Nghe Nói Ốc Sên Đẻ Được Trăm Trứng

Chương 47




Hùng Âm đổi người dạy ngay khi hạn một tháng tới, dù sao ban đầu cũng là hướng tới một giáo viên dày dặn kinh nghiệm hơn.
Chỉ là sau buổi đầu tiên đổi giáo viên, tâm trạng của thanh niên đã xấu đi thấy rõ.

Tinh nhìn Hùng Âm hỏi.

“Là ý của anh sao?”
Tất nhiên là ý của Hùng Âm, nhưng mà cách cậu hỏi như thể anh đang ngăn cấm tình yêu của cậu khiến cho Hùng Âm không vui nổi.

“Ban đầu cô gái kia là do không còn người dạy nên mới phải chấp nhận.

Hiện tại giáo viên này rất tốt, có thể giúp cậu nhiều hơn.”
Tinh chỉ mím môi, không có nói thêm.

Cậu cũng biết việc mình đòi hỏi phải là gia sư cũ lúc này là một hành vi kì lạ cỡ nào.
“Thực ra thì ngoài mấy môn học thuật quan trọng ra tôi còn định cho cậu học thêm các môn khác.

Như sử, địa chẳng hạn.

Đâu thể không hiểu biết về trong và người nước chứ.” Hùng Âm nói thêm.


“Chuyên nghành của gia sư cũ hình như cũng có cả sử, địa thì phải.”
Này thì quá đúng ý của Tinh rồi, tuy rằng có khổ cực một chút, nhưng mà ít ra có một người để… trò chuyện cùng?
Hùng Âm luôn linh cảm không lành về việc bản thân quá dễ dãi, nhưng anh lại nghĩ nhiều, sợ Tinh bất mãn nghĩ rằng anh nghi ngờ cậu, sợ rằng tình cảm giữa cả hai sẽ rạn nứt.

Lại càng sợ hơn khi thu dọn tủ, anh nhìn thấy tờ hợp đồng bản thân luôn giấu.
Đó là hợp đồng mà bọn họ kí trước lúc kết hôn, trên đó vẫn còn in đậm điều khoản, sau khi sinh con xong, có thể ly hôn nếu như không thật sự hợp nhau.

Liệu Tinh có còn nhớ giữa bọn họ có hợp đồng này không? Rằng hạnh phúc gia đình mà anh đang tận hưởng lúc này đang trở nên mỏng manh hơn bao giờ hết.
“Hùng Âm, tự dưng ngẩn người vậy?” Tinh vẫy vẫy tay trước mặt Hùng Âm, đánh động anh khỏi trạng thái ngẩn ngơ.
Hùng Âm giật mình cúi đầu, thịt kho trong chảo đã bốc lên mùi cháy khét.

Anh cuống cuồng tắt bếp, bắc nồi thịt xuống bên dưới.

Tinh ở bên cạnh cũng cuống cuồng né tránh, lại càng thêm khó hiểu, sao tự dưng lại ngẩn người thế?
Cũng may thịt trong nồi đều là thịt nhiều mỡ, phần bị cháy cũng chủ yếu là da, cạo ra là được.

Hùng Âm lén thở dài, hiếm có khi bản thân lại lơ là như thế.
Không chỉ nồi thịt kho, lúc ăn cơm, lúc tắm cho hai đứa nhóc, cả lúc pha sữa cũng sẽ như mất hồn, sai sót trăm bề.

Khiến cho Tinh lúc đi ngủ không kìm được mà hỏi.
“Hôm nay anh không khoẻ sao?”
Hùng Âm nhìn qua, chẳng lẽ lại nói cậu là nguyên nhân khiến tôi sai sót sao? “Ừ, hơi đau lưng.”
“Tôi đã bảo mà.

Tập tạ nặng sẽ đau lưng đấy.”
“Mấy cái bài báo trên mạng của cậu, đừng có tin lung tung.

Mau đi ngủ đi.” Hùng Âm gạt phắt, xoay người muốn đi nghỉ.
Tinh thấy anh muốn trốn tránh liền xán lại.

