Nửa giờ sau, trên khuôn mặt của đám đầu mục tiểu hắc bang đã không còn những nét sợ hài. Ngược lại, bọn hắn tươi cười phấn khởi, khi ánh mắt nhìn về phía Lý Dật, đồng thời trong con ngươi dấy lên một tầng kính nể.
Nửa giờ trước, Lý Dật cũng chưa nói cho bọn hắn biết cụ thể phải làm cái gì. Mà đầu tiên, nhờ Sidon mở cửa lại những bãi kinh doanh đã bị phong tỏa lúc trước.
Có thể nói không khoa trương chút nào. Hành động càn quét lần này chính là lớn nhất từ trước đến nay, rất nhiều bãi kinh doanh bị phong tỏa, mà Los Angeles là thành phố tổn thất nặng nề nhất.
Lúc trước Sidon bị đám đầu mục tiểu hắc bang này xoay cho quay như chong chóng, nương theo hành động càn quét kia cũng đã phát tiết ra hết tức giận trong lòng. Phong tỏa gần một phần ba bãi kinh doanh ở Los Angeles, trực tiếp làm cho nguồn thu nhập của đám hắc bang thụt giảm đáng kể.
Mà hành động này của Lý Dật đối với đám đầu mục hắc bang mà nói, không thể hoài nghi chính là một khối bánh nước từ trên trời rơi xuống.
Bọn hắn nằm mơ cũng thật không ngờ, Lý Dật chẳng quản hiềm khích trước kia, ngược lại còn hoàn trả cho bọn hắn chỗ tốt cự đại!
Đương nhiên, toàn bộ bọn hắn đều rõ ràng, trên đời này không bao giờ có bữa ăn miễn phí. Lý Dật có thể bất kể đến hiềm khích trước kia cho bọn hắn ưu đãi, như vậy chỉ minh chứng rằng Lý Dật cần bọn hắn làm một việc phi thường trọng yếu.
Cho đến hôm nay, đám đầu mục tiểu hắc bang này đã hoàn toàn được kiến thức qua thủ đoạn và thực lực của Lý Dật. Tuy rằng bọn hắn không biết cụ thể chuyện gì, nhưng trong lòng đã âm thầm quyết định, bất kể như thế nào cũng đều phải hoàn thành chuyện Lý Dật đưa ra.
Khi đám đầu mục tiểu hắc bang rời khỏi phòng họp, Lý Dật phân phó Anh Hoa dọn dẹp thi thể của Diego. Xong xuôi còn xóa sạch vết máu ở trên sàn nhà, hành động này làm cho sắc mặt Sidon hơi biến chuyển tốt đẹp hơn một ít.
Mười phút đồng hồ sau, Lý Dật vẫn ngồi im tại chỗ hút xì-gà. Vẻ mặt của hắn bình tĩnh trước sau như một.
"Lý, có thể nói cho tôi biết, anh đang chuẩn bị làm việc gì không?" Sidon chần chừ, cuối cùng hỏi ra nghi vấn lớn nhất ở trong lòng.
Trước đó, Sidon đã rất muốn hỏi vấn đề này, nhưng dưới loại tình huống kia quả thực không thích hợp, hiện giờ đám người kia rời đi rồi, nên mới không nhịn được hỏi dò.
Sidon vừa thốt ra, tựu ngay cà Anh Hoa luôn luôn trầm mặc cũng dựng tai lên nghe ngóng, muốn nghe xem kế hoạch cụ thể của Lý Dật là gì.
Lý Dật không trả lời nghi vấn của Sidon ngay, mà nhẹ nhàng dụi tắt điếu xì-gà, khẽ mĩm cười nói: "Sidon thân ái, có một số việc biết sớm quá cũng không phải chuyện tốt. Mặt khác, cám ơn anh hôm nay đã vì tôi mà an bài hết thảy, tôi nghĩ, anh nên nhận được hồi báo xứng đáng."
