Nghe Đâu Ảnh Đế Rất Cao Lãnh

Chương 41: Quá mợt mỏi



Vài ngày sau, vì còn dư chấn ám ảnh vụ đóng giả “Meow muội”, mỗi lần Đàm Ti Nhạc thấy Nghiêm Trạch đến học Quách lão thì đều bỏ của chạy lấy người, trốn nhanh như thỏ thấy sói vậy.

Nghiêm Trạch cũng thoải mái khi cậu nhóc đó không tới làm phiền nữa.

Dù sao cậu nhóc cũng là cháu của thầy Quách, lại còn vị thành niên, cũng không tiện “dạy dỗ” một trận.

Quách lão là ảnh đế lâu năm, ở phương diện diễn xuất có rất nhiều lý giải và kỹ xảo. Ở bên cạnh ông học tập, Nghiêm Trạch cũng cảm thấy diễn kỹ của anh có đột phá.

Anh vốn là diễn viên diễn xuất phái thực lực trời sinh, chỉ là nhiều năm diễn kịch nói đã để lại không ít thói quen.

Những thói quen đó dùng trong kịch nói còn được, chứ dùng trên màn ảnh thì không được, vướng víu vô cùng.

Nhờ sự hướng dẫn của thầy Quách, Nghiêm Trạch bắt đầu cố gắng thay đổi những thói quen nhỏ đó.

Ví như trong cử chỉ, anh đã quen thoải mái trên sân khấu, căn bản chỉ cần nói lời thoại. Nhưng điện ảnh thì khác, rất hay quay những góc cận cảnh, vì vậy khi quay cận cảnh, Nghiêm Trạch sẽ ít chú trọng những chi tiết, vấn đề là ở đó.

Sau khi sửa lại thói quen cũ, diễn kỹ vốn đã tốt của Nghiêm Trạch lại càng tiến bộ hơn.

—–

Thời gian trôi nhanh lắm, chớp mắt thôi, mùa đông đã tới rồi.

Cơn gió lạnh lẽo phất qua, mảnh lá vàng cuối cùng cũng chậm rãi rơi xuống.

Trong phòng làm việc, Lê Hạo bắt đầu lên lịch trình công việc cho Nghiêm Trạch.

Hai ngày trước, việc thu《Hơi thở sinh tồn》cũng đã hoàn thành, còn bên《Huyễn kiếm thiên ân》không ngạc nhiên lắm khi Nghiêm Trạch đứng đầu trong danh sách bầu chọn, thành đại diện cho game; à mà Nghiêm Trạch cũng đã thông qua thi đấu tuyển đại diện….

Và… bộ phim mạng《Nữ hầu robot của ta》đầu tay của Nghiêm Trạch cũng sắp phát sóng rồi, thời gian công chiếu sẽ là cuối tuần.

– Thời gian trôi thật nhanh, ngày hôm qua còn mặc áo cộc, nay đã phải mặc quần dài rồi.

Ngồi trong văn phòng, Lê Hạo tay trái cầm hợp đồng, tay phải cầm bút, ngồi viết linh tinh trong vở….

Tuy phần mềm lịch trình trong máy tính điện thoại rất nhiều, nhưng lúc xử lý chuyện không quan trọng, Lê Hạo quen viết tay hơn.

Cậu một bên ghi, một bên nói:

– Hình như《Hơi thở sinh tồn》chuẩn bị hơ khô thẻ tre đúng không, tôi nhận phim mới nha. Tuy rằng cảnh quay không nhiều, nhưng phim này lớn, cũng không tồi.

Nghiêm Trạch nằm ườn trên sô pha chơi NS, nhìn như đại gia vậy. Lê Hạo muốn nói lại thôi, nhưng không nói không được.

Nghe Lê Hạo nói, anh mới chậm rãi dời mắt khỏi màn hình máy game, nhìn Lê Hạo.

– Phim gì?

– Là do Quách lão giới thiệu, nữ chính là được quy tắc ngầm đưa vào, cả đoàn phim xoay quanh cô ta. Sau khi giải quyết xong nữ chính thì mới bắt đầu tuyển vai khác. Quách lão quen với đoàn phim kia, nhân tiện giới thiệu anh với nhà sản xuất bên kia.

Lê Hạo nói.

Nghiêm Trạch vuốt cằm.