“Nếu đau lưng thì để tôi đấm lưng cho anh, thế nào? Tôi từng làm ở mấy chỗ mát xa đấy.”
“Cậu còn từng làm ở chỗ mát xa?”
Không đợi Hùng Âm đồng ý, Tinh đã đè anh nằm sấp xuống giường, lại leo chân qua đè người.

Trọng lượng của thanh niên đã không còn giống lúc trước, lại vừa vặn đè phần xương sườn, Hùng Âm cựa quậy phản kháng.

“Cậu mát xa thì ngồi ở hông khách hàng, chứ đè ở ngực khách làm gì? Tôi sắp khó thở chết rồi.”
Tinh cười hề hề dịch người xuống, làm động tác xắn tay áo vô hình lên, lại muốn kéo anh người bên dưới.

Hùng Âm cũng phối hợp, nhấc người lên xuống cho cậu dễ kéo áo lên.
“Trong nhà không có mấy thứ như dầu mát xa hay tinh dầu gì đó, tôi đấm thôi nha.”
Nói rồi nện hai bàn tay từ phần bả vai xuống thắt lưng.

Lực tay có chút yếu, nhưng có thể điều chỉnh bằng giọng nói.

Dần dà cũng quen, cảm thấy đúng là dễ chịu thật.
“Đấm phần mạn sườn thêm đi, chỗ đó mỏi đấy.”
Tinh di chuyển tay qua, hai bàn tay để mở, vỗ bộp bộp xuống.

Lại chuyển sang bổ dọc như bổ dưa hấu, đánh từ dưới thắt lưng đánh lên.
Hùng Âm thả lỏng tứ chi, cảm thụ đãi ngộ hiếm có trong đời.

Lúc Tinh nắm một đoạn da kéo lên, tuy rằng có chút đau, nhưng cứ như gãi đúng chỗ ngứa, rất thoải mái.
“Mấy nữa tôi có thất nghiệp, tôi sẽ xin tiền cha mẹ, mở cho cậu một viện mát xa, để cậu đi làm lấy tiền nuôi con.”
“Mơ cũng đẹp lắm.” Nói rồi, Tinh nắm tay lại, ấn mạnh xuống xương cụt.

“Hít sâu vào đi.

Theo động tác tay của tôi này.”
Hai ngón cái của cậu di chuyển dọc theo xương sống, kéo từ trên xuống, lại kéo từ dưới lên, ấn mạnh xuống chỗ giữa lưng.


Rắc một tiếng giòn giã, Hùng Âm cũng thở hắt ra một cái.
Làm thêm hai lần nữa, mới xem như không còn tiếng rắc.

Lại đổi chỗ nắn xương, rắc rắc liên tục, xương cốt giảm nhức mỏi thấy rõ.
Đợi Tinh ngồi trở lại giường, Hùng Âm vẫn chưa hết đê mê sau lần đầu đi mát xa.
“Biểu cảm này của anh cứ như mấy ông già tới mấy khu mát xa chờ gái trẻ tới làm vậy.” Tinh gác một chân lên, nhìn Hùng Âm cười nhạo.
“Giờ tôi hiểu tại sao người lớn tuổi thích đi mát xa rồi.” Hùng Âm cười cười đáp lại.

“Xương cốt được nắn lại cũng rất thoải mái.

Lần tới tôi mua đồ xoa bóp về, cậu giúp tôi làm thêm lần nữa?”
“Mỗi một lần tiền công bảy trăm.

Không có của ngon dễ húp thế đâu.” Nói xong còn xoa ngón cái với ngón trỏ lại với nhau, ra hiệu trả tiền.

“Có thể bớt không, nể tình người quen? Tôi cũng là người mua đồ nghề cho cậu mà.”
“Sáu trăm không bớt nữa đâu.”
Thế là từ đó, buổi tối bọn họ có thêm một hoạt động thân thiết vui vẻ cuộc đời, mát xa..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.