Vào buổi chiều, Lý Dật dựa theo lời hẹn với Trương Ðức Khôn mang theo Anh Hoa đi tới tổng bộ của Hoa Nhân Bang.
Sau khi kết thúc lễ tang của Chu Thành, các đại lão Hoa Nhân Bang đều rời khỏi New York, hội nghị buổi chiều chỉ có Hồng Thanh Vân và mấy đại trưởng lão dự họp, địa điểm vẫn là võ quán Hồng Môn.
Trong hội nghị, Trương Đức Khôn dùng giọng nói cực kỳ khó chịu chất vấn chuyện giữa Lý Dật và gia tộc QieSi Jarno. Đồng thời công bố hành vi của Lý Dật sẽ ảnh hưởng đến ổn định của Hoa Nhân Bang, cường liệt yêu cầu Lý Dật chủ động rời khỏi Hoa Nhân Bang!
Đối mặt sự chất vấn của Trương Ðức Khôn, Lý Dật chẳng hề để ý nói một câu: Chuyện của gia tộc QieSi Jarno do một tay hắn tạo thành. hắn sẽ tự Xử lý. sẽ không liên lụy đến Hoa Nhân Bang.
Lời giải thích qua loa cho Xong của Lý Dật làm Trương Đức Khôn rất không thõa mãn, hắn thậm chí phá vỡ hình tượng vững như núi Thái Sơn trước kia. nhảy dựng lên vỗ bàn mắng Lý Dật quá mức cuồng vọng, không Xem Hoa Nhân Bang trong mắt.
Vì thế, Lý Dật không chút lùi nhượng. vẫn tranh phong tương đối với Trương Đức Khôn, tư thế như hận không thể giết chết Trương Ðức Khôn ngay tại chỗ.
Đối với tất cả, trong nội tâm Hồng Thanh Vân lại thập phần hài lòng, bất quá biểu hiện ra hắn đứng bên Trương Đức Khôn, nhắc nhở Lý Dật phải xử lý chuyện của gia tộc QieSi Jarno. về phần Trương Đức Khôn muốn Lý Dật chủ động rời Hoa Nhân Bang, Hồng Thanh Vân nhắc cũng không nhắc tới.
Hai trưởng lão đứng bên Hồng Thanh Vân thấy Hồng Thanh Vân đã lên tiếng. Cũng không nói gì, rất hiển nhiên, loại hội nghị này bọn họ hoàn toàn phục tùng sự quyết định của Hồng Thanh Vân.
So sánh với hai trưởng lão mà nói, Lưu Kim Ba vẫn luôn hành động bên phái trung lập cũng phát biểu chính cái nhìn của mình. Cái nhìn của hắn cũng giống như Trương Đức Khôn, cho rằng chuyện này sẽ ảnh hưởng đến sự ổn định của Hoa Nhân Bang trong thời gian tới. muốn Lý Dật cấp cho mọi người một sự giải thích thõa mãn. Có thể nói, Lưu Kim Ba chân chính lo cho việc này, điều này làm trong lòng Lý Dật có chút khó chịu. Để diễn kịch thật hơn một ít, hắn đối với tư thái bức người sáng quắc của Lưu Kim Ba không hề có chút lui nhượng, cuối cùng dẫn đến việc thiếu chút nữa Lưu Kim Ba động thủ cùng Lý Dật ngay trong phòng hội nghị.
Hành động của Lưu Kim Ba làm Lý Dật nhiều ít có chút căm tức, bất quá Lý Dật cũng không có ý niệm diệt trừ Lưu Kim Ba trong đầu, đây không phải hắn sợ đám thủ hạ của Lưu Kim Ba, mà bởi vì hắn rõ ràng địa vị của Lưu Kim Ba trong Hoa Nhân Bang cũng tương đương như Trịnh Thiết Quân trong Mãnh Hổ Bang Thiên Tự Đầu, là sự tồn tại như Chiến Thần. uy vọng rất cao. một ngày động tới Lưu Kim Ba thì việc nắm quyền ngày sau sẽ càng bất lợi.
Hội nghị cuối cùng tản đi trong sự tức giận, căn bản không đạt thành nhận thức chung hữu hiệu.