Trong thời gian một tuần học Quách lão, ngày thứ hai anh không chơi với nhãi con Đàm Ti Nhạc nữa, trực tiếp đi chạy bộ với Quách lão. Thường xuyên gặp gỡ, anh thành công để lại ấn tượng vô cùng tốt trong lòng Quách lão, ông khen anh không dứt.

Ông vốn là ảnh đế lâu năm, tuy nói về người xem thì thua kém những bình hoa hằng ngày lượn lờ trước công chúng, nhưng trong giới Quách lão chính là tiền bối nổi danh, đạo diễn cùng nhà sản xuất ông quen phải nói là vô số.

Ông chỉ cần nói một câu, tuy không thể trực tiếp đẩy Nghiêm Trạch lên vai chính, nhưng vai nam ba, nam bốn thì dễ như trở bàn tay.

Nghiêm Trạch trong lòng đều biết.

Có lẽ mấy ngày học hỏi đã để lại trong lòng Quách lão chút trọng lượng, lúc này mới dựa vào quan hệ, tuyển cho anh vai nam ba, xem như là quà cho hậu bối.

Nghiêm Trạch không phải loại Bạch liên bông vào bùn mà chằng hôi tanh, nhân mạch, tài nguyên cũng là một loại thực lực, anh rất vui vẻ nhận lấy lòng tốt này của Quách lão.

Đứng dậy từ ghế sô pha, Nghiêm Trạch buông máy game trong tay, đi tới bên cạnh Lê Hạo đang cắm cúi viết.

– Kịch bản là gì, có đại cương hay thứ gì tương tự không, cho tôi xem một chút.

Anh lơ đãng hỏi.

Lê Hạo rút một bản đóng dấu từ tập văn kiện trên bàn đưa cho Nghiêm Trạch.

– Anh nhìn thử đi, tôi thấy ổn đấy. Là phim nữ cường, anh vào vai bạch nguyệt quang trong lòng nữ chính.



Nghiêm Trạch đơn giản lật qua nhìn sơ, bộ phim này cũng là phim IP(1), nội dung là vị nữ chính thân là lãnh phi bị người khác khi dễ từng bước nghịch tập, cuối cùng thành nữ đế.

Vai của anh là vị biểu huynh của nữ chính thân là nhi nữ của tướng quân, ở phần giữa phim, khi nhà mẹ đẻ của nữ chủ bị vu oan phản nghịch, nữ quyến có cả nữ chính bị giáng làm quân kĩ cho đi lưu đày, vị biểu huynh này sẽ nhảy ra bảo vệ nữ chủ. Cuối cùng thay nữ chính rửa sạch nỗi oan, sau đó trong lúc điều tra sẽ bị thủ hạ bên địch ám sát.

—– tóm lại, chính là vật hi sinh si tình nữ chính.

– Vai nam ba này tồn tại là để thu hút người xem, dễ hút fan nữ.

Lê Hạo tổng kết.

Nghiêm Trạch gật đầu, xem như là chấp nhận lí do này.

Nhưng ngay moment này.

Điện thoại Nghiêm Trạch bỗng reng.

Hai người nhìn nhau, đều thấy sự phiền chán từ mắt đối phương.

Người Nghiêm Trạch quen ngoài là gamer, thì chỉ còn diễn viên lâu năm, có việc toàn là chat QQ thôi. Hơn nữa công việc anh do Lê Hạo phụ trách, bởi vậy căn bản sẽ không có ai gọi cho anh. Một tháng gần đây, nhật ký cuộc gọi Nghiêm Trạch ngoài gọi quảng cáo, thì cũng chỉ có Lê Hạo.

Lấy điện thoại ra, nhìn Lê Hạo tò mò sáp lại, Nghiêm Trạch ấn nhận.

– Được….tôi biết…. được được.

Một phút sau, Nghiêm Trạch cúp máy.

– Ai gọi vậy?

Lê Hạo mắt trông mong nhìn anh.

Nghiêm Trạch biểu tình kỳ lạ.

– Là nhân viên của《Huyễn kiếm thiên ân》.

– Gọi cho anh làm gì?

Lê Hạo nghi ngờ.



– Chẳng lẽ tên nào giả GM(2), nói anh trúng thưởng, đi nhận thưởng?

Nghiêm Trạch lấy điện thoại ra tra dãy số trên.

– Có lẽ không phải, số là số của nhân viên hộ trỡ khách hàng trên internet.

