Nghênh Hoan Cấm Thuật Mị Nhân Tâm

Chương 6-2: Cầu y dụ thực (2)



Rating: H+

Trong đầu Thừa Tướng đại nhân lúc này rất loạn, dục vọng dưới thân không biết đã săn cứng như thế nào rồi, đã có chút đau rát, vừa đó nàng lại mở lời, giọng nói mềm mại nhu nhược làm bản thân cảm thấy càng thêm nhiệt huyết, không thể tìm được nguyên nhân nào khác, vốn muốn đến đây để đối chất với nàng, nào ngờ lại rơi vào tình huống này. Tên đã tra vào cung, lão ta liền đáp bừa là cầu y, lại hướng nàng vén lên tay áo, giơ ra cổ tay, chờ nàng chẩn mạch.

Thấy vậy, nàng liền không chút chần chờ tiếp lấy tay lão, ánh mắt chăm chú nhắm lại, hai ngón tay đặt lên mạch đập cảm nhận từng nhịp lên xuống, dáng vẻ nghiêm cẩn chuyên chú tỏa ra sức hút không nhỏ. Nhìn biểu tình nghiêm túc của nàng, ánh mắt Thừa tướng liền có chút suy tưởng, bàn tay bị nàng nắm liền không nhịn được có chút động, nhưng nàng lại không có chút phản ứng, giống như hoàn toàn nhập tâm vào việc bắt mạch. Lão ta nhìn bàn tay bản thân đang bị nàng cằm, lại nhìn khối cơ thể lộ ra của nàng, chỉ cần duỗi ngón tay ra, là liền động được đến nó, nghĩ đến trong nội tâm liền có chút ngứa ngáy. Nhưng e ngại bản thân quá vọng động, lão ta liền chuyển tầm mắt nhìn về gương mặt của nàng. 

Kỳ thực nguyên lai Thừa tướng cũng có bệnh, chỉ là so với người khác thì đây cũng là chuyện bình thường không đáng lo ngại. Chuyện vì dạo gần đây, lão ta thường xuyên không còn hứng khởi, đại phu đã chẩn mạch qua nói chuyện này cũng bình thường, nam nhân đến tuổi trung niên liền suy yếu, rơi vào trường hợp như lão cũng không phải không có chỉ là có hơi sớm hơn người khác một hai năm. Nhưng khi thấy gương mặt nhỏ nhắn, tinh xảo của nàng lộ vẻ ngưng trọng, Thừa tướng lại không thể không để ý đến lời đồn của bá tánh về thần lực của nàng, dằng xuống nhiệt hỏa dưới thân, duy trì biểu tình bình thản, lão mới mở miệng nói. " Cô nương, có gì sai biệt sao?" Ánh mắt nhìn chầm chầm vào gương mặt nàng, chờ nàng đáp lời. 

Lúc này, nàng giống như giật mình mới mở mắt ra, bàn tay đang cằm lấy tay lão ta cũng buông ra, không kịp cho lão ta thu tay thì nó đã tùy ý rơi xuống người mình, mà nàng lại muốn lựa lời đáp ngay không chút để ý là nó đang đặt lên giữa hai chân mình, mà còn ngay phía trên nơi tư mật. " Tướng gia thật sự có bệnh." Gương mặt xinh xắn có chút biểu tình đáng sợ, liền tiến lên ngồi gần về phía lão ta hơn, nháy mắt bóng dáng nàng vừa nhích tới là đem bàn tay lão tay chen vào dưới lớp ngoại bào, làm cho da thịt bên chân xoạt một cái lộ ra toàn bộ đôi chân trắng noãn, mà ngón tay lại đang bao lấy bên dưới nơi cửa huyệt của nàng. 

" Ưm." Nàng khó chịu rên rỉ một tiếng. Bên trên, bầu ngực vung tròn hấp háy dao động, đôi nhũ hoa lắc lư vẽ ra trong không khí một đường cong tuyệt mỹ, nhịp thở nàng có chút gấp gáp, đôi vú khiết phích cũng theo đó nhấp nhô lên xuống theo sự run rẩy của bản thân, nàng lại cảm thấy một đợt nóng ran, gương mặt phiếm hồng, ánh mắt sũng nước ngờ nghệch nhìn Thừa tướng. Con ngươi mê tình xoáy sâu vào mắt nam nhân, lão ta dường như bị cuốn lấy quên mất phản ứng, chỉ thấy bên dưới thân sắp không chịu nỗi nữa rồi, mà bàn tay lại lưu luyến không muốn rời đi u cốc ấm áp. 