Trên đường trở về, Lý Dật nhận được điện thoại của Trương Đức Khôn, trong điện thoại, Trương Ðức Khôn thẳng thắn nói: “Lưu Kim Ba người này khả năng sẽ trở thành chướng ngại vật trên đường chúng ta đi tới. có muốn lập tức diệt trừ hắn hay không?”
“Không cần.” Trong Xe, Lý Dật đưa ánh mắt ngoài cửa sổ, những vật kiến trúc mang phong cách phương đông trong khu phố Tàu, nói: “Xe đến núi ắt có đường, đến lúc đó luôn luôn sẽ có biện pháp đối phó Lưu Kim Ba.”
Lý Dật cười cười: “Trên thế giới này, nếu muốn thành công, mạo hiểm phải có. Lưu Kim Ba là một thanh kiếm hai lưỡi, dùng được đối với chúng ta có lợi, dùng không tốt sẽ làm chúng ta bị thương. Bất quá tôi tin tưởng sẽ dùng tốt hắn. Dù Sao, tôi ngay cả ông còn dám dùng. huống chi là hắn?”
Nghe được Lý Dật vừa nói như thế, đầu kia điện thoại Trương Đức Khôn rất thức thời tuyển chọn trầm mặc.
“Ngày mai tôi phải rời khỏi New York, sự tình phía sau ông tỉ mỉ an bài tốt. Mau chóng thực thi kế hoạch.” Thấy Trương Ðức Khôn không đáp, Lý Dật trầm giọng nói: “Mặt khác, tôi sẽ quan tâm tình huống bên này. Nếu như ông không thực hiện kế hoạch của ông theo thời gian ước định, như vậy hợp tác giữa chúng ta sẽ kết thúc.”
“Tôi hiểu được nên làm như thế nào.” Trương Ðức Khôn khe khẽ thở dài, hôm nay hắn càng ngày càng cảm giác được sự khó khăn càng tăng lên nếu thắng cuộc đấu này, Lý Dật giống như tên Trình Giảo Kim nữa đường giết ra lại hoàn toàn thay thế được hắn và Hồng Thanh Vân, trở thành người khống chế cuộc cờ hiện tại.
Loại cảm giác này làm Trương Đức Khôn rất không thoải mái. càng nhiều chính là bất đắc dĩ. tựa hồ đối với Lý Dật hôm nay. Trương Đức Khôn thật không nghĩ ra được biện pháp gì tốt. Vì thế hắn chỉ đành tuyển chọn nhẫn nhục im hơi lặng tiếng, chờ diệt trừ Xong Hồng Thanh Vân mới có dự định khác.
Lý Dật không phải con trùng trong lòng Trương Đức Khôn, hắn tự nhiên không hiểu rõ suy nghĩ trong lòng Trương Ðức Khôn, thế nhưng hắn cũng hiểu được, cho tới bây giờ, Trương Đức Khôn cũng chưa chân chính thần phục hắn, theo hắn Xem ra, muốn thu phục tên hồ ly giảo hoạt như Trương Đức Khôn còn cần một đoạn đường rất dài phải đi.
Cắt đứt điện thoại, Lý Dật nhẹ nhàng nhu nhu huyệt thái dương, trên mắt lộ ra biểu tình uể oải.
Từ sau khi đi tới New York, chuyện liên tục Xảy ra không ngừng, tuy rằng Lý Dật Xử lý mọi chuyện Xảy ra rất hoàn mỹ. thế nhưng lại lãng phí đại lượng tinh lực và tế bào não, hôm nay sự tình Xử lý Xong, vô luận thân thể hay tâm lý đều tuôn ra cảm giác vô cùng uể oải.
Anh Hoa đang lái Xe. nhìn qua kính chiếu hậu thấy dáng dấp uể oải của Lý Dật, ôn hòa hỏi thăm: “Muốn dừng lại nghĩ ngơi một chút không?”
“Không cần.” Lý Dật lắc đầu, sau đó nhắm mắt lại, dáng dấp như nhắm mắt dưỡng thần.
