Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 834



CHƯƠNG 834

Chiến Mục Hàng bỗng trợn trừng hai mắt, nhìn Tô Thu Quỳnh với vẻ không dám tin. Cô lại muốn anh ta hoàn toàn biến mất khỏi sinh mệnh của cô ư!

Một Tô Thu Quỳnh đã từng yêu anh ta đến vô cùng hèn mọn, tại sao lại có thể kêu anh ta hoàn toàn biến mất khỏi sinh mệnh của cô được!

“Chiến Thất, tôi cũng mong rằng sau này anh đừng xuất hiện trước mặt Thu Quỳnh nữa!”

Lâm Tiêu siết chặt Tô Thu Quỳnh vào trong lòng mình, dáng vẻ hoàn toàn xem Tô Thu Quỳnh như là tất cả mọi thứ của mình làm đôi mắt của Chiến Mục Hàng đau nhói. Anh ta cũng biết những việc mình đã làm với Tô Thu Quỳnh là tội lỗi chồng chất, nhưng biết làm sao bây giờ đây? Nếu trong sinh mệnh của anh ta không còn Tô Thu Quỳnh thì anh ta thật sự sống không nổi.

Cho nên, bảo anh ta hoàn toàn biến mất khỏi sinh mệnh của Tô Thu Quỳnh thì anh ta không làm được.

“Không thể nào!” Chiến Mục Hàng cố chấp đứng trước mặt Tô Thu Quỳnh: “Tô Thu Quỳnh, anh sẽ không bao giờ biến mất khỏi sinh mệnh của em! Tô Thu Quỳnh, anh phạm lỗi, anh có thể sửa, anh bằng lòng bù đắp, nhưng nếu em muốn làm chim liền cánh làm cây liền cành với Lâm Tiêu thì không thể nào đâu!”

“Bù đắp?” Tô Thu Quỳnh cảm thấy cực kỳ, cực kỳ buồn cười. Mà cô cũng cười thật, cười đến mức gương mặt đầy sự giễu cợt, cả người thê lương.

“Anh Chiến, anh cảm thấy mình có thể bù đắp cho tôi cái gì? Một câu bù đắp của anh có thể làm cho đứa con đã chết của tôi sống lại, có thể rửa sạch hết cơ thể chằng chịt vết thương của tôi không? Chiến Mục Hàng, anh chẳng bù đắp được cho tôi cái gì đâu, cho nên, cút!”

Đồng tử của Chiến Mục Hàng bỗng co rút lại, anh ta và Tô Thu Quỳnh mất đi hai đứa con, cũng là nỗi đau trong lòng mà anh ta mãi mãi không có cách nào bù đắp được. Cho dù anh ta có quyền thế ngập trời đi nữa thì cũng không thể nào hồi sinh được hai đứa con đã mất.

Thấy Chiến Mục Hàng không nói lời nào, Tô Thu Quỳnh càng cười mỉa mai hơn: “Anh Chiến, nếu anh không thể làm hai đứa con đã chết của tôi sống lại thì sau này đừng có nói gì mà bù với đắp ở trước mặt tôi! Bởi vì anh không xứng!”

“Cút! Anh Chiến, nếu anh là người còn chút lương tâm thì sau này sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt của tôi nữa!”

“Tô Thu Quỳnh, anh không cút!” Bỗng nhiên giọng điệu của Chiến Mục Hàng nhẹ nhàng lại: “Tô Thu Quỳnh, anh yêu em, anh phát hiện anh đã vô thức yêu em từ bao giờ mất rồi. Tô Thu Quỳnh, em có thể nhìn vào tình yêu anh dành cho em mà cho anh thêm một cơ hội nữa, quay về bên cạnh anh được không?”

Dứt câu, Chiến Mục Hàng lại quỳ “bịch” xuống một tiếng trước mặt Tô Thu Quỳnh.

Anh ta ngẩng mặt lên nhìn Tô Thu Quỳnh, bằng một vẻ mặt thành kính và thâm tình mà trước nay chưa từng có.

“Tô Thu Quỳnh, cầu xin em đấy, quay về bên anh đi.” Tải ápp ноlа để đọc full và miễn phí nhé.

Ngay khoảnh khắc Chiến Mục Hàng quỳ xuống, Tô Thu Quỳnh không khống chế được mà lùi về sau một bước, trong mắt cô cũng hiện lên sự bàng hoàng tột độ, dù thế nào đi chăng nữa thì cô cũng chưa từng dám nghĩ rằng sẽ có một ngày một người tự cao như Chiến Mục Hàng lại quỳ xuống vì cô.

Lâm Tiêu cũng ngơ ngẩn cả người, anh ta cũng không ngờ rằng một người ngông cuồng tự đại như Chiến Mục Hàng sẽ quỳ xuống vì một người phụ nữ. Bàn tay nắm tay cô không nhịn được mà siết chặt thêm, anh ta biết rất rõ trong lòng Tô Thu Quỳnh luôn có Chiến Mục Hàng. Anh ta cực kỳ sợ, sợ thái độ nhận lỗi tốt như vậy của Chiến Mục Hàng sẽ làm Tô Thu Quỳnh quay đầu lại.

Giọng nói của Chiến Mục Hàng vẫn đang vang lên, có thể là do quỳ trên mặt đất nên khí thế trên người anh ta không lạnh lùng tàn ác như trước, mà ngược lại quanh người như được bao bọc bởi một lớp thâm tình dịu dàng khó miêu tả.

Giọng nói của anh ta vào tai cũng là sự chân thành tha thiết khiến người ta rung động: “Tô Thu Quỳnh, anh yêu em, cho nên khi anh thấy em ở bên một người khác mới có thể không khống chế được mà ghen đến điên lên, rồi làm ra những chuyện mất lý trí như thế. Tô Thu Quỳnh, anh không biết cách để yêu một người phụ nữ, vì thế sau này cho anh cơ hội để học cách yêu em, được không?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.