Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải)

Chương 161: Mọi việc đều thuận lợi



Hắn dùng một loại ánh mắt như nhìn một người ngu ngốc nhìn chằm chằm Lý Dật một lát, sau đó nhếch môi, cất tiếng cười to lên.

“Ha ha!”

Mạnh Thục cười đến không chút kiêng nể, tựa hồ Lý Dật ở trong mắt hắn là người ngu ngốc đệ nhất thiên hạ!

“Ngày hôm nay không phải ngày Cá Tháng Tư, anh nói chuyện đùa này thật quá trớn.” Sau khi cười to, Mạnh Thục lạnh lùng nhìn Lý Dật.

Lý Dật tựa hồ từ lâu đoán được Mạnh Thục sẽ lộ ra biểu tình như vậy, cũng không cảm thấy một tia kinh ngạc, mà cười nói: “Có phải là vui đùa hay không, phải chờ khi có kết quả mới có thể giám định, không phải sao?”

“Hắc! Tiểu tử, theo tôi, anh chỉ là người si nói mộng!” Mạnh Thục vẻ mặt chẳng đáng nói: “Muốn làm long đầu của Hoa Nhân Bang nước Mỹ, anh nghĩ anh là ai? Long đầu của Hoa Nhân Bang chỉ dùng để xem thôi sao? Không nói cái khác, nếu như hiện tại tôi đem lời anh vừa nói báo cho Đường Hải, như vậy anh sẽ xong đời! Chớ quên, Đường Hải đối với tôi còn có chút kiêng kị, nhưng anh đối với hắn mà nói chẳng là gì.”

“Đường Hải sẽ tin anh sao?” Sắc mặt Lý Dật bình tĩnh nói: “Hắn muốn tôi tới đây, chính là vì nhằm vào anh, ở dưới tình hình này, hắn sẽ tin anh?”

Lý Dật nói làm Mạnh Thục ngây ra.

“Hơn nữa cho dù Đường Hải tin anh, anh cũng sẽ không nói, đúng không?” Lý Dật vẻ mặt tự tin nói: “Đường Hải từ một ý nghĩa nào đó mà nói chính là địch nhân của anh. Mà tôi và anh trước cũng không có cừu, càng không có xung đột lợi ích, anh không cần phải đối với tôi như vậy. Huống chi, anh làm như vậy cũng sẽ không được lợi ích gì, hơn nữa còn đắc tội tôi, chuyện tổn người hại mình như vậy, tôi tin tưởng anh sẽ không làm.”

Đúng như lời Lý Dật, Mạnh Thục sẽ không đem lời của Lý Dật nói lại cho Đường Hải.

“Được rồi, dù là tôi không đem những lời này nói cho Đường Hải.” Mạnh Thục dừng ở biểu tình bình tĩnh của Lý Dật, nói: “Thế nhưng, tôi dựa vào điều gì tin tưởng anh có thể giúp đỡ tôi hoàn thành mộng tưởng! Tôi dựa vào cái gì tin tưởng anh có thể trở thành long đầu của Hoa Nhân Bang nước Mỹ? Hơn nữa, anh đã gia nhập Hoa Nhân Bang của Los Angeles, dù lý tưởng của anh có lớn, nhưng mục tiêu của anh hiện nay là muốn trở thành đại ca của Hoa Nhân Bang Los Angeles. Sau khi anh thành đại ca, ai có thể bảo chứng anh sẽ không qua sống chặt cầu?”

“Anh có hiểu biết về Mãnh Hổ Bang không?” Lý Dật không trả lời câu hỏi.

Tuy rằng không biết vì sao Lý Dật lại lạ lùng đưa ra vấn đề về Mãnh Hổ Bang, nhưng Mạnh Thục vẫn đáp: “Hiểu biết thì không nói tới, thế nhưng tôi biết sâu xa giữa Hoa Nhân Bang và Mãnh Hổ Bang.”

“Tôi đến từ Mãnh Hổ Bang.” Lý Dật lời nói kinh người.

Lý Dật nói làm Mạnh Thục cả kinh: “Cái gì? Anh tới từ Mãnh Hổ Bang? Rốt cục anh là ai?”

Hiển nhiên, khi Lý Dật nói ra những lời này, Mạnh Thục đối với động cơ Lý Dật gia nhập Mãnh Hổ Bang sản sinh hoài nghi.