Nghe Lý Dật vừa nói như thế, Anh Hoa cũng không nói gì nữa, mà cố ý thả chậm tốc độ Xe.
Chẳng qua bao lâu, khi Lý Dật nhận thấy được Xe dừng lại, mặt trời chiều đã hạ Xuống đỉnh núi từ lâu, sắc trời đen Xuống tới, đường cái trước biệt thự bị ánh đèn neon bao phủ.
Lý Dật cũng không tiếp tục ở lại biệt thự trong trang viên gia tộc Gambino, mà ở trong một biệt thự nằm ngoài ngoại thành New York, đương nhiên, biệt thự này vẫn thuộc về gia tộc Gambino. Để phòng ngừa Lý Dật có thể gặp nguy hiểm, chung quanh biệt thự mai phục bảo tiêu của gia tộc Gambino. trách nhiệm của những bảo tiêu này là bảo hộ Lý Dật.
Xe dừng lại, Anh Hoa vốn không đành lòng đánh thức Lý Dật, thấy Lý Dật mở mắt, nói: “Tới rồi."
“Chuyện đêm nay để Jester đi làm đi. Nói cho hắn đừng lưu lại bất luận vết tích gì. Yêu cầu của tôi chỉ có một, để bên ngoài biết Trương Đức Khôn bị ám sát. thế nhưng lại không biết là ai làm Để cho bọn họ hoài nghi tôi là được rồi." Lý Dật trầm giọng phân phó.
Anh Hoa gật đầu: “Hiểu rõ.”
“Mấy ngày nay cô cũng mệt mỏi, tối nay hảo hảo nghỉ ngơi đi, ngày mai theo tôi đi Las Vegas.” Lý Dật nhìn khuôn mặt lạnh lùng mà yêu mị của Anh Hoa, nhịn không được quan tâm nói.
Ngạc nhiên nghe được lời nói quan tâm của Lý Dật, trong lòng Anh Hoa hung hăng chấn động, nàng dùng một loại ánh mắt cực kỳ phức tạp nhìn Lý Dật, muốn nói gì đó. thế nhưng lại không biết nên nói gì cho phải.
có thể là bởi vì Lý Dật thật sự quá mệt mỏi, có thể là vì nguyên nhân khác, Lý Dật cũng không nhận thấy được biểu tình dị thường của Anh Hoa. mà đẩy cửa Xe trực tiếp bước Xuống.
Nhìn bóng lưng thật dài của Lý Dật, bên tai quanh quẩn lời quan tâm vừa rồi, con ngươi Anh Hoa loé ra quang mang dị thường.
Ngây người nhìn Lý Dật đi vào biệt thự, Anh Hoa hiểu được, Mộ Dung Tuyết đang ở trong biệt thự chờ Lý Dật.
Nghĩ tới điều này, trong lòng Anh Hoa không khỏi thầm hỏi chính mình: Ở trong lòng hắn, ta tính là gì?
Thân ảnh của Lý Dật đã rời khỏi đường nhìn của Anh Hoa. mà Anh Hoa vẫn còn ngây người.
Bởi vì nàng không biết đáp án câu hỏi kia!
Giờ khắc này, nàng lâm vào sự mê man trước nay chưa từng có. Lý Dật tiến vào phòng khách biệt thự, nhìn thấy Mộ Dung Tuyết đang nằm trên sô pha. tay cầm quyển tạp chí mới phát hành, chiếc khăn tắm bó sát người cũng không thể hoàn toàn che phủ thân thể nàng, chỉ che được gò ngực cao vút phía trước cũng kéo dài tới đùi mà thôi, da thịt ở những chỗ khác hoàn toàn bại lộ bên ngoài, làn da trơn tuột trắng noãn dưới ánh đèn lóe ra ánh sáng làm người choáng mắt.
Có thể là vì bên trong biệt thự cũng không có người ngoài, tư thế của Mộ Dung Tuyết bất nhã, một chân ngọc gác lên mép sô pha. đôi chân trong suốt nhẹ nhàng lắc lư, hai chân không ngừng mở ra khép lại. mỗi một lần mở ra đều có thể nhìn thấy rừng rậm màu đen ở giữa, thậm chí còn mơ hồ nhìn thấy dòng suối nhỏ bên trong. Trong đại sãnh vang lên ca khúc nổi danh California Hotel. Mộ Dung Tuyết vừa lắc chân, vừa ậm ừ hát theo tiếng nhạc, cũng không nhận thấy được Lý Dật đã tiến vào biệt thự.
