Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 862



CHƯƠNG 862

“Nhã Tịnh, em yên tâm, anh sẽ không để em thất vọng đâu! Tối nay, chúng ta cứ hôn thật dữ dội cho bọn họ xem!”

Lâm Tư Hãn bá đạo giữ lấy gáy Nhan Nhã Tịnh, muốn biểu diễn một nụ hôn kiểu Pháp dài mấy tiếng đồng hồ cho mọi người xem. Lưu Thiên Hàn cứ nhìn chằm chằm bàn tay đặt sau gáy Nhan Nhã Tịnh của Lâm Tư Hãn, anh cũng không biết bây giờ mình bị làm sao nữa, anh không kìm chế được, rất muốn chặt cái tay này đi.

Cung Tư Mỹ cũng chú ý tới sự khác thường của Lưu Thiên Hàn, cô ta cắn chặt môi, nếu như Lưu Thiên Hàn thực sự ra tay ngăn cản Lâm Tư Hãn hôn Lưu Thiên Hàn, vậy thì tối nay mặt mũi của Cung Tư Mỹ cô ta thực sự sẽ mất sạch!

“Anh Gia Thành, bụng em hơi khó chịu, chúng về sớm…”

Lưu Thiên Hàn như thể không nghe thấy lời Cung Tư Mỹ nói, đôi chân dài thẳng tắp bước lên, anh đã đi tới trước mặt Nhan Nhã Tịnh và Lâm Tư Hãn, bàn tay to với khớp xương rõ ràng bóp lấy cổ tay Lâm Tư Hãn không chút khách sáo.

Nụ hôn của Lâm Tư Hãn còn chưa rơi xuống, bỗng nhiên cổ tay bị bóp thật mạnh làm cậu ta đau đến mức suýt chút nữa thì kêu mẹ. Cậu ta vô thức quay mặt lại, muốn đánh một trận cho ra nhẽ với cái người tự dưng túm cổ tay cậu ta, nhưng cơ thể của cậu ta đã không khống chế được mà ngã xuống sofa bằng da thật bên cạnh.

“Ai…”

Lâm Tư Hãn đang định lớn tiếng chửi, nhưng vừa ngẩng mặt lên nhìn thấy Lưu Thiên Hàn mặt mày lạnh lùng thì không nhịn được mà rùng mình, lời tới bên miệng lại bị cậu ta cố nuốt trở về.

“Cậu hai Lưu, anh… anh có ý gì vậy?” Vẻ mặt Triệu Nghị khó hiểu, không nhịn được cất lời hỏi.

Khuôn mặt xinh đẹp của Cung Tư Mỹ trắng bệch như tờ giấy, cô ta đi tới dồn sức túm lấy bàn tay to lớn của Lưu Thiên Hàn: “Anh Gia Thành, chúng ta về đi có được không?”

Lưu Thiên Hàn lại không hất tay cô ta ra, mà nên nói là bây giờ anh cũng không có tâm trạng để ý xem tay của mình có phải đang bị Cung Tư Mỹ túm lấy không.

Anh nhìn chằm chằm Lâm Tư Hãn với vẻ mặt lạnh lùng, Lâm Tư Hãn chỉ cảm thấy có vô số cây kim bằng băng đâm lên người cậu ta, lạnh đến mức cậu ta không thở nổi.

Thế nhưng là một diễn viên chuyên nghiệp, Lâm Tư Hãn vẫn căng da đầu cất lời: “Cậu hai Lưu, tôi và bạn gái tôi hôn môi, cũng đâu ảnh hưởng gì tới anh chứ?”

Cung Tư Mỹ căng thẳng tới mức trái tim vọt lên tận cổ họng, thử thách ban nãy Lưu Thiên Hàn không hôn cô ta mà mượn cớ rời khỏi phòng riêng, cô ta đã đủ mất mặt rồi. Nếu như lần này Lưu Thiên Hàn nói rằng anh không cho Nhan Nhã Tịnh và Lâm Tư Hãn hôn môi gì đó, cô ta thực sự không cần làm người nữa!

“Anh Gia Thành…”

Bờ môi mỏng của Lưu Thiên Hàn run rẩy, cuối cùng anh cũng lạnh lùng cất lời: “Đàn ông và phụ nữ hôn môi thì nhàm chán biết bao nữa! Nếu như đã là thử thách, vậy thì phải làm chút việc khác với bình thường, ví dụ như, hôn môi đồng tính.”

Ánh mắt của Lưu Thiên Hàn chậm rãi dừng lại trên người Lâm Tư Hãn gần như sắp cứng đờ: “Nụ hôn kiểu Pháp trên nửa tiếng, tìm đàn ông làm người ghép đôi!”

“Hả?”

Lâm Tư Hãn không kìm chế được mà bật thốt thành tiếng, những người còn lại trong phòng riêng cũng đều được mở mang tầm mắt. Bọn họ không ngờ rằng Lưu Thiên Hàn lại đưa ra yêu cầu như vậy.

Sau khi khiếp sợ qua đi, ánh mắt của không ít người nhìn sang Lưu Thiên Hàn đều không khỏi có chút mập mờ khó nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.