“Lẽ nào anh không có nghe nói, long đầu đại ca của hắc đạo phía nam Trung Quốc Đái Hồ, không tiếc hết thảy trả giá muốn giết một người?” Lý Dật cười hỏi, tuy rằng hắn không biết Mạnh Thục có biết chuyện này hay không, thế nhưng hắn có thể khẳng định, Mạnh Thục không biết người Đái Hồ muốn truy sát chính là hắn.

“Tôi đương nhiên biết.” Mạnh Thục vô ý thức đáp, sau đó lại nghĩ tới điều gì, nói: “Lẽ nào người kia là anh?”

Lý Dật gật đầu, sau đó đem tao ngộ của hắn không hề giấu diếm kể lại cho Mạnh Thục.

Nghe xong tao ngộ của Lý Dật, Mạnh Thục không khỏi có chút đồng tình Lý Dật, dù sao, bị một người bán đứng cũng không phải là chuyện gì ngạc nhiên, thế nhưng bị chính người mình tín nhiệm nhất bán đứng, loại đả kích này đúng là trí mạng!

“Tôi có người đàn bà mình âu yếm, có sinh hoạt thuộc về tôi, tôi thậm chí có thể bán mạng cho hắn.” Lý Dật nở nụ cười, cười đến rất âm trầm: “Thế nhưng, một câu nói của hắn đã thay đổi tất cả, thậm chí để lấy lòng Đái Hồ, không tiếc tự mình phái người tới giết tôi, anh nói, cừu này tôi có thể không báo sao?”

“Đương nhiên không thể!” Mạnh Thục rất thẳng thắn đáp.

“Đúng vậy! Thù này, tôi không thể không báo! Bằng không, với năng lực của tôi, tôi có thể ở bất luận một chỗ nào kiếm tiền nuôi sống người đàn bà của mình, trải qua những ngày an tĩnh bình ổn, cũng không cần phải hao hết tâm tư gia nhập vào Hoa Nhân Bang.” Lý Dật thở dài nói: “Tôi nghĩ, tôi nói như vậy, anh hẳn là hiểu được ý tứ của tôi. Ngày sau, vô luận tôi ở tại nước Mỹ có bao nhiêu thành tựu, tôi vẫn phải trở về Trung Quốc. Cho nên từ kết quả cuối cùng mà xem, tôi và anh cũng không có xung đột lợi ích, thậm chí còn có thể mang đến lợi ích thật lớn cho anh!”

Nghe được Lý Dật vừa nói như thế, Mạnh Thục liền trầm mặc.

Tuy rằng hắn không biết bản lĩnh đích thực của Lý Dật mạnh bao nhiêu, thế nhưng Lý Dật có thể giết chết Sa Ngư, có thể giết chết Điền Đằng Cương, một người như vậy nếu muốn trở nên nổi bật là chuyện quá dễ dàng. Nếu như không phải vì muốn báo thù, Lý Dật không cần phải ăn nhờ ở đậu. Dù ngày sau Lý Dật thăng cao thật nhanh tại nước Mỹ, khẳng định cũng sẽ về nước để báo thù. Nói lại, cho dù đến lúc đó Lý Dật không chịu buông tha thân phận lão đại của Hoa Nhân Bang nước Mỹ, cũng tất nhiên sẽ không xem thân phận của một long đầu Hoa Nhân Bang Los Angeles vào mắt.

“Tôi có thể hiểu được, anh không có khả năng trở thành địch nhân của tôi, thế nhưng, anh dù sao cũng phải xuất ra thứ gì có thể chứng minh, chứng minh anh có thể đạt được thành tựu ngày sau chứ?” Mạnh Thục như đăm chiêu nói.

Lý Dật mỉm cười, không hề che giấu: “Hiện tại tôi không lấy ra được bất luận thứ gì có thể chứng minh.”

“Không có chứng minh, tôi dựa vào cái gì tin tưởng anh?” Mạnh Thục trầm giọng nói.

“Anh tin tưởng tôi, anh sẽ tổn thất sao?” Lý Dật cười lạnh nói: “Trước anh cũng hiểu được, nếu cứ tiếp tục phát triển như hiện tại, hạ tràng ngày sau của anh sẽ rất thê thảm! Mà tin tưởng tôi, anh cũng sẽ không tổn thất cái gì, ngược lại còn có kỳ vọng, không phải sao?”