Ngây người nhìn tư thế bất nhã của Mộ Dung Tuyết. Lý Dật không khỏi nở nụ cười. người ngoài có thể không biết về nàng. thế nhưng Lý Dật cũng thập phần hiểu rõ. Trên sân khấu Mộ Dung Tuyết tràn ngập sức sống, sức quyến rũ bắn ra bốn phía. Trong buổi họp báo Mộ Dung Tuyết cấp cho người ta cảm giác tự nhiên mà cao quý, mà trong hiện thực Mộ Dung Tuyết lại hoàn toàn khác hẳn. Hoạt bát, rộng rãi, lại mang theo vẻ bướng bỉnh của một cô bé. Đây là hình ảnh chân thực về Mộ Dung Tuyết.
Lý Dật cũng không đánh nhiễu Mộ Dung Tuyết đang chìm đắm trong tiếng nhạc, mà đứng ở cửa thưởng thức phong cảnh mỹ diệu bên đưới khăn tắm Trong bất tri bất giác, Mộ Dung Tuyết Xem Xong tờ cuối cùng của tạp chí, tiếng nhạc cũng ngừng lại, nàng thình lình nhìn thấy sắc trời bên ngoài đã đen Xuống tới, vô ý thức muốn đứng dậy cầm lấy điện thoại di động trên bàn để nhìn thời gian.
"Diệc"
Sau một khắc, Mộ Dung Tuyết thấy được Lý Dật đang đứng ngay cửa, vô ý thức phát sinh tiếng thét chói tai, cũng may nàng kịp thời bịt miệng, hƠn nữa hiệu quả cách âm của biệt thự tốt phi thường, người bên ngoài khộng thể nghe thấy.
“Anh về hồi nào?" Mộ Dung Tuyết nhẹ nhàng vỗ vỗ ngực, nguyên biểu tình đang kinh hoàng chợt biến mất.
Lý Dật cười hướng Mộ Dung Tuyết đi tới: “Trở về được vài phút."
“Vậy sao anh không gọi em?” Mộ Dung Tuyết tựa hồ nhớ tới tư thái bất nhã vừa rồi, tức giận trừng mắt nhìn Lý Dật.
Làm như nhận thấy được ý tứ trong ánh mắt của Mộ Dung Tuyết. Lý Dật cười Xấu Xa: “Đang bận thưởng thức mỹ nhân, quên mất.”
“Ði chết đi!" Nghe được lời trêu chọc của Lý Dật. Mộ Dung Tuyết đỏ bừng mặt, để che giấu Xấu hổ. nàng vô ý thức cầm lấy tấm đệm trên sô pha ném vào người Lý Dật, trong lòng Xấu hổ muốn chết, nàng tắm rữa Xong lại không hề mặc nội y, tư thế vừa rồi Xác định vững chắc đã bị Lý Dật nhìn thấy hoàn toàn.
Nghĩ tới đây, khuôn mặt Mộ Dung Tuyết đỏ đến dọa người, làm như sắp chảy máu, tim đập nhanh hơn rất nhiều.
Lý Dật chụp được tấm đệm sô pha, khóe mắt nhìn thấy ánh nến bên phòng ăn, trong lòng không khỏi có chút cảm động, nhẹ giọng hỏi: “Còn chưa ăn sao?”
“Vẫn đang chờ anh đó." có thể nội tâm có quỷ. Mộ Dung Tuyết lúc nói chuyện không dám nhìn Lý Dật. thanh âm cũng nhỏ hơn rất nhiều.
Chẳng hiểu vì sao, mỗi khi ở chung với người thân cận của mình, tâm tình của Lý Dật đều sẽ thả lỏng. Lúc này thấy dáng dấp Xấu hổ của Mộ Dung Tuyết, Lý Dật nhịn không được cười nói: “Mộ Dung Tuyết tiểu thư thân ái, em dự định ăn cơm trước hay ăn anh trước đây?”
