Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 980



Chương 980

Trước khi tới đây Nhan Nhã Tịnh đã bàn bạc đối sách với Tô Thu Quỳnh. Cô ấy nói, tuy cô ấy và cô đều không thích trò một khóc hai nháo ba thắt cổ, nhưng đàn ông hay mắc mấy chiêu này. Nếu Nhan Nhã Tịnh thật sự muốn giành lại Lưu Thiên Hàn thì cô phải gạt bỏ sỉ diện để quậy với anh một phen.

Nhan Nhã Tịnh cảm thấy những gì Tô Thu Quỳnh nói cũng có lý. Sống ngần ấy năm như vậy, cô đã chứng kiến quá nhiều sự hợp tan. Trong tình cảm, đàn ông luôn quen thói đứng về phía kẻ yếu đuối.

Chẳng hạn như Chiến Mục Hàng lúc nào cũng giúp An Tình thích giả bộ đáng thương. Lúc trước Lưu Thiên Hàn cũng bị Nhan Nhã Trúc đeo mặt nạ yếu ớt lừa gạt anh biết bao nhiêu năm.

Nhan Nhã Tịnh thật sự không thích giả bộ tội nghiệp. Nhưng vì để anh Lưu quay đầu, cô bằng lòng làm mọi chuyện mình không thích.

Một khóc hai nháo ba thắt cổ hôm nay chỉ là vì diễn kịch thôi. Nhưng giờ phút này khi thấy gương mặt điển trai, lạnh lùng kia của Lưu Thiên Hàn, Nhan Nhã Tịnh thật sự muốn khóc.

Bây giờ cô đã giả bộ đáng thương mà trước nay chưa từng làm rồi, vậy nhưng lòng dạ anh vẫn cứng rắn như sắt đá.

Thật ra Lưu Thiên Hàn không lòng dạ sắt đá như những gì thể hiện ra trên mặt. Nhìn thấy nước mắt lấp lánh trong mắt của Nhan Nhã Tịnh, trái tim quen sát phạt quyết đoán, lạnh lùng cứng rắn kia của anh bỗng không kìm được mà co rút lại.

Nhưng gần như ngay lập tức, trái tim Lưu Thiên Hàn đã lạnh lùng cứng rắn trở lại.

Anh kéo cửa xe xuống xe, nhìn Nhan Nhã Tịnh đầy ngạo nghễ và cao quý, như vị thần từ trên trời giáng xuống. Chỉ có điều, không hề tìm thấy được chút ấm áp nào trên gương mặt ưa nhìn này.

“Cho cô cơ hội làm gì? Làm tôi buồn nôn à? Nhan Nhã Tịnh, hình như tôi từng nói rồi, khẩu vị của tôi không nặng tới mức đó đâu!”

Lại là làm anh buồn nôn!

Nhan Nhã Tịnh cảm thấy cô thật sự bị Lưu Thiên Hàn làm cho tức điên mất thôi. Nhưng so với phẫn nộ thì cô càng thấy khó xử và đau lòng hơn.

Trái tim thắt lại đau đớn, Nhan Nhã Tịnh ra sức thở dốc, nhưng vẫn không thể nào tìm lại được giọng nói của mình.

Nhìn thấy gương mặt nhỏ nhắn tái mét của Nhan Nhã Tịnh, trái tim Lưu Thiên Hàn không kìm được co rút đau đớn. Nhưng nghĩ tới người em trai đã chết của mình yêu cô sâu đậm như vậy, em trai anh chết chưa đầy trăm ngày mà cô đã vội ra ngoài tìm đàn ông, khiến vẻ mặt anh lại càng thêm u ám.

“Nhan Nhã Tịnh, tôi nể mặt Thiên Hàn nên không so đo chuyện cô dây dưa với tôi! Nhưng sau này nếu cô còn bám lấy tôi không buông, rắp tâm phá hoại tình cảm giữa tôi và Cung Tư Mỹ thì tôi nhất định sẽ không tha dễ dàng vậy đâu!”

Lời uy hiếp thẳng thừng!

Bị Lưu Thiên Hàn đe dọa như vậy, Nhan Nhã Tĩnh tức quá hóa cười. Rõ ràng cô cười vui vẻ như thế, nhưng trong âm thanh vẫn xen lẫn chút nghẹn ngào khó nói thành lời.

“Anh hai, nếu anh đã quan tâm em trai của mình như vậy thì nhất định sẽ không trơ mắt nhìn người phụ nữ anh ấy yêu nhất cả đời này chết trước mặt anh đúng không!”

Nhan Nhã Tịnh cắn răng, quyết định giở chiêu cuối cùng trong một khóc hai nháo ba thắt cổ ra.

“Anh hai, hôm nay em nói những câu này trước mặt anh, nếu anh đính hôn hay kết hôn với Cung Tư Mỹ, em sẽ lấy dây treo cổ chết trước mặt hai người.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.