm chuyện xấu.

Mặc dù không có ai nhìn bọn họ, nhưng trong lòng Nhan Nhã Tịnh vẫn vô cùng căng thẳng, giống như là học sinh tiểu học gian lận sợ bị giáo viên bắt được.

Nhiệt độ chậm rãi nóng lên, cảm nhận được nhiệt độ xuất phát từ trong ra ngoài, rốt cuộc Nhan Nhã Tịnh cũng đã hiểu tại sao giữa mùa đông mà mọi người không hề sợ lạnh, cứ chạy đến khu rừng nhỏ hẹn hò.

Hóa ra là làm chuyện xấu có thể sưởi ấm.

Đã không thể đẩy Lưu Thiên Hàn ra, Nhan Nhã Tịnh cũng không cần phải vùng vẫy nữa, cô để mặc cho đôi môi của Lưu Thiên Hàn không ngừng thân mật với môi cô.

Nhan Nhã Tịnh thật sự không dám nghĩ, cô đã tốt nghiệp năm năm rồi mà lại có thể giống như con gái mới lớn, cô và bạn trai ở khu rừng nhỏ trường Hải Đại làm chuyện xấu mà chỉ có người trẻ tuổi mới có thể làm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.