Bởi vì tư thế bất nhã của mình bị Lý Dật nhìn thấy hết, trong lòng Mộ Dung Tuyết vốn đang Xấu hổ. ngạc nhiên nghe được lời đùa của Lý Dật, cả người giống như bị điện giật, sau đó nũng nịu yếu ớt nói: “KhÔng đế ý tới anh nữa!”
Lý Dật cũng không để ý tới lời nói hờn dỗi của nàng trực tiếp đi tới bên cạnh. một tay ôm lấy nàng, Mộ Dung Tuyết vô ý thức ôm cổ Lý Dật, cả người dán vào trong lòng hắn.
Cảm thụ được thân thể cường tráng cỦa Lý Dật, nghe được mùi vị quen thuộc trên người hắn. Mộ Dung Tuyết nhẹ nhàng cắn vào tai Lý Dật. thổi ra một hơi, khiêu khích nói: “Một hồi Xem em làm sao thu thập anh!"
Trên người Mộ Dung Tuyết phủ một lớp khăn tắm, bị Lý Dật ôm vào trong ngực, hắn có thế rõ ràng cảm giác được nhiệt độ cơ thể nàng cấp tốc bay lên, có thể ngửi được hương thơm nhàn nhạt trên người nàng.
Hai ngày nay liên tục bị nữ nhân khiêu khích, Lý Dật đã bị nghẹn một bụng lửa dục, thân thể mềm mại ngã vào lòng. cây thương dưới thân lập tức dựng thẳng lên. lúc nầy nghe được lời nói đùa giỡn của nàng, Lý Dật lập tức nghĩ muốn tử hình Mộ Dung Tuyết ngay tại chỗ.
Bất quá, Lý Dật cũng không ôm nàng đi tới phòng ngủ. mà ôm nàng đi tới phòng ăn trước.
“Em đi lấy thức ăn" Đi tới phòng ăn. Mộ Dung Tuyết nhẹ giọng nói với Lý Dật.
Lý Dật buông nàng ra, nàng trực tiếp đi tới trước quầy bếp, lấy ra bốn món ăn và một chén cơm
“Mấy ngày nay phỏng chừng anh chỉ ăn được cơm tây thôi. chiều nay em nhờ a Khải đi mua vài phần thức ăn cho anh. Mùi vị cũng không tệ lắm, anh nếm thử.” Mộ Dung Tuyết dọn Xong cơm, mỉm cười nói.
Nghe nàng nói. Nhìn cơm nước trên bàn. Lý Dật chợt nhớ tới điều gì. trong lúc nhất thời không ngờ ngơ ngẩn cả người.
“Làm sao vậy?” Mộ Dung Tuyết thấy biểu tình đờ ra của Lý Dật. nhịn không được hỏi.
Lý Dật cười lắc đầu, nói: “Không có việc gì."
“Mau nhanh ăn đi.” Mộ Dung Tuyết nghe Lý Dật nói như thế. cũng không nghĩ nhiều, múc chén canh cho hắn.
Nàng cũng không ăn với hắn, chỉ nói buổi tối nàng không ăn cơm, chỉ ăn hoa quả. mục đích là muốn giảm béo.
Trên thực tế, vóc người nàng đã rất tuyệt. hơn nữa nàng cũng rất thích ăn vặt. Bất quá, để có thể bảo trì vóc người hoàn mỹ lâu dài, mỗi tối nàng kiên trì không ăn cơm mà chỉ ăn trái cây, cũng không ăn thêm đồ ăn vặt.
Có thể nói phần nghị lực nầy của nàng người khác cũng không thể so Sánh được. Vì mười phút trên sân khấu. công lao mười năm dưới đất có lẽ chính là như vậy!
Cơm nước Xong, Lý Dật cũng không Sốt ruột ôm Mộ Dung Tuyết lên phòng ngủ lầu hai, mà cùng nàng ngồi trong đại sãnh Xem ti vi.
Trên sô pha. Mộ Dung Tuyết tựa hồ cũng rất thích loại cảm giác này. nàng tựa đầu trên vai Lý Dật, trên mặt tràn ngập hai chữ hạnh phúc.
