Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 736



CHƯƠNG 736

Không cần phải cố gắng nghĩ cách đi lấy lòng một người, không cần cẩn thận từng li từng tí ôm lấy trái tim đã bị người ta chà đạp, càng không cần bị người khác dùng những từ ngữ ác độc, hết lần này đến lần khác lăng trì thể xác và tinh thần của cô…

Cảm giác được người khác quý trọng thật tuyệt, thế nhưng cô đã không còn sức lực để nắm giữ nữa…

Đầu gối của Tô Thu Quỳnh bị thương, Lâm Tiêu vốn định đưa cô đến bệnh viện, nhưng cô lại ghét nhất là mùi thuốc khử trùng ở đó. Cuối cùng, Lâm Tiêu chỉ có thể đưa cô trở về khu Thiên Mệnh, lát nữa Nhan Nhã Tịnh sẽ đến xử lý vết thương cho cô.

Vừa đến cửa căn hộ, Lâm Tiêu cúi người, đôi môi lập tức dán lên môi Tô Thu Quỳnh không một kẽ hở.

Tô Thu Quỳnh không quen thân mật như vậy với Lâm Tiêu, cô vô thức muốn tránh né, nhưng thế tấn công của Lâm Tiêu quá mạnh mẽ, cô vốn dĩ không có chỗ để trốn.

“Tô Thu Quỳnh, anh rất sợ.”

Trong giọng nói của Lâm Tiêu khàn khàn thấy rõ, anh ta ôm chặt lấy Tô Thu Quỳnh, như thể Tô Thu Quỳnh là sự cứu rỗi duy nhất trong cuộc đời này của anh ta.

Lâm Tiêu thật sự rất sợ.

Nếu không phải tối hôm đó Tô Thu Quỳnh để điện thoại trong căn hộ của anh ta, sau khi anh nhận điện thoại của Chiến Mục Hàng, tính cẩn thận trong lòng anh ta lại tăng thêm, lặng lẽ cài đặt định vị trên điện thoại của Tô Thu Quỳnh để phòng ngừa cô lại bị bắt nạt thì có lẽ tối hôm nay, anh ta sẽ vĩnh viễn mất đi Tô Thu Quỳnh.

Mà anh ta cũng may, nửa đêm đang đi lang thang mà vị trí lại cách không xa nơi Tô Thu Quỳnh xảy ra chuyện.

Anh ta càng may mắn hơn là, sau khi bọn xấu ném điện thoại của Tô Thu Quỳnh đi cũng không tiếp tục đi xa hơn. Nếu không, cho dù anh ta có tìm được vị trí điện thoại của Tô Thu Quỳnh thì muốn tìm được cô vẫn như mò kim đáy biển.

Vừa nghĩ tới việc nếu tối nay anh ta đến chậm thêm một bước thì sẽ có thể xảy ra chuyện gì, một Lâm Tiêu kiêu ngạo như vậy mà trái tim cũng không kìm được run lên.

Ban đầu Tô Thu Quỳnh còn muốn tiếp tục đẩy Lâm Tiêu ra, nhưng sau khi nghe được sự lo lắng rõ ràng trong giọng nói của Lâm Tiêu, trái tim cô không khỏi trở nên mềm mại.

“Lâm Tiêu, cảm ơn anh.”

Bây giờ Tô Thu Quỳnh không biết phải nói gì với Lâm Tiêu, chỉ có thể nói cảm ơn anh ta hết lần này đến lần khác.

Nhận ra được Tô Thu Quỳnh vẫn còn xa cách với mình, trong lòng Lâm Tiêu hơi mất mát. Nhưng ngay sau đó, ý chí chiến đấu của anh ta lập tức hừng hực bốc cháy trở lại.

Dù sao thì cô cũng không đẩy anh ta ra, sự đề phòng của đô đối với anh ta cũng đã ít đi rất nhiều. Đối với anh ta, một chút tiến bộ như vậy đã đáng để vui mừng rồi.

“Tô Thu Quỳnh, anh đã nói rồi, chúng ta là bạn bè, không cần khách sáo như vậy.”

Thế nhưng, nếu xem như là bạn bè mà anh vẫn muốn hôn Tô Thu Quỳnh thì phải làm sao đây?

Vừa nghĩ đến là hoàn toàn không thể tự điều khiển được.

Mà một giây sau, Lâm Tiêu cũng thật sự không còn khống chế được mình. Anh ta biết hành động tối nay của mình đã mạo phạm Tô Thu Quỳnh, thế nhưng vừa nghĩ tới suýt chút nữa anh ta đã mất đi cô, Lâm Tiêu liền đau lòng đến mức hoàn toàn mất hết lý trí.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.