Bình minh, cơn mưa buổi sáng sớm bao trùm cả thành phố, những giọt nước mưa to như hạt đậu nặng nề rơi Xuống mặt đường, thanh âm lộp độp vang lên liên miên, phá vỡ bầu không khí yên lặng của một ngày mới.
Anh Hoa thân mặc áo đỏ tươi, cùng Lý Dật sóng vai đi ra khỏi tòa biệt thự của Lưu Tư Cầm
Cửa biệt thự, Lưu Tư Cầm ngơ ngẩn theo bóng lưng của Lý Dật, khóe miệng hơi nhếch lên, muốn nói cái gì đó, nhưng cuối cùng không thốt đươc thành lời.
Mà đứng ở bên cạnh Lưu Tư Cầm, Lưu Vi cùng Anh Tử cũng không biết Lý Dật muốn đi làm chuyện gì. Bởi hai ngày vừa qua, Lý Dật chơi đùa với các nàng phi thường vui vẻ, nụ cười trên khuôn mặt luôn luôn sáng lạn.
Chứng kiến Lý Dật sắp bước lên Xe, Lưu Vi cười dài hướng về phía Lý Dật kêu lớn:“ Đại ca ca, anh nói mấy ngày nữa sẽ đưa em cùng Anh Tử đi tới Disney, không được nuốt lời đó nha!”
Vừa lên tiếng, Lưu Vi vừa kéo tay ôm Anh Tử. còn Anh Tử cũng mang biểu tình chờ mong. Nhìn Xem bộ dáng của hai người, tựa hồ các nàng ở chung thập phần hòa hợp.
Những giọt mưa nặng hạt rơi Xuống nóc chiếc dù, phát ra thanh âm trầm đục, cơn mưa làm cho ống quần Lý Dật ướt sũng, có lẽ bởi vì thời tiết bất thường, nên vẻ mặt của Lý Dật cũng rất nghiêm chỉnh. Bất quá nghe được Lưu Vi hô lớn, hắn vẫn dừng bước, Xoay người lại khẽ mỉm cười nói: “Tuyệt đối không nuốt lời.”
Trong khi Lý Dật nói chuyện, đồng thời Anh Hoa cũng nhanh chóng mở cửa ô tô. Xa Xa. Lưu Vi cùng Anh Tử đang vẫy tay, còn Lưu Tư Cầm thì lại thâm tình liếc mắt nhìn hắn.
Dường như, thiên ngôn vạn ngữ đều ẩn chứa ở trong cái liếc mắt này.
Lý Dật không nói thêm gì nữa, mà trực tiếp chui vào trong ô tô. theo sau chiếc Xe khởi động, văng lên một mãnh bọt nước tung tóe, biến mất ở trong tầm mắt của ba người.
Bốn mươi phút sau, Anh Hoa lái Xe chạy tới khu phố Tàu.
Chắc rằng do mưa quá lớn. nên nguyên bản khu phố Tàu náo nhiệt hiện giờ có chút hiu quạnh. trên đường phố vắng vẻ người qua lại, tựu ngay cả ô tô cũng ít đến thương cảm
So ra mà nói. thì bên ngoài cửa Hồng môn võ quán lại nổi bật nhất khu này. Những chiếc Limousine Xếp hàng chỉnh tề đậu ở bên ngoài võ quán, bốn gã thành viện Hoa Nhân bang mặc âu phục đen, tai đeo máy bộ đàm, phân bố ở bốn phía chung quanh cửa ra vào. đang chỉ dẫn địa điểm dừng Xe cho khách nhân.
Được sư chỉ dẫn của một gã thành viên Hoa Nhân bang, Anh Hoa đem ô tô dừng ngay ngắn vào trong hàng lối.
Anh Hoa vẫn như thường ngày bước Xuống Xe trước mở cửa cho Lý Dật, đồng thời kéo cây dù ra che mưa. Trong nháy mắt Xoay người, hai tòa nhũ phong đồ sộ chen chúc nhau tạo thành một đoàn thịt sống.
“Lý đại ca. mời." Trông thấy Lý Dật từ trong ô tô bước ra. gã thành viên Hoa Nhân bang duỗi tay làm một cái thủ thế nghênh đón, diễn cảm mười phần cung kính.