Thấy nàng không chút biểu tình, lão ta nuốt khan một ngụm thăm dò hỏi. " Cô nương?" Giọng nói khàn đục, mà mồ hôi trên mặt cũng nhễ nhại. Quả nhiên là đủ giày vò. 

Mà nàng giống như trãi qua dị biến, ánh mắt nhìn chầm chầm lão ta, vẫn không có chút dao động, mặc cho bàn tay to lớn vẫn đang đặt nơi yếu vị, hai bắp chân nàng di chuyển một chút, chỉ thấy nàng lại vô cùng bình tĩnh ngồi xuống, lần này chỉ cách lão ta một nửa cánh tay, gương mặt có chút đo đỏ giống như nữ nhân say rượi, mùi thơm từ người nàng như hơi say quấn quanh khứu giác của lão ta, như lông điểu, vẩy vẩy khó chịu vô cùng, nàng ngờ nghệch nhìn lão, lại nhìn bàn tay đang đặt dưới thân, hai bắp chân liền cọ lấy nó như thăm dò, ánh mắt tìm lại được sự trong suốt. Bản thân nhìn nàng, lão ta không biết trong đầu nàng đang suy nghĩ gì nữa. 

Mà nàng bị động chạm, bên dưới hấp tấp động vào bàn tay, nàng ngây ngây ngô ngô thoáng qua liền rất nhanh thanh tỉnh, chỉ có mi mắt hơi run rẫy làm cho người cảm thấy có chút đáng yêu, môi xinh nâng lên, giọng nói pha vài phần ướt át nhỏ giọng hỏi lại. " Tướng gia có muốn trị bệnh không?" Nói xong lại không nhịn được nhìn xuống bên dưới thân đang bị người ta chọc vào, nàng đơn thuần nói nhỏ. " Tay tướng gia thật mát, không giống nam nhân khác thô kệch, ưm..." Ngón tay bên dưới lại có chút động, vốn đã toan rút ra, nhưng nghe lời của nàng xong, lão ta lại đem nó xộc vào trở lại. " Ưm ưm..." Nàng gấp rút hô. 

Oanh!!! Đại não Thừa tướng giống như bị nổ tung, thoáng đã cuốn đi đâu mất, nhìn gương mặt thanh thuần ngây ngô của nàng, lão ta chỉ hận không thể ngăn được lí trí bản thân bị dục vọng cám dỗ, ánh mắt dâm tà không chút liêm sỉ nhìn vào ngực nàng, mà lão ta cũng càng không biết xấu hổ, mở miệng liền nói ra lời mà đáng lẽ chỉ có đám hoa hoa công tử trêu chọc gái nhà lành mới dùng. " Cô nương, không trách bổn quan vọng động? Bổn quan liền để ở đó, được không?" Nói xong liền im lặng chờ nàng trả lời. Ngón tay bên dưới tranh thủ khích bác trêu gọi, lão ta nhìn dáng vẻ nàng cũng đâu phải bài xích mình đâu, lại càng thản nhiên để đó.

" A ưm... được... á... đừng... " Mà nàng nghe xong lời lão ta, dưới thân bị động lại cất tiếng ngâm nga, bức bối bên dưới còn có chút hứng khởi tự nhiên sinh ra, liền ngoan ngoãn nhích mông, đem hai cẳng chân mở ra một khe hở, không kiềm cặp bàn tay lão ta nữa, để bàn tay thô sần tự nhiên ra vào nơi tư mật. Đôi con ngươi lúng liếng như biết nói, nhìn nhìn rồi gật đầu. Liền đó, bàn tay còn lại cũng thản nhiên đặt lên đùi nàng, kéo càng thêm lỏng mối thắt trước bụng nàng, lại hiểu ý vuốt ve lên xuống bắp chân nàng, rồi bờ mông tròn trịa của nàng cũng bị nhào nắn trong tay lão ta. Hai bàn tay thỏa thích rong ruổi trên nửa thân dưới của nàng, mà bản thân nàng lại càng biết nghênh hợp động chạm của lão ta, ngoài rên rỉ lại càng biết thuận theo ham muốn. 

