Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 943-944



CHƯƠNG 943

“Sao thế, cậu cũng dị ứng phấn hoa à?” Lưu Thiên Hàn lạnh lùng cất lời.

Nhạc Dũng không ngốc, đương nhiên anh ta biết dáng vẻ kích động này của mình đã bị sếp ghét bỏ.

Nhưng anh ta thực sự rất vui mừng, anh ta không kiềm chế được cảm xúc của mình.

Nhạc Dũng lắc đầu thật mạnh, vừa định quay về văn phòng của mình ở cách vách thì Cung Tư Mỹ mặc chiếc váy liền thân màu đỏ tươi đi vào.

Cung Tư Mỹ vốn đẹp sẵn rồi, hôm nay cô ta còn cố ý trang điểm, trên người còn mặc màu đỏ chói mắt như thế này, nhìn cô ta thực sự đẹp không sao tả xiết, đến cả phụ nữ cũng không nhịn được mà phải si mê.

Nhưng Lưu Thiên Hàn lại như thể bị mù mặt vậy, hoàn toàn không nhận ra được vẻ đẹp của Cung Tư Mỹ. Anh lạnh nhạt ngước mắt lên, tuy rằng không phải là chán ghét nhưng cũng không có sự dịu dàng mà bạn trai nên có.

“Sao em lại tới đây?”

“Anh Gia Thành, em nhớ anh mà, có phải anh không chào đón em tới đây không?”

Cung Tư Mỹ vốn dĩ là con gái cưng của trời, sống ung dung khoan thai, bình thường cô ta ở trước mặt người khác cũng luôn tỏ ra cao quý, cũng chỉ trước mặt Lưu Thiên Hàn cô ta mới lộ ra dáng vẻ xấu hổ của thiếu nữ.

Từ tận đáy lòng Nhạc Dũng muốn nói thay Lưu Thiên Hàn một câu, rằng nơi đây không chào đón cô đâu. Nhưng bây giờ Lưu Thiên Hàn đã chắc chắn bản thân là Lưu Gia Thành rồi, nếu như anh ta dám nói câu này, anh chắc chắn sẽ đánh gãy chân anh ta mất.

Nhạc Dũng nhìn Lưu Thiên Hàn bằng ánh mắt phức tạp, cuối cùng vẫn lặng lẽ đi ra khỏi văn phòng tổng giám đốc.

Cứ để sếp xử lý đi vậy, dù sao thì đợi khi anh khôi phục trí nhớ rồi, người quỳ ván giặt quỳ sầu riêng cũng chẳng phải anh ta.

“Không phải.”

Lưu Thiên Hàn vẫn giữ dáng vẻ bình tĩnh không chút dao động đó. Cung Tư Mỹ đã quen với sự lạnh nhạt của Lưu Thiên Hàn rồi nên dù trong lời nói của anh không có dịu dàng thì cô ta cũng không cảm thấy xấu hổ.

Cung Tư Mỹ vừa định nói gì đó thì nhìn thấy một bó hoa hồng đỏ rực trên bàn làm việc, cô ta vui mừng ôm lấy bó hoa hồng lớn kia: “Anh Gia Thành, hoa này tặng cho em có đúng không?”

Không đợi Lưu Thiên Hàn nói gì, Cung Tư Mỹ đã hơi cụp mắt xuống, nói vô cùng xấu hổ: “Anh Gia Thành, cảm ơn anh nhé, cho dù anh tặng em cái gì thì em đều thích cả.”

Lưu Thiên Hàn: “…”

Anh nói hoa hồng này là tặng cho Cung Tư Mỹ bao giờ? Mà thôi được rồi, anh cũng không biết anh muốn tặng hoa hồng này cho ai.

Trong đầu anh bỗng lướt qua khuôn mặt nhỏ nhắn thanh thoát sinh động của Nhan Nhã Tịnh như một cơn gió, Lưu Thiên Hàn nhíu mày lắc đầu, anh trúng tà thật rồi.

Lưu Thiên Hàn nhấn mạnh huyệt thái dương của mình, buộc khuôn mặt nhỏ nhắn kia không được quấy rối trong đầu óc anh.

Nhưng anh phát hiện rằng, khả năng kiểm soát suy nghĩ cảm xúc mà trước nay anh luôn lấy làm tự hào, chỉ cần liên quan tới Nhan Nhã Tịnh là lại như quân lính tan ra, anh lại chẳng thể xóa bỏ được khuôn mặt nhỏ nhắn kia khỏi đầu óc được.

