Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 950



CHƯƠNG 950

“Lâm Tiêu!”

Thấy Chiến Mục Hàng đấm vào cằm Lâm Tiêu, Tô Thu Quỳnh lo sốt vó. Cô vội che chắn trước mặt anh, lạnh lùng nói với Chiến Mục Hàng: “Chiến Mục Hàng, anh dừng tay cho tôi! Nơi này không chào đón anh. Anh đừng có ở đây nổi cơn điên nữa! Cút!”

“Tô Thu Quỳnh, chỗ này không chào đón anh, chỉ chào đón Lâm Tam thôi chứ gì!” Đôi mắt Chiến Mục Hàng bừng bừng lửa giận, anh ta bước tới muốn cầm tay Tô Thu Quỳnh nhưng cô lại nhanh lẹ trốn vào lòng Lâm Tiêu.

Nhìn thấy Tô Thu Quỳnh không hề che giấu sự ỷ lại vào Lâm Tiêu, hai mắt Chiến Mục Hàng gần như đỏ đến mức sắp rỉ máu ra ngoài.

Bàn tay đang vươn ra kia của anh ta chợt khựng lại giữa không trung, mãi một lúc lâu sau anh ta mới cứng ngắc rút tay về.

“Tô Thu Quỳnh, quay về bên cạnh anh đi! Chỉ cần em trở về bên anh, anh sẽ giúp em dẹp hết các tin tức tiêu cực trên mạng. Tô Thu Quỳnh, quay về bên anh, không ai có thể làm tổn thương em nữa cả!”

Tô Thu Quỳnh cảm thấy câu nói này của Chiến Mục Hàng đúng là chuyện nực cười cùng cực.

Cô nhếch môi cười đầy mỉa mai: “Không ai có thể tổn thương tôi nữa ư? Chiến Mục Hàng, còn có ai làm tổn thương tôi nhiều như anh chứ?”

Chiến Mục Hàng bỗng á khẩu không thốt lên lời trước câu nói này của Tô Thu Quỳnh. Anh ta nhìn cô chằm chằm. Đôi mắt đen kịt, u tối sâu thẳm như biển rộng, sóng lớn cuộn trào, cuối cùng lại dần trở nên yên tĩnh.

“Tô Thu Quỳnh, có phải em khăng khăng muốn anh moi tim mình ra thì em mới bằng lòng trở lại bên cạnh anh đúng không?”

Tô Thu Quỳnh tiếp tục cười: “Chiến Mục Hàng, anh thật sự nghĩ nhiều rồi. Dù anh có moi tim mình ra cho chó ăn thì giữa hai chúng ta cũng đã kết thúc từ lâu rồi!”

“Chiến Mục Hàng, coi như tôi xin anh đấy. Xin anh sau này thấy tôi thì đi đường vòng, xin anh cả đời này đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa, chỉ tổ khiến tôi ghê tởm!”

Cả đời này đừng xuất hiện trước mặt cô nữa…

Chiến Mục Hàng tức đến đau gan, anh ta đột ngột nhướng mi, trong mắt hiện lên vẻ quyết liệt muốn đập nồi dìm thuyền: “Tô Thu Quỳnh, bây giờ video của em và Khổng Minh Luân đã được cả thế giới này biết rồi. Em cho rằng người nhà họ Lâm có thể chấp nhận một người phụ nữ vì muốn nổi tiếng mà bò lên giường đạo diễn ư!”

“Chiến Thất, anh không cần phải lo chuyện này!” Tô Thu Quỳnh còn chưa lên tiếng thì Lâm Tiêu đã lạnh lùng mở miệng: “Chiến Thất, người nhà họ Lâm chúng tôi không mắt mù như thế đâu!”

Dường như Lâm Tiêu bỗng nhớ tới chuyện gì đó, mau chóng lấy một một bức thư được gấp gọn gàng, tinh xảo từ trong túi ra.

“Thu Quỳnh, mẹ anh bảo anh đưa thứ này cho em.”

Tô Thu Quỳnh ngơ ngác, bất giác nhận lấy tờ giấy đó rồi từ từ mở ra.

“Thu Quỳnh, con dâu bảo bối của mẹ, thế lực tà ác quá ngông cuồng, khiến con phải chịu ấm ức rồi! Con yên tâm, mẹ và Nhục Nhục đều tin con. Chúng ta mãi mãi là chỗ dựa vững chắc nhất cho con! Cố lên! Come on baby!”

Tô Thu Quỳnh bị câu nói cuối cùng của Kiều Hạ chọc cười, lại xem mấy câu nói phía trước của bà ấy, vành mắt bỗng trở nên ướt át.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.