Quả nhiên là cho Thừa tướng để ở đó thật!!! Gương mặt hơi hồng hồng liền nâng lên, cơ thể nhích dần đến, dung túng lão ta động chạm. " Tướng gia, ưm... a..." Nàng vừa mới mở lời bên dưới liền bị ngón tay động một cái, nàng run rẫy, một màu phấn hồng liền trãi dài trên da thịt trắng noãn, cơ thể yểu điệu theo kích thích cũng liền động đậy theo, bầu vú no đủ theo đó run lên nhè nhẹ, hai bàn chân lại xoắn xít với nhau, tiếng ngâm nga nho nhỏ cũng bậc ra theo từng đợt thở dốc, một luồn hơi nóng tụ vào dưới bụng. 

Giống như chơi đùa rất vui, bàn tay lão ta dưới hạ thân nàng lại càng biết cách luật động, ngón tay miết chặt rồi lại thả ra hai cánh huyệt hoa, lại yêu thích chọc ghẹo da thịt nhẫn nhụi nhạy cảm hai bên hết bên này lại đến bên khác. " Ưm... tướng gia..." Nàng khó khăn rên nhè nhẹ, cơ thể bị mất khống chế không thể ngăn được những âm thanh ám muội bật ra từ cái miệng nhỏ kiều mị, nhưng bị lão ta trêu đùa như vậy, từ khó chịu dần khiến nàng nảy sinh chút ham muốn, cắn môi, hai tay bấu víu lấy mép bàn, chân càng mở ra, dạng ra nhiều hơn để cả hai bàn tay của lão ta chen vào vị trí yếu mật. Ở đó chúng vạch ra hai bên thành hoa huy*t, se nắn hạt châu, thỏa thích tắm táp trong lớp chất lỏng trong suốt, tình dịch đang tươm ra một cách chậm rãi từ phía trong nàng. 

Thấy dáng vẻ thoáng động tình của nàng, Thừa tướng cười trầm khàn, đúng là tiểu yêu tinh dâm đãng, nhưng như vậy lại khiến lão ta thích thú, động tác bên dưới lại càng phóng túng hơn, lời nói ra cũng càng đê tiện hơn. " Cô nương thích?" Còn không phải thích thì cũng đâu có để yên cho lão tùy tiện sờ mó như vậy, dáng vẻ cũng ngây ngẩn rồi, lão ta mờ ám cười khàn, ngón tay lại xoạt vào trong, mơn trón bên ngoài hoa huy*t, mới chỉ là bên ngoài đã nhạy cảm như vậy, nếu lão ta đem cái thứ đang trướng dưới thân tiến vào trong sẽ còn phong tình như thế nào đây? Thấy trêu chọc nàng thôi không khiến bản thân thỏa mãn, Thừa tướng liền nảy sinh lòng tham, muốn nàng chủ động hiến dâng cơ thể hơn. 

Đầu óc nàng lúc này chìm trong mụ mị, chỉ biết gật gật đầu trong vô thức, giọng nói yếu ớt mềm nhũn của nàng lại đứt quãng cất lên. " Tướng gia, để tiện tiện... a ưm... nữ chữa bệnh..." Chỉ thấy bóng dáng của nàng liền hướng tới người mình, nhưng bản thân lại không có chút sức lực lại ngã nằm lên người Thừa tướng, lão liền nhân cơ hội đó động tay đem nàng giữa lấy, nhân lúc thân thể nàng còn đang được một tay mình nâng đỡ, tay còn lại nhanh chóng tháo bỏ thắc lưng, vạch ra tiết khố, đem dị vật săn cứng lộ ra, rồi vén ngoại bào của nàng, đem nơi cửa hoa huy*t và khe mông sâu hút đặt ngay lên dị vật bản thân, tức thời cũng trầm khàn hô lên một tiếng hư đục. 