Lê Hạo lại hỏi:

– Vậy chớ sao lại gọi cho anh?

Biểu tình Nghiêm Trạch lại vi diệu thêm.

– Gọi bảo là, thi đấu cuối là thi offline, sẽ phát sóng ở hiện trường, muốn tôi đi thu….

Lê Hạo không kìm được chửi “Đậu má”.

– Vậy anh phải lộ mặt à?

Cậu khẩn trương.

– Anh tham gia thi đấu, là để khi công bố được hot lên. Nay lại muốn làm thế, vậy phải làm sao đây? Giờ lộ mặt, sau không giành được thì mất mặt muốn bay tới sao Diêm Vương luôn… không đúng muốn ra khỏi vũ trụ này luôn.

Nghiêm Trạch nghĩ chuyện khác.

Anh tham gia thi đấu 2v2, vì vậy, lần offline này, Tiểu lâu tên đó cũng phải tới.

Người khác không biết thân phận của tên Tiểu lâu, nghĩ là fan cuồng của Lâu Ngộ Bạch… Nhưng Nghiêm Trạch biết rõ, Tiểu lâu tên đó chính là Lâu Ngộ Bạch!!!

Vì danh dự, Lâu Ngộ Bạch chắc chắn không dám lộ mặt — dù sao fan cuồng nữ thoắt cái biến thành thần tượng… nghĩ thật….

Bởi vậy rất có thể Lâu Ngộ Bạch sẽ từ chối đi offline. Hơn nữa một khi Lâu Ngộ Bạch bỏ quyền, thì Nghiêm Trạch chắc chắn sẽ phải rời thi đấu, buông tha cho vị trí đại diện kia….

Nghiêm Trạch nhíu mày, lần đầu thấy nan giải.

Anh không nói với Lê Hạo, trực tiếp onl game, điên cuồng nhắn cho Lâu Ngộ Bạch, hỏi có nhận được điện thoại của bên game không.

Sau khi xác nhân Lâu Ngộ Bạch cũng nhận được cuộc gọi, Nghiêm Trạch do dự, cẩn thận hỏi Lâu Ngộ Bạch có đi không.

Bên kia rep nhanh lắm.

Tiểu lâu ngộ bạch nhất dạ tuyết: Đi chứ! Sao không đi. Thiên Uy, anh cứ yên tâm theo đuổi tình yêu chân thành của mình đi, tôi nhất định sẽ ủng hộ hai chân hai tay luôn! Tương lai đẹp đẽ đang chờ đợi anh phía trước!

Nghiêm Trạch: “….” Chết tới nơi còn ham.

Anh muốn hỏi, tên Lâu Ngộ Bạch này não bổ ra cái quần què gì nữa thế?

Tiểu lâu ngộ bạch nhất dạ tuyết: Hơn nữa chờ thắng trận này, tôi nhất định sẽ đi tìm Meow muội….

Nghiêm Trạch nheo mắt.

Thiên Uy: Meow muội?

Tiểu lâu ngộ bạch nhất dạ tuyết: Đúng vậy, em ấy ID tên Mèo chấm tương ngạo kiều, tôi quen nhờ một thằng bạn.

Thiên Uy: thú vị.jpg

Tiểu lâu ngộ bạch nhất dạ tuyết: Muội ấy moe lắm. Mấy em gái khác hành xử như đàn ông vậy, muội ấy thật đặc biệt! Chỉ là từ ngày logout, Meow muội cũng không onl nữa…. Lúc trước tôi có nhắn trên kênh thế giới mà cũng không tìm thấy muội ấy.

Thiên Uy: interesting.jpg

Tiểu lâu ngộ bạch nhất dạ tuyết: Tôi, tôi muốn thử, có thể nhân cơ hội này tìm muội ấy. Trận đấu này xong chắc sẽ có cảnh phát biểu cảm nghĩ đúng không? Lúc đó, tôi sẽ…. Aizzzz, anh hiểu mà! Trước cứ làm bằng hữu đã, sau đó từ từ…. phát triển.



Thiên Uy: お も し ろ い. jpg(3)

Tiểu lâu ngộ bạch nhất dạ tuyết: Này, anh cứ gửi emoji làm gì?

Thiên Uy: quá hoàn hảo nên không biết phải nói gì.jpg



(1): là phim cải biên từ một bộ phim khác



(2)GM: gamer



(3)có nghĩ là thú vị.jpg

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.