Hai người vừa nói chuyện phiếm vừa Xem ti vi, thoáng chốc đã đi quá một giờ.
Bỗng nhiên...
Mộ Dung Tuyết cầm máy điều khiển đổi kênh ti vi. không cẩn thận chọn trúng kênh truyền hình dành cho người lớn. trên màn ảnh lập tức Xuất hiện một đôi nam nữ trần truồng, nam nhân đang dùng cây thương cỦa mình hung hăng trùng kích thân thể nữ nhân, nữ nhân chống tay lên nệm, phát ra từng trận rên rĩ cực kỳ dâm đãng.
Một màn thình lình Xảy ra khiến biểu tình Mộ Dung Tuyết ngẩn ra, sau đó nàng đỏ mặt tắt ti vi, đồng thời len lén nhìn Lý Dật, phát hiện hắn cũng đang nhìn nàng.
Căn cứ bộ môn nghiên cứu, giữa nam nữ có lực hấp dẫn khó hiểu. nhất là khi ở tình huống riêng tư.
Giờ khắc này. Lý Dật và Mộ Dung Tuyết tựa hồ là như vậy.
Sau khi Mộ Dung Tuyết tắt ti vi, hai người không nói gì thêm, mà ăn ý nghiêng về phía đối phương. Lý Dật ôn nhu ôm Mộ Dung Tuyết vào lòng, cúi Xuống tiếp xúc đôi môi nàng. Trên đôi môi truyền đến lửa nóng cùng mềm mại, không chờ Lý Dật chủ động công kích, chiếc lưỡi thơm tho khéo léo lã lướt của Mộ Dung Tuyết giống như con cá chạch trực tiếp chui vào trong miệng Lý Dật, quấn lấy đầu lưỡi hắn, không ngừng ngấu nghiến.
Giữa hai người đã sớm có ăn ý, hôm nay phối hợp tự nhiên là thành thạo đến cực điểm.
Hưởng thụ nụ hôn nồng nhiệt của Mộ Dung Tuyết, bàn tay Lý Dật quen thuộc đặt lên gò núi của nàng, nắm lấy hai gò ngực cao ngất, tùy ý Xoa nắn. Dưới sự Xoa nắn của Lý Dật, thân thể Mộ Dung Tuyết run rẫy lên. nàng vừa nuốt lấy đầu lưỡi của Lý Dật, vừa nhanh nhẹn cởi khóa quần của hắn, hai tay linh Xảo lướt vào, nắm lấy cây thương cỦa Lý Dật. cảm thụ được sự ngứa ngáy truyền đến từ dưới thân, Lý Dật kéo manh khăn tắm trên người Mộ Dung Tuyết, đang định hưởng thụ gò ngực cao chót vót, không ngờ nghe được thanh âm rung động rất nhỏ.
Mộ Dung Tuyết cũng nghe được thanh âm điện thoại, nàng buông cây thương cỦa Lý Dật ra, đưa tay thò vào trong túi quần hắn, lấy điện thoại ra, thình lình nhìn thấy là điện thoại do Lưu Tư Cầm gọi tới.
Thấy ba chữ Lưu Tư Cầm, con ngươi Mộ Dung Tuyết bỗng phóng lớn, tựa hồ nghĩ tới điều gì, chợt cười tủm tỉm đưa điện thoại cho Lý Dật.
Chẳng hiểu vì sao, thấy dáng tươi cười cổ quái trên mặt Mộ Dung Tuyết. trong lòng Lý Dật chợt chột dạ.
Hắn vô ý thức tiếp nhận điện thoại, chuyển máy, bên trong lập tức truyền đến thanh âm quen thuộc của Lưu Tư Cầm: “Còn chưa ngủ phải không?”
“Ngày mai anh sẽ đi Las Vegas phải không?” Lưu Tư Cầm hỏi, trong giọng nói mang theo vẻ lưu luyến.
“Ân, sau đó quay về Los Angeles. phỏng chừng phải qua một thời gian mới quay lại.” Lý Dật cũng không giấu diếm hành trình của chính mình.