Hai chân bị đem xoạt qua người lão ta, nàng lại lấy làm ưng ý vì tư thế này dễ giúp nàng chữa bệnh hơn, bụng liền cách lớp vãi áp lên cái cái thân hình có chút phì nhiêu của lão ta, ngực vừa đủ một khoãng hoa nhụy phết qua phết lại được, lại đem bên dưới sít sao dính chặt tạo thành điểm tựa cho nàng hành sự. Nhưng nàng vừa được lão ta đặt mông ngồi xuống đã động phải cái gì đó. 

Nó vừa nóng bỏng còn giật giật khiến nàng có chút nao núng muốn đứng lên, lại bị cánh tay lão ta chế trụ eo thon ấn trở lại, nơi u huyệt cùng thứ đó có dịp thích ứng với nhau, nàng cơ hồ cảm thấy bản thân đang run lên mà cái thứ kia cũng đang bắt đầu phát tướng. " Tướng... tướng gia... ưm ưm..." Cặp mông bị đôi tay bấu víu lúc này đang bắt đầu di chuyển, bàn tay to lớn ép nó hết dời lên lại dời xuống, cọ mẫm và ma sát với thứ bên dưới, cảm xúc động chạm mãnh liệt, nàng khẩn thiết rên rỉ, âm thanh càng thêm kiều mị hút hồn. 

Không còn cách nào khác, đành vừa lúc bị lão ta di chuyển, nàng liền mở miệng niệm chú. Tức thời trong khoãng không gian bao xung quanh họ hiện ra vài vòng sáng với hoa văn kì dị, trong đó lại có thêm nhiều vòng sáng nhỏ từng vòng sáng lại chứa từng chú ngữ khác nhau, tất cả hợp thành một con lốc phù chú. Ánh mắt thừa tướng cũng tràn đầy ngạc nhiên và nghi vấn nhìn những thứ này, động tác trêu chọc của lão ta vừa dừng lại, các kí tự chú liền xuất thành một sợi chỉ, xuyên vào mười đầu ngón tay ngón chân nàng, một luồng sinh khởi liền dâng trào trong cơ thể, cảm giác thư thái như đang được tẩy xương lọc tủy. Giọng niệm càng lúc càng nhanh, cho đến khi tụ thành một điểm sáng trước ngực nàng, điểm sáng loé lên rồi biến mất. 

Bị cảnh trước mắt làm cho choáng váng, lão ta còn chưa nhận ra chuyện gì vừa mới xảy ra, đã thấy nàng ngưng mắt mê man nhìn mình, gương mặt nàng phiếm hồng da thịt vốn đã mềm mại trắng noãn lại càng thêm thơm tho mịn màng, một mùi hương cám dỗ nở ra trên từng tất da tất thịt, nàng yếu ớt dựa đầu vào ngực lão, đem đôi khối cơ thể mềm mịn cọ cọ rồi áp lên người lão, môi nhỏ mấp máy, âm thanh như mật ngọt cám dỗ cất lên. " Tướng gia..." gương mặt kiều mỹ ngẩn lên nhìn, bên dưới liền lập tức ngoan ngoãn học theo lão ta cọ mẫm. Ánh mắt tha thiết lại bám riết lấy đôi mắt của nam nhân, trong con ngươi như có muôn vàng tia sáng quyến rũ, vừa giống như tiểu nha đầu đòi kẹo, lại giống như mỹ nữ phong tình đang bày ra sự yêu mị của mình, cơ thể lại biết điều mà kéo thần trí và sự tĩnh táo tức thời của Thừa tướng trở lại đầm sâu mê võng. 

Chưa chủ động, nàng đã khiến lão ta không nhịn được, huống hồ cái loại vừa nắm vừa thả này, chẳng mấy chốc bên dưới lại tiếp tục cương cứng, mùi thơm ma mị của nàng quyến luyến xúc cảm, nhiệt hỏa lại sục sôi, bàn tay lại bắt đầu nắm lấy đôi bờ mông mềm mại thay cho sức luật động yếu ớt của nàng, giọng nói lại tràn đầy quan tâm. " Cô nương không sao chứ?" Lão ta còn chưa có tiến vào đâu, nếu nàng yếu ớt như vậy làm sao chịu được bản thân dũng mãnh đây. 

