Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 846



CHƯƠNG 846

“Lâm Tam, Tô Thu Quỳnh đâu rồi? Tôi không cho Tô Thu Quỳnh ở đây! Tôi muốn đưa Tô Thu Quỳnh về nhà!”

Chiến Mục Hàng nói rồi mặc kệ tất cả mà xông vào trong căn hộ của Lâm Tiêu, muốn cướp Tô Thu Quỳnh lại.

“Chiến Thất, đừng quậy nữa!”

Giọng nói của Lâm Tiêu rất lạnh nhạt, không có chút giọng điệu thương lượng nào: “Chiến Thất, có phải anh cứ muốn ép chết Thu Quỳnh một lần nữa thì anh mới vui phải không?”

Lời này của Lâm Tiêu lập tức khiến Chiến Mục Hàng mất đi tất cả sức lực, tất cả cảnh vật dường như đều biến mất trước mắt anh ta, thứ anh ta có thể thấy được chỉ có màu đỏ che phủ trời đất.

Đó là màu mà Tô Thu Quỳnh cắt cổ tay tự sát, vào ngày kết hôn của anh ta và An Tình. Cơ thể của anh ta không kiềm chế được mà loạng choạng lùi về sau. Ngày hôm đó anh ta suýt chút nữa vĩnh viễn mất đi Tô Thu Quỳnh, sự đau đớn và hối hận đó, anh ta không muốn trải qua thêm một lần nữa.

Bỗng chốc, Chiến Mục Hàng nghe thấy tiếng kêu đau của Tô Thu Quỳnh, anh ta hoảng loạn tiến lên muốn bế lấy Tô Thu Quỳnh, nhưng Lâm Tiêu đã bế Lâm Tiêu vào lòng rồi.

Tô Thu Quỳnh thực sự không cố ý muốn gây ra động tĩnh, cô muốn tới nhà vệ sinh, nhưng bắp chân của cô lại bị chuột rút, cô đứng không vững nên ngã xuống đất.

Vẻ mặt Lâm Tiêu vừa đau lòng vừa lo lắng: “Thu Quỳnh, em có ngã không? Có đau không?”

“Lâm Tiêu, em không sao, anh buông em xuống đi.” Tô Thu Quỳnh hơi xấu hổ nhỏ giọng nói: “Lâm Tiêu, em muốn vào nhà vệ sinh.”

Anh cứ thế bế cô không buông, cũng không thể bế cô tới nhà vệ sinh được chứ?

Bị một người đàn ông bế vào nhà vệ sinh, da mặt cô không dày đến thế!

“Thu Quỳnh, để anh cõng em qua đó!” Nói rồi, Lâm Tiêu đổi tư thế cõng Tô Thu Quỳnh trên lưng, đi về phía nhà vệ sinh.

Mu bàn tay Chiến Mục Hàng nổi gân xanh, Lâm Tiêu lại cõng Tô Thu Quỳnh tới nhà vệ sinh ư!

Anh ta không cho phép!

“Lâm Tam, anh đứng lại cho tôi!”

Chiến Mục Hàng không thể nhịn nổi nữa, anh ta nhào tới muốn cướp Tô Thu Quỳnh lại từ trên lưng Lâm Tiêu.

Anh ta biết, hành động của anh ta chắc chắn lại khiến Tô Thu Quỳnh cảm thấy ghê tởm, nhưng biết làm sao đây, nhìn thấy Tô Thu Quỳnh và Lâm Tiêu thân mật như vậy, anh ta khó chịu muốn chết.

Tô Thu Quỳnh vốn dĩ không định để Lâm Tiêu cõng cô qua đó, nhưng cô càng không muốn để Chiến Mục Hàng được thoải mái. Thấy Chiến Mục Hàng túm lấy vai cô, Tô Thu Quỳnh quay mặt lại, ý cười như gió mát trăng sáng:

“Anh Chiến, người quý ở chỗ biết tự giác, buông tay ra!”

Người quý ở chỗ biết tự giác…

Bàn tay Chiến Mục Hàng cứng đờ, trong khoảnh khắc anh ta thất thần đó, Lâm Tiêu đã cõng Tô Thu Quỳnh vào nhà vệ sinh.

Chiến Mục Hàng đỏ mắt nhìn chằm chằm cửa nhà vệ sinh, ký ức trào dâng như thủy triều, đột nhiên anh ta nhớ ra mình cũng từng có cơ hội cõng Tô Thu Quỳnh vào nhà vệ sinh, nhưng khi đó anh ta không thích, bây giờ lại thấy hối hận vô cùng.

Đó là mấy hôm trước khi Tô Thu Quỳnh bị anh ta tống vào tù.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.