Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 906



CHƯƠNG 906

Không ngờ từ xa đã nghe tiếng một người phụ nữ mà ngay cả mặt anh cũng không nhớ tuyên bố cô ta là người phụ nữ của anh.

Hơn nữa còn ở ngay trước mặt Tô Thu Quỳnh.

Trong lòng Lâm Tiêu giật thót, ba chân bốn cẳng vọt tới trước mặt Tô Thu Quỳnh.

Anh vừa định giải thích với Tô Thu Quỳnh thì Bùi An Na đã vô cùng khiến người ta chán ghét chạy vào lòng anh.

“Anh Lâm, cuối cùng anh cũng qua đây thăm em, em còn tưởng anh quên em rồi cơ!” Bùi An Na xấu hổ nép vào lòng Lâm Tiêu. Nhìn khuôn mặt của người phụ nữ xa lạ trước mặt, cơ thể Lâm Tiêu lập tức cứng đờ.

Anh còn không nhớ cô ta là thứ ất ơ nào, ai thèm qua đây thăm cô ta chứ!

Lâm Tiêu duy trì khoảng cách với Bùi An Na, nhưng trên người cô ta cứ như có keo dán, dính chặt lấy người anh, làm thế nào cũng không tách ra được.

Bùi An Na vừa ôm cánh tay Lâm Tiêu vừa quay sang mỉm cười nói với Ân Thánh Kiệt: “Anh Kiệt, em biết anh và anh Lâm có quan hệ tốt, mọi người đều là người một nhà, có phải anh nên cho em một cơ hội không?”

Ân Thánh Kiệt không nói gì, anh ta chỉ hả hê liếc nhìn Lâm Tiêu.

Lâm Tiêu đã đồng ý với Tô Thu Quỳnh là sẽ không nhúng tay vào việc phát triển của cô trong giới giải trí, nhưng anh vẫn sẽ âm thầm giúp cô giành một số tài nguyên. Ví dụ như bảo người anh em tốt của mình là Ân Thánh Kiệt nâng đỡ Tô Thu Quỳnh.

Ân Thánh Kiệt biết rõ tình cảm mà Lâm Tiêu dành cho Tô Thu Quỳnh. Nhưng con người anh ta có chút sở thích hơi ác, thích nhìn anh em tốt của mình bị hành hạ. Ừm, bây giờ anh ta đã chờ mong Lâm Tiêu phải quỳ bàn phím quỳ sầu riêng rồi đây.

Thấy Ân Thánh Kiệt không nói gì, Bùi An Na cho là anh ta đang do dự. Cô ta lại nhíu mày, đắc ý nói với Tô Thu Quỳnh: “Tô Thu Quỳnh, anh Lâm cũng đã đến đây rồi, tôi khuyên cô nên cút đi! Tôi nói thật cho cô biết, người đàn ông sau lưng tôi là anh Lâm, có anh Lâm làm chỗ dựa cho tôi, Tô Thu Quỳnh cô dựa vào cái gì để đấu với tôi?”

Nói xong, Bùi An Na không muốn phí lời với Tô Thu Quỳnh nữa: “Anh Lâm, em nghe nói dự án lớn do anh làm đạo diễn gần đây còn thiếu nữ hai, tình cảm của chúng ta sâu đậm như vậy, anh giao vai nữ hai cho em được không?”

“Anh Lâm, chỉ cần anh đồng ý nâng đỡ, em đảm bảo sau này sẽ khiến anh vui vẻ hơn.”

Bùi An Na nũng nịu chớp mắt với Lâm Tiêu, trong lời nói có ẩn ý vô cùng sâu xa: “Anh Lâm, trước đây anh rất hài lòng với em, sau này em sẽ cố gắng gấp đội để anh hài lòng hơn nữa!”

Bùi An Na còn chưa nói xong, cô ta đã bị Lâm Tiêu hất xuống đất một cách không thương tiếc.

Động tác của Lâm Tiêu rất nhanh, nhanh đến mức giống như ném một củ khoai lang nóng bỏng tay, nhanh đến mức Bùi An Na không kịp phản ứng lại.

Cô ta ngẩng mặt lên, nhìn Lâm Tiêu bằng ánh mắt không dám tin: “Anh Lâm, sao anh lại thô lỗ với người ta như thế! Người ta bị đẩy đẩy đau chết đi được!”

Lâm Tiêu thật sự không thèm để ý Bùi An Na bị ngã có đau không, bây giờ anh chỉ muốn mau chóng bày tỏ lòng chung thủy với Tô Thu Quỳnh.

Anh thật sự không nhớ nổi mình và Bùi An Na có tình cảm sâu đậm từ khi nào. Anh đã từng trải qua một khoảng thời gian phóng túng, đã từng có không ít phụ nữ. Nhưng khuôn mặt của những người phụ nữ đó, bao gồm cảm giác mà bọn họ mang lại cho anh, thật sự anh không có một chút ấn tượng nào hết.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.