Bị lão ta tiếp tay, nàng lại không nhịn được ngâm lên, cơ thể cũng từ người lão ta ngồi dậy, bờ vai run rẫy, hai bàn tay chống và cố ghìm giữ bản thân lên người nam nhân, nháy mắt trên gương mặt đỏ ửng lộ ra chút quẩn bách, vừa nấc, mềm nhũn đáp lời. " Tướng gia... hức... tiện nữ khó chịu..." nàng lắc lư cơ thể, lại càng khiến cho bên dưới vọng động hơn, lại khiến cho bầu vú ngạo nghễ dao động trước trước mặt lão ta, vài giọt nước mắt tươm ra từ mi mắt, hoa lê đái vũ, muốn có bao nhiêu yêu kiều mị hoặc liền có bấy nhiêu, không những trêu chọc tâm can nam nhân ngứa ngáy không thôi, càng khiến dục vọng càng thêm sục sôi mãnh liệt. " Ừm ưm..." Bên dưới chưa có ngừng đâu, nàng lại ngâm lên. 

Trên trán tươm ra một lớp mồ hôi mỏng, Thừa tướng muốn cho dị vật tiến vào rồi, nhưng bên dưới nàng còn chưa đủ ẩm ướt, nghen nàng nũng nịu than vãn, Thừa tướng cũng tràn đầy quan tâm tiếp lời. " Cô nương khó chịu ở đâu? Để bổn quan xem." Bàn tay lại liền thôi không đỡ lấy người nàng mà để nàng rũ rượi đứng xuống đất, hai chân thon thả vẫn như cũ xoạt qua hai bắp chân lão ta, nhưng ở giữa lại có một khoãng hở, ngón tay lại theo đó chen vào lần này động tác càng thêm gấp rút càng rỡ, trong đôi con ngươi đục ngầu lộ ra tia chiếm đoạt. 

Đột nhiên mất điểm tựa, nàng ngỡ như bản thân sẽ bị ngã, nhưng lại phát hiện hai chân có thể chống xuống đất liền đứng như vậy, lại bị hai bàn tay lão ta chen vào khiêu khích, bắp chân liền mềm nhũn lại, không còn cách nào khác đành nắm lấy mép bàn chống chịu kích thích, đôi con ngươi sũng nước mê hoặc nhìn lão ta, uất ức đáng thương rên rỉ. " Tướng gia... ưm... tiện nữ khó chịu ở... ưm..." bàn tay nhỏ xinh liền ôm lấy một bên vú khẩn thiết cầu cạnh. " Tướng gia... giúp..." Vừa nói vừa kéo hạ bên vai áo bào còn lại, nửa thân trên đều đã trần như nhộng hiện ra trước con mắt say mê tham lam của lão ta. 

Lúc này ánh mắt Thừa tướng mới nâng lên nhìn, không biết từ lúc nào xung quanh hoa nhụy đã xuất hiện một vòng tròn ấn kí, trông giống hệt như những vòng sáng ban nãy, cơ thể xinh đẹp mỹ miều đều đã phơi bày trước mắt, lão ta mới không e ngại chút kì biến mà không nếm thử. Nhưng bản thân lại chần chờ, động tác dưới tay càng không tiết chế, âm thanh ngâm nga của nàng liền thêm yêu mị, lời nói ra lại càng quá phận. " Bổn quan đòi hỏi có được?" Ngón tay bên trong liền rút ra kéo theo một đợt mật tình, lại nắm lấy dị vật bên dưới, cọ mẫm vào nơi hoa huy*t của nàng. 

Bị động, nàng bất giác rên rỉ, giọng nói cành thêm say nồng, dáng vẻ đáng thương chọc cho người ta càng muốn hung hăng chà đạp một phen. " Ưm... được được... á... á..." Bên dưới tức thời đâm xộc vào trong hoa huy*t, kích thích quá đột ngột khiến nàng hô lên một tiếng trầm nhỏ, dị vật nóng hổi chôn trong người nàng xỏ xiêng qua nàng, thành thịt hấp tấp bao lấy nó, cắn nuốt nó, thít chặt rồi lại hấp hợp, thân thể nàng mất đi sức lực liền ngồi lại trên người lão ta, trong đôi mắt lại tươm ra một dòng lệ nóng hổi, ướt át. 