Nghe Lý Dật nói như vậy, miệng Sidon hấp háy tựa hồ muốn nói cái gì, tuy nhiên một chữ cũng không nói nên lời, cuối cùng chậm rãi khép miệng.
Hiển nhiên, Sidon nghe ra ý tứ của Lý Dật, đối với Lý Dật mà nói thì Sidon chỉ là một đồng bọn dựa theo quan hệ hợp tác, có lẽ ngay cả đồng bọn hợp tác cũng đều không tính. Song phương lợi dụng quan hệ lẫn nhau, nếu Lý Dật không muốn nói, vậy thì cũng chứng minh hắn không cần phải quan tâm, hoặc vô hình trung đã chứng minh chuyện này sẽ không đơn giản.
Thật trực tiếp nhưng cũng rất đơn giản, không có bất cứ tình cảm sắc thái nào có thể xen vào.
Nhất thời bầu không khí trong phòng họp trở nên quỷ dị, đúng lúc này điện thoại di động của Lý Dật réo chuông, Anh Hoa mặt không đổi sắc cầm điện thoại chuyển cho Lý Dật, người gọi tới chính là Seaman.
Suy nghĩ một chút. Lý Dật cũng không nhận điện thoại trước mặt Sidon, mà mỉm cười cáo từ: "Được rồi, Sidon, tôi có chút chuyện cần phải đi làm, nếu hôm nào anh muốn ăn món Trung, thì hãy gọi điện cho tôi nhé!"
"Được!" Trên mặt Sidon dần dần lộ ra vẻ tươi cười, tuy rằng thái độ của Lý Dật phi thường trực tiếp, nhưng sự thật lại phũ phàng như thế, hắn không cần phải suy nghĩ nhiều làm gì.
Theo sau, Lý Dật liền mang Anh Hoa rời khỏi cục cảnh sát.
Sau khi bước vào ô tô, Lý Dật không có phân phó cho Anh Hoa đi tới nơi nào, mà lập tức bấm số điện thoại của Seaman. Trong tai nghe truyền ra một thanh âm quen thuộc: "Bạn của tôi, anh đang bận sao? Nếu như đang bận thì chúng ta có thể bàn bạc vấn đề kia sau cũng được."
"Không có gì, phải chăng ông muốn nói cho tôi nghe tin tốt gì?" Lý Dật mỉm cười nói.
Đầu bên kia điện thoại, Seaman nghe Lý Dật nói vậy, không khỏi cười khổ: "Lý, anh chính là nhân vật thứ ba, mà tôi bội phục nhất trên đời."
"Bây giờ tôi sẽ qua, gặp mặt trực tiếp bàn bạc nhé!" Lý Dật lại không tỏ vẻ gì, bời vì hắn rõ ràng hai người kia là tộc trưởng đương nhiệm của Gambino, bố già Edward cùng Andrew Loufu.
Trên thực tế đối với lão già Edward, Lý Dật cũng hết sức bội phục, lần chính biến này gia tộc Gambino có thể phản kích chớp nhoáng, đa phần là nhờ vào tầm nhìn rộng lớn của lão Edward. Nếu không phải lão già Edward âm thầm bồi dưỡng đám tử sỉ kia, gia tộc Gambino coi như không bị diệt vong thì cũng đại thương nguyên khí.
Khi đến trang viên gia tộc Gambino, Lý Dật lại có chút cảm thán, chẳng bao lâu trước hắn theo chân Đường Hải lần đầu tiên đến tòa trang viên có quyền lực lớn nhất trong thế giới ngầm tại Los Angeles này. Lúc ấy, Lý Dật chỉ là người hầu của Đường Hải, thậm chí Đường Hải còn nhắc nhờ hắn không thể tùy tiện đi lại ở trong trang viên, có nhiều chỗ không thể đi.
Ngày nào đó, Lý Dật theo mệnh lệnh Đường Hải đi làm, cũng gặp Mộ Dung Tuyết và Jonhson ở đây.