Không có tổn thất?

Nghe bốn chữ này, Mạnh Thục giật mình.

Mắt thấy Mạnh Thục lộ ra biểu tình tâm động, Lý Dật rèn sắt khi còn nóng nói: “Anh xem, tôi cũng không yêu cầu anh đi làm chuyện gì khó khăn, cũng không cần anh giúp tôi làm gì! Tôi chỉ đơn giản yêu cầu anh cùng thủ hạ của anh diễn kịch với tôi mà thôi. Điều này đối với anh mà nói, không tính là tổn thất gì đi? Hơn nữa, dù cuối cùng tôi có thất bại, cũng sẽ không liên lụy anh, đúng không?”

“Anh muốn tôi diễn kịch thế nào?” Mạnh Thục rốt cục động tâm, không có phiêu lưu lại đạt được lợi ích, bất luận kẻ nào cũng không thể không động tâm, hắn cũng không ngoại lệ.

“Đường Hải cho tôi tới ở đây, chính là nhằm vào anh. Nếu như tôi và anh ở chung hòa thuận, như vậy Đường Hải vô luận là đối với anh hay với tôi, khẳng định đều sẽ tăng mạnh cảnh giác.” Lý Dật nghiêm mặt nói: “Thế nhưng, nếu chúng ta phát sinh một ít “mâu thuẫn”, làm sự tình đi theo hướng lão già kia tưởng tượng mà tiến hành, như vậy, tính cảnh giác của hắn đối với chúng ta sẽ hạ đến thấp nhất. Nếu như thế, chúng ta không phải là sẽ có cơ hội hay sao?”

“Nói như vậy không sai, thế nhưng cơ hội của chúng ta ở nơi nào?” Mạnh Thục có chút nghi hoặc: “Phải biết rằng, Đường Hải nắm giữ toàn bộ quyền sở hữu tài sản và nhân mạch của Hoa Nhân Bang tại Los Angeles. Nếu không phải bởi vì vậy, tôi đã sớm phản hắn!”

“Quyền sở hữu tài sản và nhân mạch, thứ này sẽ nghĩ biện pháp đoạt tới trong tay chúng ta, không phải sao?” Lý Dật cười cười.

“Đoạt tới? Lại nói thì dễ, làm rất khó!” Mạnh Thục tràn đầy cảm xúc nói, hiển nhiên, hắn đã từng thử đi làm qua, thế nhưng cũng không có thành công.

“Chuyện này do tôi đi làm, anh cần làm là phối hợp diễn kịch cho tốt với tôi, mặt khác tiếp tục bảo trì thái độ hiện tại của anh đối với Đường Hải là có thể.” Lý Dật trầm giọng nói: “Mà trong vòng nửa năm tôi sẽ đoạt hai thứ đó vào tay.”

“Nửa năm? Anh thật ra rất tự tin.” Mạnh Thục âm hiểm cười nói: “Như vậy, cho dù là nửa năm sau anh thành công, đến lúc đó anh thay thế được Đường Hải, trở thành long đầu của Hoa Nhân Bang Los Angeles, tôi có thể được gì? Phải biết rằng, long đầu của Hoa Nhân Bang Los Angeles đi tới long đầu Hoa Nhân Bang toàn bộ nước Mỹ còn một đoạn đường đi rất dài.”

“Sau khi thu nhập được phân nửa bang hội, chờ khi tôi trở thành long đầu Hoa Nhân Bang nước Mỹ, toàn bộ Los Angeles là của anh!” Lý Dật gằn từng chữ: “Nếu như thời gian tôi trở thành long đầu Hoa Nhân Bang Los Angeles mà không thể hoàn thành hứa hẹn, như vậy anh có thể phản tôi! Tôi nghĩ, khi đó nếu anh phản tôi, so với hiện tại phản Đường Hải càng dễ dàng nhiều hơn phải không?”

“Ha ha, thành giao!” Lý Dật nói làm trước mắt Mạnh Thục sáng ngời, sau đó hắn đứng dậy, vươn bàn tay phải thô to.

Lý Dật theo đứng dậy, cầm mạnh tay Mạnh Thục.

