Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 851



CHƯƠNG 851

Trên khuôn mặt nhỏ của Nhan Nhã Tịnh không tìm được một chút màu máu nào nữa, cô biết, Lưu Thiên Hàn và Cung Tư Mỹ ở bên nhau lâu như vậy rồi, lại là quan hệ người yêu, giữa bọn họ không thể trong sạch được, nhưng nhìn thấy bọn họ công khai show ân ái trước mặt mọi người, lồng ngực cô vẫn đau đến mức không hít thở nổi.

Nhan Nhã Tịnh vô thức ấn lồng ngực, nhưng cơn đau đó vẫn chỉ đang tăng lên chứ không giảm.

Nhưng Nhan Nhã Tịnh cảm thấy, cô cũng coi như là bình tĩnh thật. Rõ ràng đã khó chịu đến như thế rồi mà khóe môi cô vẫn có thể nở nụ cười sắp cứng đờ.

“Ai nói làm chuyện này chỉ có thể ở trên giường chứ!” Đỗ Nghị cáo già trong tình trường không nhịn được cất lời: “Cậu hai Lưu, cậu phải dẫn theo Tư Mỹ mở mang tầm mắt nhiều một chút chứ! Làm loại chuyện này, làm trên giường thì thoải mái, nhưng trên xe, dã ngoại… làm cũng thú vị lắm đấy! Không cần cảm ơn, xin hãy gọi tôi là bụt!”

“Đỗ Nghị, anh có liêm sỉ không vậy, đừng có dạy hư cậu hai Lưu! Anh tưởng rằng ai cũng giống anh à, sao lắm mấy trò đùa xấu xa thế!” Triệu Bảo Ngọc nịnh nọt nhìn Cung Tư Mỹ một cái: “Cậu hai Lưu thật tốt với Tư Mỹ, đúng là chút uất ức cũng không nỡ để cậu phải chịu! Không hổ là cuồng ma chiều bạn gái trong truyền thuyết!”

“Cái gì mà cuồng ma chiều bạn gái chứ!” Chu Tịnh cười sửa lại lỗi sai của Triệu Bảo Ngọc: “Sắp thành cuồng ma chiều vợ sắp cưới rồi! Cậu hai Lưu và Tư Mỹ nhà chúng ta tháng sau là đính hôn rồi đó!”

Tháng sau là đính hôn rồi…

Nhan Nhã Tịnh khó chịu đến mức cơ thể run rẩy, bọn họ đính hôn, kết hôn, vậy người vợ như cô là cái gì!

Anh Lưu, anh thực sự coi như em chết rồi có phải không!

Nơi đây, đến một phút Nhan Nhã Tịnh cũng không ở lại nổi nữa, cô vừa định ra ngoài hóng gió thì Chu Tịnh bỗng túm lấy cô.

“Nhan Nhã Tịnh, cô cũng từng là dâu nhà họ Lưu, chuyện cậu hai Lưu và Tư Mỹ Đính hôn, chắc cô cũng phải giúp lo toan chứ nhỉ? Tới lúc đó đừng quên gửi thiệp mời cho tôi đấy!”

Nhan Nhã Tịnh cảm thấy Chu Tịnh này thật sự rất đáng ghét, cố ý chọc vào nỗi đau của mình. Nếu không phải cô luôn nhắc nhở bản thân mình phải làm thục nữ thì đã giáng một bạt tai cho Chu Tịnh này văng ra xa rồi.

Chu Tịnh như thể bỗng nhớ ra điều gì đó, cô ta nhẹ nhàng lắc đầu: “Chuyện có người gả làm mợ Lưu cũng chưa chắc để cô giúp lo toan. Dù gì cậu Lưu đã chết rồi, cô cũng không tính là con dâu của nhà họ Lưu nữa. Nghe nói bây giờ cô đã bị nhà họ Lưu đuổi ra khỏi nhà rồi phải không?”

“Haiz, thật là đáng thương. Ban đầu tất cả mọi người đều rất ngưỡng mộ cô, hâm mộ cô tốt số có thể gả cho cậu Lưu. Thật đáng tiếc, cậu Lưu chết trẻ, cho dù cô sinh hai đứa con cho nhà họ Lưu thì tới cuối cùng vẫn là xôi hỏng bỏng không.”

Câu nói này của Chu Tịnh đâm chọc quá ghê gớm, Tôn Lệ đã sắp không thể nghe tiếp. Cô ta không khỏi lên tiếng: “Chu Tịnh, cô đừng có quá đáng!”

Chu Tịnh hơi sợ tính cách mạnh mẽ của Tôn Lệ, dù sao cô ta cũng nói đã miệng rồi, nên không định ép sát tiếp nữa.

Đỗ Nghị cảm thấy gương mặt nhỏ tái nhợt của Nhan Nhã Tịnh thật sự cũng hơi đáng thương, anh ta vội tới giảng hòa: “Mọi người đừng nói nữa, chúng ta chơi nói thật hay thử thách tiếp đi.”

Có lẽ do tâm trạng kém nên vận may cũng sẽ trở nên kém đi. Vòng nói thật lòng hay thử thách này, Nhan Nhã Tịnh lại rút phải bom.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.