Ngày nào đó, Seaman vì chuyện Lý Dật đoạt Mộ Duna Tuyết, bởi muốn lấy lòng Johnson nên uy hiếp hắn. Kết quả lại phát hiện ra. Lý Dật có quan hệ cùng Andrew Loufu.
Có thể nói chuỗi ngày đó chính là những bước ngoặt để Lý Dật quật khởi ở Los Angeles.
Còn mới đây không lâu, gia tộc Gambino bị hai gia tộc Profaci và Jarrow Veysel vây công. Nếu như Lý Dật không phái người đến tương trợ đúng lúc, chỉ sợ thế lực phân bộ của Gambino ở Los Angeles này sẽ bị xóa số.
Vẫn là cảnh vật cũ, nhưng người thì đã đổi thay. Nhìn tòa trang viên quen thuộc này, Lý Dật mười phần rõ ràng, từ nay trở về sau tòa trang viên này sẽ không còn là hình ảnh tượng trưng cho nơi quyền lực nhất thế giới ngầm ở Los Angeles nữa rồi.
Nó đã bị khu phố Tàu thay thế.
Có thế do nguyên nhân mất đi địa vị, nên hiện giờ tòa trang viên này quạnh quẽ hơn trước kia không ít. Khắp mọi nơi trong trang viên đều bao phủ một cỗ hương vị trầm lắng, tĩnh mịch.
Kiến trúc nơi này cùng tổng bộ ở New York đều có điểm giống nhau, duy nhất khác nhau chính là, tòa trang viên tổng bộ của gia tộc Gambino tại New York, vẫn là hình ảnh tượng trưng cho quyền lực tối cao của thế giói ngầm nước Mỹ!
Lào già Edward thì được rồi, lão vẫn làm chủ tịch ủy ban mafia, ông trùm của những ông trùm!
Nhưng bản thân Lý Dật biết, nếu không nhờ vào tầm nhìn bao quát của lào già Edvvard này, mà căn cứ theo quỹ tích lịch sử, thì gia tộc Gambino đã chiến bại ở trong cuộc chính biến kia rồi.
"Lão bằng hữu, thần sắc của ông nhìn không được tốt cho lắm." Lý Dật cũng không mang theo Anh Hoa tiến vào trong đại sảnh biệt thự, mà phân phó nàng đợi ở bên ngoài cửa.
Seaman thấy Lý Dật tiến vào trong đại sảnh, vội vàng đứng dậy nghênh đón, đồng thời bài trừ ra một cái nụ cười miễn cường: "Lý, anh cũng đừng có trêu ghẹo tôi nữa, hiện tại ngay cả ngủ tôi đều không an giấc được."
"Chẳng lẽ, tôi thay thế làm cho ông có điều bất mãn sao?" Lý Dật cười hỏi.
Nghe Lý Dật nói như vậy, Seaman nao nao, theo sau cười ha hả: "Lý, anh cũng thật biết đùa!"
Nói xong, Seaman thờ dài: "Seaman tôi có thể hỗn lên tới vị trí ngày hôm nay, trừ bỏ xuất thân may mắn hơn những người khác, thì còn có sự nỗ lực của bản thân. Ngày trước, khi tiêu thư nói cho tôi biết, anh có tầm ánh hưởng quan trọng đối với gia tộc Gambino, thì tôi đã không nghĩ rằng, ngày sau mình vẫn sẽ là chủ nhân của tòa thành thị này."
"Lão bằng hữu, tôi chỉ muốn điều tiết bầu không khí mà thôi, ông đừng cho là thật." Lý Dật cười cười, không muốn tiếp tục dây dưa ở đề tài này nữa: "Mọi chuyện đã làm thỏa đáng chưa?"