Trong nháy mắt hai tay nắm vào nhau, Mạnh Thục đột nhiên phát lực, một cỗ lực lượng trùng kích từ tay phải hắn truyền qua bàn tay của Lý Dật, làm như muốn bóp nát tay phải của Lý Dật!

Nhận thấy được lực lượng truyền đến từ tay phải, Lý Dật mặt không đổi sắc phát lực, lực lượng không lớn không nhỏ, vừa vặn có thể thừa nhận lực lượng của Mạnh Thục, cũng không tạo thành thương tổn đối với hắn.

Sắc mặt Mạnh Thục hơi đổi, lần thứ hai phát lực!

Lý Dật mặt vẫn mỉm cười tăng thêm lực lượng, nắm chắc vừa vặn, làm Mạnh Thục không thể tránh được.

“Lý huynh đệ, mong muốn anh ngày sau cũng giống như bây giờ thủ hạ lưu tình.” Mạnh Thục tự nhiên biết lực lượng của Lý Dật mạnh hơn hắn rất nhiều, xấu hổ cười cười, trong lòng cũng thầm nghĩ: “Hắc! Nếu như anh thật sự có thể đoạt được tiền tài và nhân mạch, lão tử sẽ tôn anh làm lão đại.”

Lý Dật trầm giọng nói: “Tôi nghĩ, tôi đã biểu thị cũng đủ thành ý, nếu như ngày sau anh vẫn tiếp tục không tín nhiệm tôi, một lần hai lần tôi có thể dễ dàng tha thứ, ba lần, hắc!”

Lý Dật nói, rút tay phải về, trong lòng cũng tràn ngập sát ý.

Mạnh Thục lúc hợp tác còn chưa thành công, lại nói đến lợi ích, đồng thời lộ ra dã tâm, tự nhiên không thích hợp giữ bên người lâu dài.

Theo Lý Dật xem ra, ngày sau khi thượng vị, người thứ nhất cần giết chính là Mạnh Thục.

Ngay khi Lý Dật và Mạnh Thục đạt được nhận thức hợp tác sơ bộ, Đường Hổ đã lái xe về đến trong nhà.

“Lão Hổ ca, Hải gia trong phòng sách, nói nếu anh trở về, gọi anh đến gặp ông ấy.” Nơi ở của Đường Hổ tuy rằng thi thố phòng vệ không nghiêm mật như Tiêu gia trang viên, thế nhưng ngoài cửa cũng có người trông coi. Thanh niên canh cửa thấy Đường Hổ trở về, vẻ mặt cung kính nói.

“Tôi đã biết.” Đường Hổ khoát tay, trực tiếp đi lên lầu hai, đi tới trước cửa phòng sách, cũng tượng trưng gõ vài lần, sau đó đẩy cửa mà vào.

Trong phòng sách, Đường Hải ngồi trên ghế, trong miệng ngậm xì gà, vùng lông mày hơi nhăn lại, cũng không biết đang suy nghĩ chuyện gì.

Nhìn thấy Đường Hổ vào cửa, Đường Hải nhẹ nhàng phun ra ngụm khói: “Đã nói với con bao nhiêu lần, vào phải gõ cửa.”

“Con không phải có gõ cửa đó sao?” Đường Hổ có chút ủy khuất đáp.

Thấy dáng dấp ủy khuất của Đường Hổ, Đường Hải khe khẽ thở dài: “Ai, hài tử này, chẳng biết lúc nào có thể lớn lên. Với năng lực hiện tại của con, ngày sau cha làm sao yên tâm giao sự nghiệp lớn như vậy cho con?”

“Cha, cha sống lâu trăm tuổi, làm đại ca thêm vài chục năm cũng không thành vấn đề, con không vội.” Đường Hổ cười hắc hắc nói.

Đường Hải bất đắc dĩ nhìn Đường Hổ nói: “Vừa rồi con đưa Lý Dật đến võ quán, tiểu tử Mạnh Thục có phản ứng gì?”

“Còn có phản ứng gì nữa? Tự nhiên là rất không vui.” Nhắc tới Mạnh Thục, Đường Hổ nói tiếp: “Bất quá, Lý huynh đệ lộ ra một chút công phu, chấn kinh không ít người.”

“Nga?” Đường Hải trước mắt sáng ngời, sau đó lộ ra dáng tươi cười sáng lạn, nói: “Như vậy hay nhất!”