CHƯƠNG 944

Đang chìm đắm trong suy nghĩ của mình thì giọng nói mềm mại của Cung Tư Mỹ bỗng vang lên bên tai anh: “Anh Gia Thành, em muốn sinh một đứa con cho anh. Anh Gia Thành, nếu như em sinh con của chúng ta, anh sẽ thích nó chứ?”

Con?

Trong đầu Lưu Thiên Hàn không kìm chế được xuất hiện khuôn mặt nhỏ lém lỉnh của Nhan An Bảo và cả Nhan An Mỹ, trong lòng bỗng thấy mềm nhũn.

Trước giờ anh không thích trẻ con, nhưng nếu như anh có hai đứa con đáng yêu như vậy, anh nghĩ chắc là anh sẽ thích. Chỉ là, anh chưa bao giờ nghĩ rằng mẹ của con anh lại là Cung Tư Mỹ.

Lúc Lưu Thiên Hàn tỉnh lại thì đã quên rất nhiều chuyện, nhưng trong tiềm thức, anh biết mình là Lưu Gia Thành, anh còn biết rằng mình thích Cung Tư Mỹ.

Thêm cả sự chăm sóc tỉ mỉ của Cung Tư Mỹ cho anh trong vài tháng qua, nên khi Thịnh Vân Hiên nói rằng Cung Tư Mỹ là vợ sắp cưới của anh, bà muốn tác hợp cho bọn họ ở bên nhau, anh không hề từ chối.

Nếu như đời này anh chắc chắn phải kết hôn thì Cung Tư Mỹ sẽ là người phù hợp nhất.

Nhưng cho dù trong tiềm thức của mình nhớ rằng anh thích Cung Tư Mỹ, anh không bài xích chuyện kết hôn với Cung Tư Mỹ, nhưng anh chưa bao giờ nghĩ tới chuyện sẽ sinh con cùng với Cung Tư Mỹ cả!

Thậm chí, từ tận đáy lòng anh bài xích việc Cung Tư Mỹ sinh con của anh!

Nếu như mẹ của con anh là Nhan Nhã Tịnh…

Ầm…

Lưu Thiên Hàn thầm rủa một tiếng, Nhan Nhã Tịnh, lại là Nhan Nhã Tịnh! Thực sự trúng tà rồi à!

Lưu Thiên Hàn không kiềm chế được cảm xúc của mình trước mặt Nhan Nhã Tịnh, nhưng trước mặt người khác, cảm xúc của anh chưa bao giờ lộ ra ngoài.

Cho nên, lúc này cho dù trong lòng anh có phong ba bão táp thì biểu cảm trên mặt anh vẫn không hề có một chút dao động nào.

“Cung Tư Mỹ, anh không thích trẻ con, anh cũng sẽ không sinh con.” Lưu Thiên Hàn khựng lại một chút rồi nói tiếp: “Nhà họ Lưu có An Bảo và An Mỹ là đã đủ rồi.”

Nghe thấy lời này của Lưu Thiên Hàn, khuôn mặt nhỏ nhắn của Cung Tư Mỹ lập tức trắng bệch như tờ giấy.

Anh ấy không thích trẻ con!

Sao anh ấy có thể không thích trẻ con được!

Hồi đó khi anh còn chưa biết Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ là con ruột của mình mà đã chiều bọn chúng lên tận trời rồi. Cái gọi là không thích trẻ con của anh, chẳng qua là vì đứa con cô ta mang thai trong tương lai, chứ không phải là con của Nhan Nhã Tịnh mà thôi!

Vành mắt Cung Tư Mỹ đỏ bừng, cô ta hận đến mức muốn gào thét thật to, nhưng cô ta sợ cô ta quá kích động sẽ khiến Lưu Thiên Hàn chán ghét mình, vậy là cô ta chỉ có thể ép bản thân bình tĩnh lại, đáng thương nói: “Anh Gia Thành, nhưng em thích trẻ con mà! Anh có từng nghĩ rằng anh không cho em sinh con như vậy là không công bằng với em không!”

Lưu Thiên Hàn không đáp lời, anh trầm ngâm một lúc mới nói vô cùng nghiêm túc: “Cung Tư Mỹ, xin lỗi, có lẽ anh là DINKs. Nếu như em thực sự thích trẻ con thì anh nghĩ anh sẽ thành toàn cho em, ủng hộ em có lựa chọn tốt hơn.”

Cung Tư Mỹ nhìn Lưu Thiên Hàn với vẻ không dám tin, cô ta khó chịu đến mức cả cơ thể đều run rẩy, cái gì mà ủng hộ cô ta có lựa chọn tốt hơn! Anh đang muốn đẩy cô ta cho tên đàn ông khác sao?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.