"Ưm, thủ tục đăng kí công ty bảo an đều đã làm thỏa đáng, thân phận của những người đó xong rồi. Từ nay về sau, bọn hắn chính là công dân hợp pháp của nước Mỹ." Seaman cười nói, bất quá cũng không hỏi rõ ràng lai lịch của đám người này, tuy rằng trong lòng hắn thực muốn biết, nhưng hắn minh bạch, có một số vấn đề tốt nhất là không nên hỏi nhiều, như vậy đối với hắn mới có lợi nhất.
Hiệu suất làm việc của Seaman khiến cho Lý Dật thập phần sảng khoái, đồng dạng hắn cũng biết, mạng lưới quan hệ của mình ở Los Angeles không thể sánh bằng Seaman.
"Lão bằng hữu, nếu như tôi đoán không sai, ba ngày sau gia tộc của ông sẽ triển khai đại trả thù thứ hai, ông chuẩn bị sẵn sàng chưa?" Đối với chuyện này, Lý Dật phi thường cảm thấy hứng thú. Hắn thật sự muốn biết, thân là gia tộc nắm giữ quyền lực hắc ám tối cao nhất ở nước Mỹ, sự trả thù của Gambino sẽ hùng mạnh đến cỡ nào.
Nghe được hai chữ trả thù, nụ cười trên khuôn mặt Seaman vụt tắt, nỗi tức giận trong con ngươi không thể che giấu: "Lý! Cường độ cuộc trà thù lần này, sẽ vượt qua sự tưởng tượng của anh, cũng vượt qua sự tưởng tượng của mọi người!"
Lý Dật không lên tiếng, mà rút một điếu xì-gà ở trên bàn, châm lửa, nhẹ nhàng hút. Chờ đợi Seaman nói tiếp?
"Lý, quả thực không dám giấu anh, lúc đó đám hỗn đản kia sẽ phải chịu sự trừng phạt của gia tộc Gambino! Ngoại trừ gia tộc Qiesi Jarno có thể sẽ tôn thất ít hơn một chút, nhưng đám gia tộc chó má ăn theo kia, nhất định phải bị đả kích diệt môn!" Seaman vẻ mặt tự tin nói: "Ba ngày sau, toàn bộ sòng bạc của hai gia tộc Profaci và Jarrow Veysel ở Los Angeles liền bị niêm phong. Mà ngay cả thế lực bạch đạo của bọn chúng, cũng sẽ bị cơ quan chức năng nhảy vào thanh tra!"
"Lão bằng hữu, ý của ông là nói, hành động trả thù lần này, Gambino đem toàn bộ tinh lực đặt ở trên những gia tộc nhỏ lẻ khác, mà không phải đối phó với Qiesi Jarno sao?" Chớp mắt Lý Dật đã hiểu ra vấn đề.
Seaman bội phục nhìn Lý Dật, gật đầu: "Phải. Lý, kế hoạch là như thế này. Bọn Qiesi Jarno ở trên mọi phương diện, năng lực không kém so với chúng tôi bao nhiêu. Nếu chúng tôi muốn làm cho bọn hắn trả giá thảm thống, vậy thì sẽ có rất nhiều thế lực bị cuốn vào trong cái vòng xoáy đó. Đây là việc mà tình hình trước mắt không cho phép. Nhưng đối với những gia tộc nhỏ hơn thì khác, thực lực của bọn hắn cùng Gambino là không thể đánh đồng, nếu chúng tôi lợi dụng mạng lưới quan hệ phong sát bọn hắn, đó sẽ chính là ngày tận thế cùa bọn hắn!"
Vừa nghe Seaman nói như thế, Lý Dật lại cảm thấy không phải hắn ăn nói lung tung, dù sao năng lực của gia tộc Gambino tại ba phương diện Chính, Quân, Thương, hoàn toàn không phải là những gia tộc nhỏ kia có thể so sánh.
Mà quan trọng nhất chính là sách lược hành động lần này của gia tộc Gambino: không đánh cùng Qiesi Jamo, mà loại bỏ đám vây cánh này trước!