--- ------ BỔ SUNG THÊM --- ------

Chương 161:Mọi Việc Đều Thuận Lợi

Hắn dùng một loại ánh mắt như nhìn một người ngu ngốc nhìn chằm chằm Lý Dật một lát, sau đó nhếch môi, cất tiếng cười to lên.

“Ha ha!”

Mạnh Thục cười đến không chút kiêng nể, tựa hồ Lý Dật ở trong mắt hắn là người ngu ngốc đệ nhất thiên hạ!

“Ngày hôm nay không phải ngày Cá Tháng Tư, anh nói chuyện đùa này thật quá trớn.” Sau khi cười to, Mạnh Thục lạnh lùng nhìn Lý Dật.

Lý Dật tựa hồ từ lâu đoán được Mạnh Thục sẽ lộ ra biểu tình như vậy, cũng không cảm thấy một tia kinh ngạc, mà cười nói: “Có phải là vui đùa hay không, phải chờ khi có kết quả mới có thể giám định, không phải sao?”

“Hắc! Tiểu tử, theo tôi, anh chỉ là người si nói mộng!” Mạnh Thục vẻ mặt chẳng đáng nói: “Muốn làm long đầu của Hoa Nhân Bang nước Mỹ, anh nghĩ anh là ai? Long đầu của Hoa Nhân Bang chỉ dùng để xem thôi sao? Không nói cái khác, nếu như hiện tại tôi đem lời anh vừa nói báo cho Đường Hải, như vậy anh sẽ xong đời! Chớ quên, Đường Hải đối với tôi còn có chút kiêng kị, nhưng anh đối với hắn mà nói chẳng là gì.”

“Đường Hải sẽ tin anh sao?” Sắc mặt Lý Dật bình tĩnh nói: “Hắn muốn tôi tới đây, chính là vì nhằm vào anh, ở dưới tình hình này, hắn sẽ tin anh?”

Lý Dật nói làm Mạnh Thục ngây ra.

“Hơn nữa cho dù Đường Hải tin anh, anh cũng sẽ không nói, đúng không?” Lý Dật vẻ mặt tự tin nói: “Đường Hải từ một ý nghĩa nào đó mà nói chính là địch nhân của anh. Mà tôi và anh trước cũng không có cừu, càng không có xung đột lợi ích, anh không cần phải đối với tôi như vậy. Huống chi, anh làm như vậy cũng sẽ không được lợi ích gì, hơn nữa còn đắc tội tôi, chuyện tổn người hại mình như vậy, tôi tin tưởng anh sẽ không làm.”

Đúng như lời Lý Dật, Mạnh Thục sẽ không đem lời của Lý Dật nói lại cho Đường Hải.

“Được rồi, dù là tôi không đem những lời này nói cho Đường Hải.” Mạnh Thục dừng ở biểu tình bình tĩnh của Lý Dật, nói: “Thế nhưng, tôi dựa vào điều gì tin tưởng anh có thể giúp đỡ tôi hoàn thành mộng tưởng! Tôi dựa vào cái gì tin tưởng anh có thể trở thành long đầu của Hoa Nhân Bang nước Mỹ? Hơn nữa, anh đã gia nhập Hoa Nhân Bang của Los Angeles, dù lý tưởng của anh có lớn, nhưng mục tiêu của anh hiện nay là muốn trở thành đại ca của Hoa Nhân Bang Los Angeles. Sau khi anh thành đại ca, ai có thể bảo chứng anh sẽ không qua sống chặt cầu?”

“Anh có hiểu biết về Mãnh Hổ Bang không?” Lý Dật không trả lời câu hỏi.

Tuy rằng không biết vì sao Lý Dật lại lạ lùng đưa ra vấn đề về Mãnh Hổ Bang, nhưng Mạnh Thục vẫn đáp: “Hiểu biết thì không nói tới, thế nhưng tôi biết sâu xa giữa Hoa Nhân Bang và Mãnh Hổ Bang.”

“Tôi đến từ Mãnh Hổ Bang.” Lý Dật lời nói kinh người.

Lý Dật nói làm Mạnh Thục cả kinh: “Cái gì? Anh tới từ Mãnh Hổ Bang? Rốt cục anh là ai?”

Hiển nhiên, khi Lý Dật nói ra những lời này, Mạnh Thục đối với động cơ Lý Dật gia nhập Mãnh Hổ Bang sản sinh hoài nghi.