Mà lão ta lại càng cảm thấy thống khoái hơn, cuối cùng cũng đã vào trong rồi, tạm thời để cơ thể nàng thích ứng với nó đã. Thấy nàng yếu ớt nhìn mình, lão ta càng vô lại, bàn tay vuốt ve bắp chân nàng, lại sờ soạng đến tiểu điệp, da thịt nhẵn nhụi mềm mại không chút trở ngại, chỉ có vài sợi tơ mỏng kích thích xúc cảm của lão ta, lại vừa nhạy cảm vừa động đến nàng đã rên rỉ, nãy giờ trêu chọc lão ta còn chưa có nhìn thấy nó đâu, liền tự tiện vén áo bào của nàng lên cao, rồi thẳng thừng tháo bỏ vật chướng ngại là mối nối, ngón tay ngay trên tiểu điệp trêu chọc. " Đẹp thật." Ánh mắt gian tà lại nhìn nàng, dễ giải nói. " Cô nương muốn ta giúp cái này sao?" Vừa nói vừa đen bàn tay còn lại nắm lấy một bên bầu vú nàng bóp một cái, đầu nhụy hoa liền theo đó săn lên, một giọt chất lỏng màu trắng đục liền tươm ra. 

" Ưm... ưm... Ân..." Nàng khó chịu nắm lấy lão ta ngoại bào, dáng vẻ cam chịu mười phần, khiến bản thân càng thêm phóng túng, quyến rũ. 

Nhìn thấy nàng thừa nhận, lão ta càng thêm hứng khởi, ánh mắt đục ngầu tràn đầy dục vọng, trầm giọng ra lệnh cho nàng. " Lại đây, bồi bổn quan." 

Nói xong, liền thấy nàng gượng người đứng dậy, đem bên dưới lui ra một chút, rồi nghiêng người ưỡng ngực về phía Thừa tướng, dúi nhụy hoa vào miệng lão ta, cầu cạnh lão ta nếm mút. " Tướng gia... ưm... giúp..." Vừa nói miệng lão ta liền chúi xuống, ngay trên nhũ hoa của nàng cắn một cái, nàng liền khàn giọng ngâm, lại nảy sinh lòng tham mút liếm nhiều hơn nhiều hơn... 

Bên dưới liền theo đó bắt đầu luật động... 

-- Phân cách tuyến thịt còn chưa hết -- 

Bên ngoài trăng đã sáng tỏ, ánh sáng của ánh trăng dường như còn át đi cả ánh sáng của Dạ quang ngọc, về đêm không khí liền mát mẻ hơn, bớt đi vài phần nóng nực ban ngày, lại thêm một vài cơn gió mát lành thổi đến, gần đó có thêm một hồ nước thổi hơi ẩm ướt đến. Không khí thoáng đãng nhẹ nhàng, giống như vừa tắm mát ra, dễ chịu vô cùng. 

Một trận gió mát lành thổi đến, làm lá cây xào xạt, làm mành trúc hơi dao động, giấy tuyên thành họa Điểu Trung Tuyết Tận cũng khẽ phất lên, mà rèm thưa đối diện cũng theo đó tung lên lộ ra hai bóng dáng đang kịch liệt dao động trong đó. 

Chỉ thấy bên trong là một nam nhân trạc tuổi ngũ tuần, dáng người có chút quá khổ đang cùng tiểu cô nương mới 15 16 cùng đồng sàn cộng chẩm. Nam nhân trên người vẫn còn mặc bộ cẩm y, chỉ để bên dưới tiết khố bị vạch ra, dị vật phóng thích đang ráo riết cùng hoa mật của tiểu cô nương trên người chỉ khoát hờ một lớp ngoại y mỏng tang, tiếp hợp, động tác bên dưới ra vào càng lúc càng nhanh, tiểu cô nương càng lúc càng không khống chế mà tiếng rên càng thêm yêu mị, dáng vẻ mềm yếu để nam nhân kia tùy ý định đoạt. 