Lý Dật thập phần rõ ràng: nếu như gia tộc Gambino thực hiện được kế sách này, vậy thì đối với gia tộc Qiesi Jarno mà nói, nhất định sẽ là một cú đả kích trầm trọng.
Còn gia tộc Profaci, mặc dù trên danh nghĩa hiện tại là đồng minh của Qiesi Jamo, nhưng đó là khi bọn chúng liên thủ tập kích Gambino. Nếu, hiện giờ Gambino trả thù, dưới dạng tình huống này gia tộc Qiesi Jarno cũng lực bất tòng tâm trợ giúp, đợi tới lúc xẩy ra đánh nhau, bọn hắn sẽ ra mặt sao?
Đáp án khẳng định là không.
Bất quá, Lý Dật không nghĩ rằng: gia tộc Gambino có thể thuận lợi thực hiện kế hoạch này, nếu không, dựa theo lịch sử nước Mỹ, bị diệt môn hẳn phải là gia tộc Qiesi Jarno mới đúng!
Phương diện này khẳng định là có huyền cơ gì đó. Trong đầu Lý Dật lóe lên một ý niệm như vậy.
"Seaman, kế hoạch của gia tộc ông thoạt nhìn mười phần hoàn mỹ, nhưng tôi vẫn cảm giác có cái gì đó không ổn. Nhưng cụ thể làm sao tôi lại không thể giải thích được." Mặc dù Lý Dật không biết huyền cơ bên trong chuyện này là cái gì, nhưng vẫn cẩn thận nói: "Tôi chỉ đề nghị ông gọi điện thoại nhắc nhở Annie một chút, kêu nàng và Edward đừng khinh suất."
"Cám ơn anh, Lý, tôi sẽ nhớ kĩ lời khuyên bảo chân thành của anh." Seaman nhíu mày đáp ứng, hiển nhiên, sau khi trải qua nhiều chuyện như vậy, hắn đối với năng lực của Lý Dật có một tầng nhận thức mới.
Lý Dật và Seaman nói chuyện cũng không lâu lắm, một giờ sau, hắn mang theo giấy tờ thủ tục rời khỏi trang viên gia tộc Gambino.
Không thể không nói, Seaman là một người phi thường thông minh, hắn chăng những trợ giúp Lý Dật làm toàn bộ thủ tục đăng kí công ty bảo an Hắc Dạ, hơn nữa còn chọn địa điểm cho công ty, nơi Seaman tuyển chọn là một tòa nhà nằm ở gần nội thành Los Angeles.
Sau khi trở lại khu phố Tàu, vốn Lý Dật đem toàn bộ giấy tờ thủ tục của công ty bảo an Hắc Dạ và đám huynh đệ mới kia giao cho Jester. Hơn nữa còn phân phó Jester ăn xong cơm tối, hắn cùng Jester sẽ đến hiện trường xem qua.
Quyết định này của Lý Dật làm cho Jester cảm thấy hết sức kì quái, trong kí ức của hắn, Lý Dật thuộc cái loại người làm việc quên mạng, chưa bao giờ từng vì một bữa cơm nhỏ nhoi, mà ảnh hưởng đến chính sự. Theo đoạn thời gian trước đối phó với Carville mấy ngày mấy đêm không ngủ, cũng có thể thấy được.
Jester nằm mơ cũng không nghĩ ra, sở dĩ Lý Dật quyết định như vậy, bởi vì hắn đáp ứng Hạ Vũ Đình là sẽ trờ về ăn cơm đúng giờ.
Ngày xưa khi còn ở quốc nội. Lý Dật bởi vì được Tiêu Thanh Sơn chiếu cố, thêm năng nổ xông xáo. Cá chép liền vượt long môn trở thành nhân vật trong xã hội thượng lưu, ngoài trừ những buổi dự tiệc không thể thoái thác ra, hoặc thật sự đi làm việc quan trọng, Lý Dật đều trở về nhà đúng giờ ăn cơm.
