Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 945



CHƯƠNG 945

Không!

Cô ta tính toán đủ đường cuối cùng mới có thể ở lại bên anh một cách danh chính ngôn thuận, cho dù anh vẫn không yêu cô ta, thậm chí cả đời này không chạm vào cô ta thì cô ta cũng sẽ không buông tay!

“Anh Gia Thành, em không tìm người khác! Cả đời này của em chỉ muốn ở bên anh thôi!”

Cung Tư Mỹ bông bó hoa hồng lớn trong tay xuống, cô ta bước lên trước, trái tim động một cái rồi ngồi luôn xuống đùi Lưu Thiên Hàn. Cô ta dồn sức ôm lấy cổ anh, bờ môi đỏ mọng nhích lên môi Lưu Thiên Hàn từng chút một.

“Anh Gia Thành, hôn em đi có được không? Chúng ta sắp đính hôn rồi, anh còn chưa hôn em tử tế bao giờ đâu đấy.”

Ngay lúc bờ môi Cung Tư Mỹ sắp dán lên môi anh, Lưu Thiên Hàn không nhịn được mà nghiêng gương mặt cứng đờ sang một bên.

“Cung Tư Mỹ, em về trước đi.”

Cung Tư Mỹ cắn chặt môi. Trong khoảnh khắc hoảng hồn đó, Lưu Thiên Hàn đã đứng dậy, lặng lẽ kéo dài khoảng cách với cô ta. Anh lạnh lùng như vậy khiến cho cõi lòng Cung Tư Mỹ khó chịu cùng cực.

Cô ta bước lên, cố chấp ôm lấy Lưu Thiên Hàn: “Anh Gia Thành, em không về đâu.”

Cung Tư Mỹ làm nũng ăn vạ như một cô gái nhỏ: “Anh Gia Thành, sau này đừng lạnh nhạt với em như vậy có được không? Bạn trai của người ta đều nâng bạn gái của mình trong lòng bàn tay mà chiều chuộng. Anh có thể chiều chuộng em một chút được không?”

“Anh Gia Thành, em thực sự rất thích anh, có thể ở bên anh, em đã rất vui mừng rồi. Nhưng con người luôn có lòng tham mà, sau khi ở bên anh, em lại hy vọng anh đối xử với em tốt hơn một chút.”

“Anh Gia Thành, nể tình em thích anh như vậy, anh có thể tốt với em một chút không? Chiều em một chút thôi, để em cũng có thể cảm nhận được cảm giác được người khác nâng niu trong lòng bàn tay.”

“Cung Tư Mỹ, xin lỗi, là anh có lỗi với em.” Lưu Thiên Hàn áy náy nói với Cung Tư Mỹ.

“Anh Gia Thành, thứ em muốn không phải là lời xin lỗi của anh, thứ em muốn là sự chân thành của anh kia kìa!”

Cung Tư Mỹ cố chấp hôn lên môi Lưu Thiên Hàn: “Anh Gia Thành, hôn em đi… cầu xin anh hôn em có được không?”

Lưu Thiên Hàn biết, Cung Tư Mỹ là vợ sắp cưới của anh, là người phụ nữ mà anh quyết định chọn, hôn cô ta là điều đương nhiên, nhưng anh lại không làm được.

Lưu Thiên Hàn khẽ vỗ sống lưng Cung Tư Mỹ: “Cung Tư Mỹ, em về trước đi, anh còn có việc phải giải quyết.”

Nước mắt của Cung Tư Mỹ không kìm chế được mà lăn xuống, anh vẫn không chịu chạm vào cô ta!

Thế nhưng hôm nay Cung Tư Mỹ qua đây cũng không nghĩ tới việc thân mật thêm với Lưu Thiên Hàn, dù sao thì mấy ngày trước cô ta cũng vừa mới thụ tinh ống nghiệm, chuyện giữa nam nữ đó, gần đây cô ta có thể tránh được thì tránh.

Cô ta lau mạnh nước mắt nơi khóe mắt, nhìn Lưu Thiên Hàn với ánh mắt ấm ức, sau đó nhanh chân quay người chạy ra khỏi văn phòng của Lưu Thiên Hàn.

Thực ra vào khoảnh khắc khóc lóc chạy ra ngoài, trong lòng Cung Tư Mỹ vẫn còn một chút mong đợi, cô ta mong đợi Lưu Thiên Hàn có thể đuổi theo. Nhưng đáng tiếc, anh không hề đuổi theo cô ta.

Lưu Thiên Hàn thực sự không muốn đuổi theo.

Loại chuyện như dỗ phụ nữ này, anh nghĩ rằng cả đời này anh cũng không thể làm được.

Anh sẽ cưới Cung Tư Mỹ, sẽ tôn trọng lẫn nhau với Cung Tư Mỹ, nhưng cũng chỉ là tôn trọng lẫn nhau mà thôi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.