“Lẽ nào anh không có nghe nói, long đầu đại ca của hắc đạo phía nam Trung Quốc Đái Hồ, không tiếc hết thảy trả giá muốn giết một người?” Lý Dật cười hỏi, tuy rằng hắn không biết Mạnh Thục có biết chuyện này hay không, thế nhưng hắn có thể khẳng định, Mạnh Thục không biết người Đái Hồ muốn truy sát chính là hắn.

“Tôi đương nhiên biết.” Mạnh Thục vô ý thức đáp, sau đó lại nghĩ tới điều gì, nói: “Lẽ nào người kia là anh?”

Lý Dật gật đầu, sau đó đem tao ngộ của hắn không hề giấu diếm kể lại cho Mạnh Thục.

Nghe xong tao ngộ của Lý Dật, Mạnh Thục không khỏi có chút đồng tình Lý Dật, dù sao, bị một người bán đứng cũng không phải là chuyện gì ngạc nhiên, thế nhưng bị chính người mình tín nhiệm nhất bán đứng, loại đả kích này đúng là trí mạng!

“Tôi có người đàn bà mình âu yếm, có sinh hoạt thuộc về tôi, tôi thậm chí có thể bán mạng cho hắn.” Lý Dật nở nụ cười, cười đến rất âm trầm: “Thế nhưng, một câu nói của hắn đã thay đổi tất cả, thậm chí để lấy lòng Đái Hồ, không tiếc tự mình phái người tới giết tôi, anh nói, cừu này tôi có thể không báo sao?”

“Đương nhiên không thể!” Mạnh Thục rất thẳng thắn đáp.

“Đúng vậy! Thù này, tôi không thể không báo! Bằng không, với năng lực của tôi, tôi có thể ở bất luận một chỗ nào kiếm tiền nuôi sống người đàn bà của mình, trải qua những ngày an tĩnh bình ổn, cũng không cần phải hao hết tâm tư gia nhập vào Hoa Nhân Bang.” Lý Dật thở dài nói: “Tôi nghĩ, tôi nói như vậy, anh hẳn là hiểu được ý tứ của tôi. Ngày sau, vô luận tôi ở tại nước Mỹ có bao nhiêu thành tựu, tôi vẫn phải trở về Trung Quốc. Cho nên từ kết quả cuối cùng mà xem, tôi và anh cũng không có xung đột lợi ích, thậm chí còn có thể mang đến lợi ích thật lớn cho anh!”

Nghe được Lý Dật vừa nói như thế, Mạnh Thục liền trầm mặc.

Tuy rằng hắn không biết bản lĩnh đích thực của Lý Dật mạnh bao nhiêu, thế nhưng Lý Dật có thể giết chết Sa Ngư, có thể giết chết Điền Đằng Cương, một người như vậy nếu muốn trở nên nổi bật là chuyện quá dễ dàng. Nếu như không phải vì muốn báo thù, Lý Dật không cần phải ăn nhờ ở đậu. Dù ngày sau Lý Dật thăng cao thật nhanh tại nước Mỹ, khẳng định cũng sẽ về nước để báo thù. Nói lại, cho dù đến lúc đó Lý Dật không chịu buông tha thân phận lão đại của Hoa Nhân Bang nước Mỹ, cũng tất nhiên sẽ không xem thân phận của một long đầu Hoa Nhân Bang Los Angeles vào mắt.

“Tôi có thể hiểu được, anh không có khả năng trở thành địch nhân của tôi, thế nhưng, anh dù sao cũng phải xuất ra thứ gì có thể chứng minh, chứng minh anh có thể đạt được thành tựu ngày sau chứ?” Mạnh Thục như đăm chiêu nói.

Lý Dật mỉm cười, không hề che giấu: “Hiện tại tôi không lấy ra được bất luận thứ gì có thể chứng minh.”

“Không có chứng minh, tôi dựa vào cái gì tin tưởng anh?” Mạnh Thục trầm giọng nói.

“Anh tin tưởng tôi, anh sẽ tổn thất sao?” Lý Dật cười lạnh nói: “Trước anh cũng hiểu được, nếu cứ tiếp tục phát triển như hiện tại, hạ tràng ngày sau của anh sẽ rất thê thảm! Mà tin tưởng tôi, anh cũng sẽ không tổn thất cái gì, ngược lại còn có kỳ vọng, không phải sao?”