Cái thói quen này đã không thể sửa đổi. Bởi vì Lý Dật biết, nếu như hắn không trờ về đúng giờ hẹn, thì cái nữ nhân phó thác cả đời cho hắn kia sẽ một mực chờ đợi. Thẳng đến lúc nào hắn về mới chịu động đũa, mặc dù là hắn có gọi điện báo về, nhưng người con gái kia vẫn sẽ không ăn cơm trước.
Đây là tính cách của Hạ Vũ Đình, chưa bao giờ sửa đổi.
Khi mới gặp lại Hạ Vũ Đình, Lý Dật mẫn tuệ phát hiện ra, thân mình của nàng so với trước kia hư nhược hơn rất nhiều. Cho nên, Lý Dật sẽ không để Hạ Vũ Đình chờ lâu, đồng thời hắn cũng bắt nàng phải chịu khó uống thuốc bổ Đông Y, chẳng qua phương thuốc lại do chính bản thân hắn viết!
Thời gian Lý Dật trở lại biệt thư. Hạ Vù Đình đã chuẩn bị thức ăn xong xuôi, đang ngồi chờ đợi ở trong phòng ăn.
Giống như trước kia, Hạ Vũ Đình không có làm nhiều thức ăn hoa lệ, mà toàn bộ đều thực bình dân.
Nhìn trên bàn nhiều thức ăn màu sắc, tản ra mùi hương mê người, thậm chí Lý Dật sau khi vào nhà không có thay quần áo, mà trực tiếp chạy xuống phòng ăn. Kết quả, hắn bị Hạ Vũ Đình lôi kéo đi thay đồ.
Vẫn như ngày xưa, lúc ăn cơm Hạ Vũ Đình thực nhỏ nhẹ, chỉ ăn qua vài miếng, rồi hai tay chống cằm ngắm nhìn bộ dạng hổ đói của Lý Dật. Chờ khi Lý Dật tưởng như nghẹn cơm, liền chan canh cho hắn.
Hai ngày trước bởi vì Trần Lâm còn ở trong này. Hạ Vũ Đình ngượng ngùng không dám ngắm nhìn Lý Dật ăn cơm như bây giờ. Lúc này thấy bộ dạng hổ đói kia, trong đầu của nàng không khỏi dần dần hiện ra đoạn thời gian hai người ấm êm tại Thượng Hài.
Dường như đã lâu lắm rồi chưa từng hạnh phúc như ngày hôm nay. Cuộc sống sẽ luôn luôn duy trì như thế này sao?
Hạ Vũ Đình tự hỏi ờ trong lòng mình, tuy nhiên lại không có đáp án chính xác.
.......
Vịnh tây nước Mỹ, Non- Gothic là tập đoàn buôn lậu cường đại nhất, Non- Gothic chia cắt một phần ba lợi nhuận buôn lậu ở Tây hải, quỵ mô rộng lớn, những tập đoàn khác không thể sánh bằng. Đồng dạng, địa phương tổng bộ của Non- Gothic, thoạt nhìn cũng hoành tráng, hoa lệ hơn những tập đoàn khác.
Tổng bộ của tập đoàn Non- Gothic tọa lạc ở bến cảng phía Đông, là một tòa nhà cao tới sáu mươi tầng.
Đương nhiên, tòa nhà cao tầng này không có quảng cáo hai chữ buôn lậu, mà theo tên gọi chính quy là: Non- Gothic Tập Đoàn Vận Chuyển Hải Dương.
Vì muốn che giấu tai mắt người dân, nên tập đoàn Non- Gothic cũng làm một số sinh ý bình thường, nhưng nguồn thu nhập đó chỉ là lớp mặt nạ cho hành vi buôn lậu mà thôi.