“Ngày mai anh phải đi, anh qua đây không?” Lưu Tư Cầm bỗng nhiên dùng một loại giọng nói mờ tối.
Lúc này. toàn bộ đại sãnh thật im ắng. Mà Mộ Dung Tuyết lúc đưa điện thoại cho Lý Dật lại cố ý mở âm thanh lớn, Lưu Tư Cầm nói, không chỉ Lý Dật nghe được. Mộ Dung Tuyết cũng nghe Xong.
Ngạc nhiên nghe được câu hỏi tối nghĩa của Lưu Tư Cầm, trong lòng Lý Dật chợt lộp bộp, thình lình thấy gương mặt Mộ Dung Tuyết toát ra vẻ ghen tuông, đồng thời bặm môi trừng mắt nhìn Lý Dật.
Có thể bởi trong lòng có quỷ, trong lúc nhất thời Lý Dật lại không biết nên nói gì mới đúng.
“Vi Vi và Mộ Dung tiểu thư gặp nhau vào chiều nay, hiện tại đã ngủ” Lúc nầy. Lưu Tư Cầm lại mở miệng lần nữa, so sánh với lời vừa rồi, những lời nầy hiển nhiên là ám chỉ với Lý Dật.
Nghe được những lời nầy của Lưu Tư cầm, biểu tình Lý Dật trở nên dị thường cổ quái, hắn đang định đáp lời, đã thấy Mộ Dung Tuyết đột nhiên cúi người, đè lên trên đùi hắn.
Bộ ngực của Mộ Dung Tuyết hung hăng đè lên đùi Lý Dật, làm chân hắn có thể rõ ràng cảm thụ được sự co giãn của hai gò núi, cùng lúc đó, chiếc miệng anh đào nhỏ nhắn của Mộ Dung Tuyết hé ra ngậm lấy cây thương của Lý Dật!
Lý Dật chỉ cảm thấy cây thương dưới thân bỗng nhiên tiến nhập vào một địa phương ấm áp mà ướt át, sự kích thích cường liệt làm cây thương của hắn lập tức liền bành trướng lên.
“Ực..” Lý Dật vô ý thức nuốt một ngụm nước bọt.
Đầu kia điện thoại. Lưu Tư Cầm nói Xong lời ám chỉ, mặt đỏ như mặt trời không nói, toàn bộ trái tim muốn nhẩy ra ngoài. Hiển nhiên. đối với nàng mà nói, nói ra câu nói cố tình ám chỉ như thế phải cần dũng khí rất lớn.
Nguyên bản nàng cho rằng Lý Dật sẽ lập tức đáp ứng. nhưng không nghĩ tới Lý Dật không phản ứng, ngay khi nàng có chút thất lạc liền nghe được thanh âm Lý Dật nuốt nước bọt, không khỏi thầm hỏi chính mình: Lẽ nào người nầy đã không chịu nổi?
“Vậy...vậy cô nên đắp chân cho con bé..."
Lý Dật kiệt lực khống chế thanh âm của chính mình, không cho thanh âm Xuất hiện dị thường, thế nhưng hắn không làm được.
Bởi vì lúc nầy Mộ Dung Tuyết dùng chiếc lưỡi thơm tho lả lướt như con rắn nhỏ không ngừng công kích cây thương của hắn, cổ khoái cảm đến tận Xương cốt làm cho hắn thiếu chút nữa bật tiếng rên rĩ đi ra.
Lý Dật dứt lời, nhìn Mộ Dung Tuyết liên tục nháy mắt, nổ lực dùng phương thức nầy nói cho Mộ Dung Tuyết: Nếu còn tiếp tục như vậy nữa, anh sẽ không chiu nổi đâu!
Mộ Dung Tuyết tựa hồ quyết tâm làm cho Lý Dật Xấu mặt. đầu tiên ra vẻ thị uy trừng mắt nhìn Lý Dật, không chỉ không dừng lại, ngược lại còn tăng nhanh tốc độ!
Cử động của Mộ Dung Tuyết làm thân thể Lý Dật không khỏi nhè nhẹ run lên. tiếng lỗ mũi không ngừng hít thở thật mạnh.