" Ưm ưm... tướng gia... á..." Nàng lắc lư cơ thể, bầu vú liền theo đó dao động, hết lên rồi lại xuống. Mặc cho lão ta đã mút sạch chất lỏng bên trong, nó vẫn như cũ căng tràn sức sống, bị lão ta hết cắn nuốt rồi lại nhào nắn đem hoa nhũ hoa săn cứng, có chút đau rát trướng tích, da thịt đều đỏ ửng. Mà lão ta giống như làm không biết mệt, rong ruổi không hề tiết chế. Bên dưới cũng đã bị luật động mạnh mẽ dai dẳng mà cảm thấy đau rát, lão ta không biết đã cùng nàng lên triều bao nhiêu lần, nhưng dường như vẫn chưa thấy đủ. 

Bên dưới bị đâm vào nơi sâu nhất, nàng thất thanh hô lên một tiếng. " Á ưm." Cùng lúc đó một dòng chất lỏng liền theo đó tươm ra từ dị vật lắp đầy hoa huy*t của nàng. Thừa tướng lúc này mới ý thức được thời gian, đem bản thân rút ra khỏi cơ thể nàng, nhìn sáng vẻ say trong dục tình của nàng mà cảm thấy khoái trá không thôi, bên dưới lại muốn, nhưng nghĩ tới hôm nay lại nán lại cùng nàng lâu như vậy, cũng đến lúc về thôi, liền ngồi dậy. Thấy thế, nàng cũng ngay tức thời nhu thuận ngồi dậy theo, gương mặt có chút mê man nhìn lão ta, cúi người cởi ra ngoại bảo của bản thân, không chút phát giác lau sạch dị vật của lão ta, lại giúp đem bộ cẩm y chỉnh chu lại đàng hoàng, còn tự thân mình giúp lão ta buộc lại thắt lưng, gương mặt chăm chú đáng yêu như con mèo nhỏ, chọc cho tâm tình lão ta càng thêm luyến tiếc. 

Ánh mắt Thừa tướng nhìn chất dịch màu trắng đục của bản thân chầm chậm chảy ra từ nơi hoa huy*t của nàng, lại nhìn thấy chi chít trên người nàng những dấu xanh xanh tím tím, trong lòng nảy sinh lòng tham, muốn độc chiếm mỹ nhân làm cho mình thỏa mãn này, nhưng lại e ngại lễ tiết không cho phép bản thân cưới nàng vào cửa, nghĩ nghĩ liền lại muốn cùng nàng chung đụng. " Hôm nay gặp được cô nương coi như kì duyên khó kiếm lại muốn cùng cô nương hảo hảo quan hệ. Không biết cô nương gần đây có thời giờ, cùng bổn qua đối ẩm?" Nói đoạn nhân nàng đang ngồi cạnh mình, lão liền không nhịn được nắm lấy đôi vú trần trụi của nàng luyến tiếc xoa nắn.

Thân thể xích lõa xinh đẹp liền hơi ngừng lại động tác, gương mặt lại nổi hồng, cánh môi nhỏ trêu gợi liền lên nâng nụ cười sáng lạng, giọng nói mềm mại nhu tình hòa lẫn với âm thanh ám muội vì bị lão ta sờ soạng liền cất lên. " Tiện nữ cầu còn không được... Ưm... ngày rằm sắp tới, đêm ở Tiêu Xuân Hồ... ưm..." 

Sau cùng bị Thừa tướng sờ cắn thêm một lượt cơ thể, nàng mới tiễn lão ta được rời đi. 

Trong góc tối, một đôi con ngươi trong trẻo lạnh nhạt nhìn về phía bên này, ngón tay người đó phất lên, bóng dáng tiểu cô nương vốn đang nằm trên giường liền theo đó biến mất, chỉ thấy môi đỏ như son nâng lên nụ cười. Thừa tướng a thừa tướng, thiệt là mong chờ lão ta có thể giúp làm ra chuyện gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.