Không có tổn thất?

Nghe bốn chữ này, Mạnh Thục giật mình.

Mắt thấy Mạnh Thục lộ ra biểu tình tâm động, Lý Dật rèn sắt khi còn nóng nói: “Anh xem, tôi cũng không yêu cầu anh đi làm chuyện gì khó khăn, cũng không cần anh giúp tôi làm gì! Tôi chỉ đơn giản yêu cầu anh cùng thủ hạ của anh diễn kịch với tôi mà thôi. Điều này đối với anh mà nói, không tính là tổn thất gì đi? Hơn nữa, dù cuối cùng tôi có thất bại, cũng sẽ không liên lụy anh, đúng không?”

“Anh muốn tôi diễn kịch thế nào?” Mạnh Thục rốt cục động tâm, không có phiêu lưu lại đạt được lợi ích, bất luận kẻ nào cũng không thể không động tâm, hắn cũng không ngoại lệ.

“Đường Hải cho tôi tới ở đây, chính là nhằm vào anh. Nếu như tôi và anh ở chung hòa thuận, như vậy Đường Hải vô luận là đối với anh hay với tôi, khẳng định đều sẽ tăng mạnh cảnh giác.” Lý Dật nghiêm mặt nói: “Thế nhưng, nếu chúng ta phát sinh một ít “mâu thuẫn”, làm sự tình đi theo hướng lão già kia tưởng tượng mà tiến hành, như vậy, tính cảnh giác của hắn đối với chúng ta sẽ hạ đến thấp nhất. Nếu như thế, chúng ta không phải là sẽ có cơ hội hay sao?”

“Nói như vậy không sai, thế nhưng cơ hội của chúng ta ở nơi nào?” Mạnh Thục có chút nghi hoặc: “Phải biết rằng, Đường Hải nắm giữ toàn bộ quyền sở hữu tài sản và nhân mạch của Hoa Nhân Bang tại Los Angeles. Nếu không phải bởi vì vậy, tôi đã sớm phản hắn!”

“Quyền sở hữu tài sản và nhân mạch, thứ này sẽ nghĩ biện pháp đoạt tới trong tay chúng ta, không phải sao?” Lý Dật cười cười.

“Đoạt tới? Lại nói thì dễ, làm rất khó!” Mạnh Thục tràn đầy cảm xúc nói, hiển nhiên, hắn đã từng thử đi làm qua, thế nhưng cũng không có thành công.

“Chuyện này do tôi đi làm, anh cần làm là phối hợp diễn kịch cho tốt với tôi, mặt khác tiếp tục bảo trì thái độ hiện tại của anh đối với Đường Hải là có thể.” Lý Dật trầm giọng nói: “Mà trong vòng nửa năm tôi sẽ đoạt hai thứ đó vào tay.”

“Nửa năm? Anh thật ra rất tự tin.” Mạnh Thục âm hiểm cười nói: “Như vậy, cho dù là nửa năm sau anh thành công, đến lúc đó anh thay thế được Đường Hải, trở thành long đầu của Hoa Nhân Bang Los Angeles, tôi có thể được gì? Phải biết rằng, long đầu của Hoa Nhân Bang Los Angeles đi tới long đầu Hoa Nhân Bang toàn bộ nước Mỹ còn một đoạn đường đi rất dài.”

“Sau khi thu nhập được phân nửa bang hội, chờ khi tôi trở thành long đầu Hoa Nhân Bang nước Mỹ, toàn bộ Los Angeles là của anh!” Lý Dật gằn từng chữ: “Nếu như thời gian tôi trở thành long đầu Hoa Nhân Bang Los Angeles mà không thể hoàn thành hứa hẹn, như vậy anh có thể phản tôi! Tôi nghĩ, khi đó nếu anh phản tôi, so với hiện tại phản Đường Hải càng dễ dàng nhiều hơn phải không?”

“Ha ha, thành giao!” Lý Dật nói làm trước mắt Mạnh Thục sáng ngời, sau đó hắn đứng dậy, vươn bàn tay phải thô to.

Lý Dật theo đứng dậy, cầm mạnh tay Mạnh Thục.