Mặc dù chủ yếu là vì che giấu tai mắt người dân, thế nhưng trong tòa nhà cao tầng này, vẫn có rất nhiều công nhân viên chức, thoạt nhìn phi thường chính quy.
Tập đoàn vận chuyên hải dương Non- Gothic, trong văn phòng chủ tịch, Meiha De mặc một thân âu phục màu ghi, ngồi trên chiếc ghế bành sang trọng, nơi tay mang theo một điếu xì-gà, diễn cảm thoạt nhìn cực kỳ thích thú, thậm chí khóe miệng của hắn xuất hiện vẻ tươi cười không thể che giấu.
Trên thực tế, có thể trở thành tân trùm buôn lậu, Meiha De quả thật có tiền vốn để đắc chí.
Tại hắn xem ra, chiếc ghế chủ tịch này, rất nhiều người cả đời đều không thể phấn đấu tới được, hắn có thừa đủ lý do để kiêu ngạo!
Bỗng nhiên điện thoai trên bàn réo chuông, Meiha De hung hăng dụi tắt xì-gà, cầm điện thoại lên nghe, trong ống nghe truyền ra chất giọna ngọt ngào của cô nàng thư ký: "Ông chủ, bên ngoài có một người phương Đông, muốn gặp ngài."
"Người phương Đông?" Meiha De hơi nhíu mày, theo sau nói: "Để cho hắn tiến vào đi."
Mấy phút đồng hồ sau, thư ký riêng cùa Meiha De dẫn Tiểu Thất vào trong văn phòng. Theo sau, cô nàng thư ký cung kính ly khai, hơn nữa còn nhẹ nhàng khép cửa lại.
"Meiha De tiên sinh, chúc mừng ngài đã trờ thành tân chủ nhân của tập đoàn Non-Gothic." Đối mặt với Meiha De, Tiểu Thất có vẻ cực kỳ trấn định, một bộ dáng bình tĩnh, rất có phong phạm của Phương Cảnh Minh năm xưa.
Meiha De đối với Tiểu Thất đến không ưa lắm, chính xác ra là khinh thường, hắn dùng ánh mắt khinh miệt nhìn thoáng qua Tiểu Thất: "Không biết Lý tiên sinh phái ngươi đến tìm ta có chuyện gì?"
"Dật ca muốn tôi chuyển cáo cho ngài, mười giờ sáng ngày mai, hắn muốn gặp mặt các thủ lĩnh đại tập đoàn buôn lậu, ngài cần phải đi một chuyến." Nghe Tiêu Thất nói, Meiha De cười lạnh: "Trờ về nói cho Lý Dật biết, thời gian của ta rất quý giá, không cỏ rảnh đi bồi tiếp hắn."
"Ngài xác định?" Tiêu Thất khẽ híp mắt, động tác này hắn mới học được của Lý Dật.
Meiha De vẫn cười nhạt: "Tiểu tử, ta biết cái tên hỗn đản Lý Dật kia muốn làm cái gì. Ngươi trở về chuyển cáo cho hắn nghe, thời đại của Carville đã tiêu tùng rồi. Bắt đầu từ hôm nay, tập đoàn buôn lậu Non- Gothic sẽ không cấp cho bất kỳ hắc bang nào một phân tiền!"
Meiha De nói khiến cho Tiểu Thất biến sắc!
"Nga, không, hẳn phải là tập đoàn vận chuyển hải dương Non- Gothic mới đúng chứ!" Meiha De khinh miệt nhìn Tiêu Thất, trầm giọng nói: "Hiện tại, ngươi có thể đi được rồi!"
Tiêu Thất lẳng lặng xoay người rời đi, nhưng lúc bước tới cửa thì bỗng nhiên dừng lại, giọng điệu trầm ồn: "Meiha De tiên sinh, tôi hy vọng ngài hãy thận trọng. Dật ca tuy rằng không thích người không thông minh, nhưng lại càng không thích người có đầu óc, mong rằng ngài sẽ không bước theo chân của Carville."