Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 828



CHƯƠNG 828

Để xem sau khi anh khôi phục trí nhớ, cô sẽ dạy dỗ anh như thế nào!

Nhan Nhã Tịnh cũng không muốn so đo với người đàn ông nhỏ nhen, cô khập khiễng đi lên lầu.

Nhìn dáng vẻ khập khiễng của Nhan Nhã Tịnh, đôi lông mày chưa giãn ra của Lưu Thiên Hàn lại nhíu chặt hơn. Vừa rồi bác sĩ đã bôi thuốc cho cô rồi, sao cô vẫn tập tễnh thế kia!

Bác sĩ tư nhân gì chứ! Đúng là lừa bịp!

Vốn dĩ mắt cá chân Nhan Nhã Tịnh đang đau, sau khi đi xuống lầu, cô đau tới mức muốn nằm phịch ra đất luôn cho rồi.

Nhưng nếu đã vạch ra sách lược tác chiến thì cô không thể thay đổi tuỳ tiện được, cô nhất định phải liều đến cùng.

Còn chưa ra khỏi phòng khách, điện thoại của cô đã đổ chuông, thấy là bên phía bệnh viện gọi đến, cô vội vàng nghe máy: “Có chuyện gì không?”

“Bác sĩ Nhan, cô Tô đã tỉnh rồi.” Là bác sĩ điều trị chính của Tô Thu Quỳnh, nghe thấy giọng nói này, Nhan Nhã Tịnh mừng suýt bật khóc.

Tô Thu Quỳnh tỉnh rồi, cuối cùng cô ấy cũng chịu mở mắt và đối mặt với thế giới đầy đau thương và phiền muộn này một lần nữa!

“Vâng, tôi sẽ đến ngay, cảm ơn anh.” Dứt lời, Nhan Nhã Tịnh không thèm nói tạm biệt với Lưu Thiên Hàn, cứ thế loạng choạng đi ra khỏi phòng khách.

Lưu Thiên Hàn ngồi bất động trước bàn ăn, toàn thân anh căng cứng, nét mặt âm u khiến nhiệt độ trong phòng khách giảm xuống vài độ.

Trong mắt của anh thì rõ ràng là Nhan Nhã Tịnh vừa nhận được cuộc gọi của anh Giang gì kia. Cô vội vàng đi ra ngoài tất nhiên là để đi ăn bữa tối tình yêu với anh Giang đó.

Lưu Thiên Hàn nhớ lại biểu cảm của Nhan Nhã Tịnh vừa rồi, là kiểu kích động sắp khóc luôn.

Rốt cuộc anh Giang gì kia đã nói lời ngon tiếng ngọt gì với cô ở bên kia đầu dây?

Sau khi ăn bữa tối tình yêu họ sẽ làm gì tiếp theo?

Thuê phòng? Bán thân?

Lưu Thiên Hàn cảm thấy mình sắp điên rồi!

Anh lấy điện thoại ra gọi cho Nhạc Dũng.

Sau khi anh đến công ty, chức vị của Nhạc Dũng không thay đổi nên hiện tại anh ta vẫn là trợ lí đặc biệt cấp cao của anh.

Giọng anh đầy tức giận và bực dọc: “Giúp tôi điều tra một người!”

Nghe thấy giọng nói lạnh đến mức sắp đóng băng của Lưu Thiên Hàn, Nhạc Dũng không khỏi giật mình. Anh ta không thể không thầm lau mồ hôi lạnh giúp người gây sự với anh, ai mà lại xui xẻo đắc tội cậu hai Lưu tàn nhẫn vô nhân tính thế!

“Cậu hai, cậu muốn tôi điều tra ai ạ?” Trước đây Nhạc Dũng cũng từng tiếp xúc với Lưu Gia Thành, nhưng vì không thân nên anh ta không biết nhiều về Lưu Gia Thành, chỉ biết anh ta và Lưu Thiên Hàn rất giống nhau, ngay cả Thịnh Vân Hiên cũng thường xuyên không phân biệt được họ.

Do đó, dù bây giờ Nhạc Dũng cảm thấy Lưu Thiên Hàn mang lại cho anh ta cảm giác rất rất quen thuộc, anh ta cũng không dám hoàn toàn khẳng định đây chính là người đại ca mà anh ta phải tuân lệnh tuyệt đối cả đời.

“Nhan Nhã Tịnh.” Lưu Thiên Hàn tạm dừng, sau đó lạnh lùng bổ sung một câu: “Hình như cô ta là gái bán hoa của Lam Điều.”

Nhan Nhã Tịnh?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.