Đầu kia điện thoại, Lưu Tư Cầm nghe được thanh âm Lý Dật nuốt nước bọt, vốn cho rằng Lý Dật hiểu được ý tứ của nàng. nhưng không nghĩ đến Lý Dật lại nói ra một câu như giả ngu. nhất thời có chút nghi hoặc.
Nghi hoặc thì nghi hoặc, lúc nầy Lưu Tư cầm đã triệt để bất chấp giá nào. mắt thấy Lý Dật không chính diện trả lời. nói thẳng: “Anh qua hay tôi qua?”
“Tôi...” Lý Dật vốn định nói mình có việc bận, thế nhưng mới nói được chữ “tôi” ra miệng. lại nhận thấy được Mộ Dung Tuyết đang dùng hàm răng cọ nhẹ vào cây thương của hắn.
Cử động của Mộ Dung Tuyết nhất thời làm Lý Dật tan vỡ, làm gì còn nói nổi câu kế tiếp?
“Tốt lắm tôi ở nhà chờ. Nghe được câu trả lời của Lý Dật, trái tim Lưu Tư Cầm rốt cục thả Xuống tới, tim cũng đập nhanh hơn, cả người phảng phất như bị rút hết khí lực. mềm nhũn nằm trên giường.
Bởi vì kinh lịch đặc thù, nàng đối với nam nhân luôn phản cảm, gần hai mươi năm nàng không hề hò hẹn nam nhân. Lý Dật đột nhiên Xông vào sinh hoạt của nàng, đồng thời cũng Xông vào trong trái tim đã phong bế gần hai mươi năm của nàng. Ngày hôm qua ở trong biệt thự thiếu chút nữa cùng Lý Dật phát sinh quan hệ liền triệt để làm nát bấy Sư phản cảm đối với nam nhân trong lòng nàng, gần hai mươi năm không tiến hành chuyện phòng the nàng liền triệt để bị Lý Dật châm lên ngọn lửa dục vọng. Sau khi biết được Lý Dật sắp phải đi. nàng phải dùng gần nữa giờ đồng hồ mới đủ dũng khí gọi điện cho Lý Dật, bây giờ nghe được câu trả lời của Lý Dật, cả người giống như bị hư thoát, trong đầu liên tục huyễn tưởng hình ảnh lát nữa sẽ triền miên cùng Lý Dật.
Bên kia điện thoại Lưu Tư cầm hư thoát. bên nầy Lý Dật cũng không tốt hơn được bao nhiêu. Nghe được câu nói cuối cùng của Lưu Tư Cầm, hắn vô ý thức muốn giải thích điều gì, thế nhưng còn chưa kip nói ra miệng, Lưu Tư Cầm đã cắt đứt điện thoại.
Phát hiện nầy làm Lý Dật trong lúc nhất thời ngây cả người!
Mộ Dung Tuyết thấy được điện thoại đã Xong, lập tức ngừng lại, nói: “Ðược rồi, hôm nay em ngủ một mình.”
Nói Xong Mộ Dung Tuyết đứng dậy định bỏ đi.
Lý Dật bị Mộ Dung Tuyết khiêu khích thật lâu. thiếu chút nữa lúc nói chuyện với Lưu Tư Cầm bị bại lộ. Hôm nay lửa dục đang đốt cháy cả người, thế nào khả năng để đầu sỏ gây tội như Mộ Dung Tuyết chạy thoát?
“Tiểu yêu tinh, quyến rũ ra lửa dục của anh rồi nghĩ chạy. làm gì có chuyện tốt như thế?" Lý Dật không đợi Mộ Dung Tuyết rời đi, một tay kéo Mộ Dung Tuyết vào lòng, sau đó đẩy nàng ngã ra sô pha.
“Anh đi tìm LƯU...LƯU..."
Lúc nầy. đại sãnh vốn đang an tĩnh chợt vang lên thanh âm rên rĩ của nữ nhân và tiếng thở dốc của nam nhân, hai thân thể trơn tuột hoàn mỹ kết hợp vào nhau, dưới ánh đèn cùng nhau nổ lực tìm kiếm đỉnh cao dục vọng.