Trong nháy mắt hai tay nắm vào nhau, Mạnh Thục đột nhiên phát lực, một cỗ lực lượng trùng kích từ tay phải hắn truyền qua bàn tay của Lý Dật, làm như muốn bóp nát tay phải của Lý Dật!

Nhận thấy được lực lượng truyền đến từ tay phải, Lý Dật mặt không đổi sắc phát lực, lực lượng không lớn không nhỏ, vừa vặn có thể thừa nhận lực lượng của Mạnh Thục, cũng không tạo thành thương tổn đối với hắn.

Sắc mặt Mạnh Thục hơi đổi, lần thứ hai phát lực!

Lý Dật mặt vẫn mỉm cười tăng thêm lực lượng, nắm chắc vừa vặn, làm Mạnh Thục không thể tránh được.

“Lý huynh đệ, mong muốn anh ngày sau cũng giống như bây giờ thủ hạ lưu tình.” Mạnh Thục tự nhiên biết lực lượng của Lý Dật mạnh hơn hắn rất nhiều, xấu hổ cười cười, trong lòng cũng thầm nghĩ: “Hắc! Nếu như anh thật sự có thể đoạt được tiền tài và nhân mạch, lão tử sẽ tôn anh làm lão đại.”

Lý Dật trầm giọng nói: “Tôi nghĩ, tôi đã biểu thị cũng đủ thành ý, nếu như ngày sau anh vẫn tiếp tục không tín nhiệm tôi, một lần hai lần tôi có thể dễ dàng tha thứ, ba lần, hắc!”

Lý Dật nói, rút tay phải về, trong lòng cũng tràn ngập sát ý.

Mạnh Thục lúc hợp tác còn chưa thành công, lại nói đến lợi ích, đồng thời lộ ra dã tâm, tự nhiên không thích hợp giữ bên người lâu dài.

Theo Lý Dật xem ra, ngày sau khi thượng vị, người thứ nhất cần giết chính là Mạnh Thục.

Ngay khi Lý Dật và Mạnh Thục đạt được nhận thức hợp tác sơ bộ, Đường Hổ đã lái xe về đến trong nhà.

“Lão Hổ ca, Hải gia trong phòng sách, nói nếu anh trở về, gọi anh đến gặp ông ấy.” Nơi ở của Đường Hổ tuy rằng thi thố phòng vệ không nghiêm mật như Tiêu gia trang viên, thế nhưng ngoài cửa cũng có người trông coi. Thanh niên canh cửa thấy Đường Hổ trở về, vẻ mặt cung kính nói.

“Tôi đã biết.” Đường Hổ khoát tay, trực tiếp đi lên lầu hai, đi tới trước cửa phòng sách, cũng tượng trưng gõ vài lần, sau đó đẩy cửa mà vào.

Trong phòng sách, Đường Hải ngồi trên ghế, trong miệng ngậm xì gà, vùng lông mày hơi nhăn lại, cũng không biết đang suy nghĩ chuyện gì.

Nhìn thấy Đường Hổ vào cửa, Đường Hải nhẹ nhàng phun ra ngụm khói: “Đã nói với con bao nhiêu lần, vào phải gõ cửa.”

“Con không phải có gõ cửa đó sao?” Đường Hổ có chút ủy khuất đáp.

Thấy dáng dấp ủy khuất của Đường Hổ, Đường Hải khe khẽ thở dài: “Ai, hài tử này, chẳng biết lúc nào có thể lớn lên. Với năng lực hiện tại của con, ngày sau cha làm sao yên tâm giao sự nghiệp lớn như vậy cho con?”

“Cha, cha sống lâu trăm tuổi, làm đại ca thêm vài chục năm cũng không thành vấn đề, con không vội.” Đường Hổ cười hắc hắc nói.

Đường Hải bất đắc dĩ nhìn Đường Hổ nói: “Vừa rồi con đưa Lý Dật đến võ quán, tiểu tử Mạnh Thục có phản ứng gì?”

“Còn có phản ứng gì nữa? Tự nhiên là rất không vui.” Nhắc tới Mạnh Thục, Đường Hổ nói tiếp: “Bất quá, Lý huynh đệ lộ ra một chút công phu, chấn kinh không ít người.”

“Nga?” Đường Hải trước mắt sáng ngời, sau đó lộ ra dáng tươi cười sáng lạn, nói: “Như vậy hay nhất!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.