Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 531



CHƯƠNG 531

Nhưng khi bọn kia đều dán lên người Tô Thu Quỳnh rồi thì cô vẫn cười.

Người phụ nữ này, sao cô dám!

Chiến Mục Hàng tức tới mức muốn giết người, nhưng hiện tại, anh ta không biết rốt cuộc mình nên giết ai.

Chiến Mục Hàng nhìn chằm chằm vào một trong những tên tiến lại gần Tô Thu Quỳnh. Nếu ánh mắt có thể giết người thì e rằng tên đó đã bị băm thành nghìn mảnh.

Tuy ngoài mặt Tô Thu Quỳnh vẫn vô cùng bình tĩnh nhưng khi mấy tên đàn ông đó tiếp cận cô, trong lòng cô cảm thấy ghê tởm tới khó chịu.

Nhưng sự kiêu ngạo không cho phép cô thể hiện sự yếu đuối trước mặt Chiến Mục Hàng.

Hiện giờ cô bị bốn người đàn ông ức hiếp. Nếu cô lộ ra vẻ yếu đuối thì Tô Thu Quỳnh sẽ đáng thương biết bao!

Cô không muốn sống một cuộc đời bi kịch từ đầu tới cuối!

Tô Thu Quỳnh tiếp tục cười, dù có ghê tởm muốn ói nhưng cô vẫn nở nụ cười phong tình vạn chủng.

“Tới đi! Haha, mấy người đều tới đi!”

Nghe thấy tiếng cười của Tô Thu Quỳnh, Chiến Mục Hàng chỉ cảm thấy một ngọn lửa từ lồng ngực xông thẳng lên não bộ của anh.

Còn tới!

Tới cái rắm!

Lúc này, Chiến Mục Hàng đã sớm quên sạch chuyện bốn người đàn ông đó là do anh ta tìm đến để lăng nhục Tô Thu Quỳnh.

Anh chỉ cảm thấy hiện giờ mình không thể nhịn nổi nữa, cũng không cần phải nhìn. Anh ta quên cả mở cửa, trực tiếp tung một cước rồi xông vào trong phòng.

Tô Thu Quỳnh nghe thấy tiếng động nên bất giác ngẩng đầu lên nhìn về phía Chiến Mục Hàng.

Nhìn thấy vẻ mặt đầy tức giận của Chiến Mục Hàng như vừa mới bắt gian vợ mình tằng tịu với người đàn ông khác, nụ cười trên môi Tô Thu Quỳnh biến thành nụ cười chế giễu.

“Cậu Chiến, sao anh lại tới đây? Sao, đêm nay muốn chơi cùng à?”

Tô Thu Quỳnh khiêu khích nhếch môi: “Đáng tiếc, tôi xem thường kỹ thuật của anh, đêm nay, tôi không có hứng ngủ với anh đâu.”

Nói xong, Tô Thu Quỳnh giơ tay lên cười cười với mấy tên đàn ông kia: “Nhanh tới đây! Sao mà ngốc thế! Tôi sắp đợi không nổi rồi!”

Đợi không nổi….

Chiến Mục Hàng tức giận tới mức khuôn mặt tuấn tú kia vừa xanh vừa tím, anh ta nghiến răng gầm lên: “Tô Thu Quỳnh!”

Tô Thu Quỳnh không thèm liếc anh ta mà chỉ dùng đôi mắt câu hồn đoạt phách kia nhìn về phía những tên đàn ông trước mắt.

Nghĩ tới chuyện Tô Thu Quỳnh thật sự muốn làm chuyện đó với lũ người kia, Chiến Mục Hàng không thể khống chế nổi bản thân nữa. Anh ta giơ chân đá bay tên đang đè lên người Tô Thu Quỳnh.

“Cút!”

Mấy tên kia không hiểu tại sao Chiến Mục Hàng bỗng hành xử kỳ lạ như thế. Bọn họ vừa định nói thêm gì đó thì Chiến Mục Hàng đã vung tay đấm thẳng lên người bọn họ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.