Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 732



CHƯƠNG 732

Sau khi Lý Kiệt lấy tiền từ trong ví ra, phát hiện Tô Thu Quỳnh đã không thấy đâu nữa, gã ta đạp mạnh lên gốc cây khô bên cạnh: “Mẹ nó! Đồ gái đi3m, dám chơi tao à! Để xem hôm nay ông đây chơi mày như thế nào!”

Lý Kiệt cũng rất quen thuộc với địa hình đoạn này, gã ta biết Tô Thu Quỳnh chỉ có thể chạy về hướng ngược lại, bèn mở đèn pin trên điện thoại lên rồi đuổi theo.

Tô Thu Quỳnh gần như chạy về phía trước với tốc độ chạy nước rút một trăm mét, nhưng tốc độ của đàn ông và phụ nữ vẫn có khoảng cách lớn, chẳng mấy chốc cô đã nghe thấy tiếng bước chân của Lý Kiệt.

Tô Thu Quỳnh biết, nếu như cô còn chạy tiếp về phía trước thì chỉ vài giây nữa thôi cô sẽ bị đuổi kịp, cô cắn răng rồi nấp trong một lùm cỏ rậm rạp ở bên cạnh.

“Đồ gái đi3m, trốn đi rồi đúng không?” Lý Kiệt cầm điện thoại cẩn thận tìm kiếm xung quanh: “Để ông đây tìm được mày thì ông đây lột da mày luôn!”

Tô Thu Quỳnh không dám thở mạnh, sợ rằng sẽ bị Lý Kiệt tìm được. Nhìn thấy Lý Kiệt đi về phía ngã ba trước mặt, cô không nhịn được mà thở phào một hơi.

Nhưng cô còn chưa kịp bình tĩnh lại thì cách đó không xa đã vang lên tiếng bước chân.

Ánh sáng của đèn pin trên điện thoại chiếu thẳng vào lùm cỏ nơi Tô Thu Quỳnh đang trốn, khóe miệng Lý Kiệt nhếch lên nụ cười, âm u như ác ma đoạt mạng.

“Tô Thu Quỳnh, mày thực sự tưởng ông đây không tìm được mày chắc?”

Lý Kiệt vươn tay ra, muốn túm Tô Thu Quỳnh ra từ trong lùm cỏ. Đương nhiên Tô Thu Quỳnh sẽ không để gã ta thực hiện được, cô xoay người, mặc kệ tất cả mà xông về phía trước.

Cô biết, cho dù cô có chạy điên cuồng cả một đường, cuối cùng vẫn sẽ bị Lý Kiệt đuổi kịp, nhưng cô không thể dừng lại được, bởi nếu dừng lại thì đến cả 1% cơ hội cô cũng không còn nữa.

“Con đàn bà khốn nạn kia, mày đứng lại cho tao!”

Lý Kiệt cắn răng, thẳng tay đấm mạnh một phát vào ngực Tô Thu Quỳnh.

Lý Kiệt đấm rất mạnh, thêm vào đó Tô Thu Quỳnh lại bị trẹo chân, đến cả bò cô cũng không bò dậy nổi.

“Tô Thu Quỳnh, đêm nay ông đây sẽ chơi mày thật sung sướng!”

Nói rồi, Lý Kiệt ném mạnh ba trăm nghìn lên trên mặt Tô Thu Quỳnh.

Tô Thu Quỳnh cong môi cười khẩy: “Muốn chơi tôi? Vậy thì cũng phải xem xem anh có cái mạng này không đã!”

Tô Thu Quỳnh co chân lại, dùng hết sức lực trên người hung hăng đạp lên chỗ yếu ớt nhất trên người tên đàn ông.

Cho dù thế nào Lý Kiệt cũng không ngờ được rằng Tô Thu Quỳnh dám tấn công mình, gã ta đau tới mức mặt cũng biến dạng.

Đau đớn qua đi là sự phẫn nộ như muốn hủy diệt cả đất trời, gã ta tát một phát thật mạnh lên mặt Tô Thu Quỳnh: “Con đàn bà khốn nạn này, mày tấn công tao à! Tao gi3t chết mày! Gi3t chết mày!”

“Anh đáng đời!”

Tô Thu Quỳnh phun ra một ngụm máu, nói mà không hề sợ hãi.

Lý Kiệt bị Tô Thu Quỳnh làm cho tức giận đến mức miệng bắt đầu co giật, gã ta còn định đánh Tô Thu Quỳnh tiếp, nhưng gã ta lại cảm thấy đánh sưng mặt Tô Thu Quỳnh rồi sẽ ảnh hưởng tới việc lát nữa hưởng thụ, bèn cố gắng nhịn lại xúc động muốn đánh chết cô.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.