Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 838



 

CHƯƠNG 838

“Đúng vậy đó, dì tỉnh rồi.”

Tô Thu Quỳnh hơi xúc động ôm lấy Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ: “Dì xin lỗi tụi con… Do dì Thu Quỳnh quá nhu nhược nên mới làm tụi con lo lắng.”

“Dì Thu Quỳnh, chỉ cần dì mạnh khỏe là tốt lắm rồi.”

Nhan An Mỹ đỏ mắt chui vào lòng Tô Thu Quỳnh: “Nhưng mà dì Thu Quỳnh ơi, sau này dì không được làm mấy việc ngốc như vậy nữa! Dì có biết hay lần này dì nằm viện làm con khóc tới mức đôi mắt bị nhỏ lại luôn rồi.”

“Đúng vậy đó dì Thu Quỳnh, An Mỹ khóc to với nhiều lắm!” Nhan An Bảo dừng một chút rồi nói tiếp: “Nếu đôi mắt An Mỹ bị nhỏ đi thì sẽ không gả chồng được! Dì Thu Quỳnh, vì không để An Mỹ không gả cho ai được nên dì cũng không thể nghĩ không thông được nữa đâu!”

“Anh, em đáng yêu như vậy mà sao lại không gả chồng được!” Nhan An Mỹ vô cùng bất mãn bĩu đôi môi nhỏ nhắn. Đúng là khoảng thời gian dì Thu Quỳnh nằm viện kia cô bé đã khóc sưng mắt, nhìn vào sẽ thấy nhỏ hơn một chút, nhưng cô bé là một thiếu nữ trẻ trung đẹp vô địch, cho dù mắt có nhỏ hơn thì vẫn có thể làm các bạn đẹp trai đổ gục!

“Đúng vậy, An Mỹ nhà mình là đáng yêu nhất, không thể nào có chuyện không gả đi được!” Tô Thu Quỳnh nhìn hai đứa nhóc đáng yêu trước mặt, khoé môi không kìm được mà cong lên nở một nụ cười từ tận đáy lòng.

Nghĩ đến chuyện Lưu Thiên Hàn gặp tai nạn giao thông chết thảm, trong mắt Tô Thu Quỳnh tràn ngập sự đau lòng, cô ấy nắm tay Nhan Nhã Tịnh: “Nhã Tịnh, cậu đừng đau khổ, rồi mọi chuyện sẽ ổn hơn thôi.”

“Thu Quỳnh, anh Lưu còn sống!” Nhan Nhã Tịnh nói chắc nịch: “Mình đã thấy anh Lưu rồi, chỉ là anh ấy quên mất mình thôi.”

“Cái gì? Anh Lưu còn sống?” Dù Tô Thu Quỳnh có bình tĩnh cũng không kìm nổi tiếng kêu: “Nhã Tịnh, cậu chắc chắn chứ?”

“Mình rất chắc chắn!” Nhan Nhã Tịnh gật đầu thật mạnh, nhớ lại mấy lần tiếp xúc giữa cô và Lưu Thiên Hàn, trên mặt cô có hơi ngượng ngùng: “Chỉ là anh Lưu thực sự không ưa mình, mình muốn làm cho anh ấy yêu mình thêm lần nữa sẽ thử thách lắm.”

“Nhưng mình cũng tổng kết được lộ trình theo đuổi anh Lưu rồi, phải lạt mềm buộc chặt, không thể cứ mãi cứng rắn.”

“Mình phát hiện nếu có người khác giới đến gần mình là anh Lưu sẽ ghen.”

Thật ra là Nhan Nhã Tịnh muốn nói bậy một chút về chiến tích vinh quang mấy lần muốn nhào tới Lưu Thiên Hàn nhưng cuối cùng lại thất bại thảm hại ấy, có điều hai đứa nhóc vẫn còn ở đây nên cô không muốn làm ô nhiễm tâm hồn hai mầm non đất nước.

Nghe Nhan Nhã Tịnh nói xong, Lâm Tiêu không nhịn được mà bật cười: “Không ngờ rằng sau khi Lưu Cửu mất trí nhớ mà vẫn là một thánh ghen như thế!”

“Đúng vậy, thánh ghen.”

Nhan Nhã Tịnh vô cùng đồng ý với quan điểm của Lâm Tiêu: “Cho nên tôi cảm thấy mình cần phải làm cái gì đó, phải kích thích để thánh ghen này nhận ra tình cảm của anh ấy với tôi.”

“Con cảm thấy chúng ra có thể tìm một nam phụ.”

Nhan An Bảo yên lặng nãy giờ bỗng nhiên lên tiếng.

“Nam phụ?” Mọi người trong phòng khách đều sững sờ, Nhan An Bảo như một ông cụ non gật đầu thật mạnh: “Đúng vậy, có thể chúng ta nên tìm một nam phụ.”

“Một thánh ghen như ba thì nên dùng nam phụ để kích thích ba, chúng ta nên để cho ba tự nhận ra ba yêu mẹ nhiều đến nhường nào.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.