Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 336



Chương 336

Cái gì mà mặt có chút xấu?

Người phụ nữ này ghét nhất bị người khác nói mình xấu, Dương Mai quên đi sợ hãi, cô ta tức giận tới nỗi muốn hộc máu, cô ta vừa định chất vấn Cao Bắc Vinh dựa vào cái gì mà nói cô ta xấu, Cao Bắc Vinh đã nắm lấy cằm của cô ta.

“Chậc chậc, khuôn mặt này, nếu đổ axit lên không biết sẽ biến thành dạng gì! Còn có con dao này nữa, đây là muốn đâm chết người sao? Một khuôn mặt xấu xí như này, chuyện khác, tôi thật sự không làm được với cô ta, có điều vẫn có thể vui vẻ đóng “Mãn Thanh thập đại khốc hình” với cô ta!”

Cao Bắc Vinh ghét bỏ mà gạt mặt Dương Mai: “Ừm, lúc cùng cô ta chơi đùa, trước tiên phải che mặt lại, so với cô Dương Xuân Bạch Tuyết còn xấu hơn, tôi sợ nhìn rồi thì tối ngủ sẽ gặp ác mộng!”

Dương Xuân Bạch Tuyết xấu như vậy, người đàn ông này dám nói cô ta xấu hơn cả Dương Xuân Bạch Tuyết!

Không thể nhẫn nhịn được nữa mà!

Dương Mai vừa phẫn nộ vừa ấm ức, cô ta nhìn về phía Lưu Thiên Hàn với vẻ đáng thương, cất giọng lên án: “Anh Lưu, anh không thể để người khác khi dễ tôi như vậy! Anh chính là bạn trai của chị Nhan Vũ Trúc! Anh yêu chị Nhan Vũ Trúc như vậy, tôi là chị em tốt nhất của chị ấy, anh không thể mặc kệ tôi!”

Lại là bạn trai của Nhan Vũ Trúc…

Nhan Nhã Tịnh cảm thấy lời này vô cùng, vô cùng chói tai, cô không thích nghe.

Có thể là lúc đang ghen tuông, lá gan cũng lớn hơn, giờ phút này, cô thế mà lớn gan ôm cổ của Lưu Thiên Hàn, như muốn đánh dấu chủ quyền mà ấn sâu lên môi anh.

“Anh Lưu, cô ta nói anh là bạn trai của Nhan Vũ Trúc! Anh nói cho cô ta biết đi, anh là bạn trai của ai?”

Đôi môi Nhan Nhã Tịnh thật sự rất mềm mại, cô chủ động hôn anh một cái, Lưu Thiên Hàn chỉ cảm thấy môi mình như bị một sợ lông vũ phất qua, ngứa ngáy, mới nếm được bấy nhiêu làm anh vẫn chưa thỏa mãn lắm.

Anh muốn đảo khách thành chủ, còn muốn nhiều hơn.

Nhưng nghĩ đến bên cạnh còn có nhiều bóng đèn như vậy, Lưu Thiên Hàn cố gắng đè xuống loại xúc động đó.

Liếc nhìn Nhan Nhã Tịnh, trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp kia mang theo sức hút khiến người ta tim đập nhanh, dáng vẻ kia của cô rõ ràng đang nói rằng, anh Lưu à, nếu anh dám nói anh không phải bạn trai tôi, tôi sẽ liều mạng với anh.

Bật cười trong lòng, lồng ngực rung động lại mềm mại, thật ra anh càng muốn công khai quan hệ của bọn họ với mọi người hơn cả cô.

Cô vẫn luôn che giấu quan hệ của hai người, điều ấy làm cho trong lòng anh còn có chút khó chịu, hiện tại cô chủ động thừa nhận thân phận bạn trai của anh trước mặt nhiều người như thế, sao anh có thể không thừa nhận chứ!

Lưu Thiên Hàn cảm thấy mình thật sự ấm đầu rồi, nghe Nhan Nhã Tịnh nói một câu bạn trai tôi, vậy mà anh lại có một loại cảm giác hạnh phúc khi được nâng đỡ.

“Đương nhiên là bạn trai của em rồi!”

Lưu Thiên Hàn mỉm cười, trong đôi mắt sâu thẳm là sự yêu chiều rõ ràng, nghe thấy thế, lồng ngực Nhan Nhã Tịnh nhất thời rung động.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Nhan Nhã Tịnh đỏ lên, cô vội vàng cúi đầu, xoa dịu nhịp tim bất thường của mình.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.