Lý Dật không nói gì, mà cùng Anh Hoa đi tới hướng đại môn của võ quán. Cửa vào võ quán, có tám gã thành viên Hoa Nhân bang đứng thẳng tắp, nước mưa nhiễm ướt đẫm trang phục, thế rlhưng ngay cả chau mày bọn hắn cũng đều không tỏ vẻ. Giống như cơn mưa này đối với bọn hắn không tạo thành bất kì ảnh hưởng gì. Trong võ quán, những vị đại ca phân bộ và Phong Lâm đến từ quốc nội sớm đã có mặt đầy đủ. Vốn dĩ bọn họ đang thấp giọng cùng nhau nói chuyện gì đó. Nhưng khi trông thấy Lý Dật và Anh Hoa từ bên ngoài bước vào võ quán, thì đều đình chỉ nói chuyện.
Đứng ở hàng đầu chính là Hồng Thanh Vân, long đầu của Hoa Nhân bang. Ngày hôm nay Hồng Thanh Vân mặc một bộ Đường trang màu đen, cả người thoạt nhìn thần sắc không tồi, thế nhưng ở sâu trong đôi con ngươi âm trầm kia, lại ẩn giấu một tia quang mang điên cuồng, làm cho người ta cảm giác được một loại chân khí cực kì nguy hiểm.
Ngay bên cạnh Hồng Thanh Vân chính là Trương Đức Khôn, có đức cao vọng trọng ở trong hàng ngũ hội trưởng lão. Cùng dĩ vãng khác biệt, trên người Trương Đức Khôn thiếu đi một phần khí tức âm trầm, mà lại nhiều hơn một phần hững hờ. Dường như đối với chuyện thần phục Lý Dật, Trương Đức Khôn đã không còn gì là khộng cam lòng.
Trương Đức Khôn thay đổi, Lưu Kim Ba cũng thay đổi.
Với tính tình nóng nảy, ở trong Hoa Nhân Bang, Lưu Kim Ba đươc mệnh danh là một thùng thuốc súng, động tí là nổ mạnh. Ở bang hội có không ít người khó chịu với hắn. thế nhưng trong tay Lưu Kim Ba đang nắm giữ một cỗ lực lượng tinh nhuệ. Ngay cả Hồng Thanh Vân và Trương Đức Khôn đều không dám trở mặt cùng hắn. Mà hiện giờ, Lưu Kim Ba lại khiến cho người ta cảm giác được một loại vững vàng, bất động như núi Thái Sơn.
So ra thì diễn cảm của hai vị trưởng lão khác nhiều ít lại có chút mất tự nhiên. Nhưng biểu hiện này cực nhỏ, người không có nhãn lực căn bản không thể phát hiện ra được.
Một tháng trước sinh ý thuốc phiện của Hoa Nhân bang bị chặt đứt, những vị đại ca phụ trách mỗi phân bộ đều bị ảnh hưởng nghiêm trọng. sắc mặt bọn hắn phi thường khó coi. Thậm chí có vài người trong đó. hai mắt đỏ hồng thực dọa người. Hiển nhiên trong khoảng thời gian này. bọn hắn ngủ không được an giấc.
Đối với những lão đại phân khu ở nước Mỹ mà nói, thì thần sắc của Phong Lâm tốt hơn nhiều lắm Dù sao đường dây sinh ý thuốc phiện không có tạo thành ảnh hưởng gì cho nguồn thu nhập của hắn tại quốc nội.
Phong Lâm là một nam tử khoảng trên dưới ba mươi tuổi, dáng ngươi cao ráo, diện mạo anh tuấn, phối hợp cùng một thân âu phục đánh giá, thoạt nhìn làm cho người ta nảy Sinh cảm giác cực kì phong độ. không có nữa điểm bóng dáng của người làm nghề môi giới Xã hội đen.
Ngay khi Lý Dật cùng Anh Hoa vừa mới Xuất hiện. thì Phong Lâm đem ánh mắt quăng ném về phía hai người. Nhãn tình có chút nghiền ngẫm, cũng không biết hắn đang suy nghĩ cái gì.
Giờ khắc này trong đại sãnh yên tĩnh thần kỳ. yên tĩnh đến mức để cho người ta có thể nghe được tiếng mưa rơi bên ngoài, cùng với nhịp bước chân nặng nề của hai người Lý Dật và Anh Hoa.
Đối diện với những ánh mắt nhìn chăm chú. Lý Dật mặt không đổi sắc, trên khuôn mặt luôn mang biểu tình hờ hửng. Còn Anh Hoa thì đã khôi phục lại bộ dáng băng Sương, ánh mắt lạnh lùng kia làm cho người ta khiếp đảm, không dám trực tiếp nhìn vào.
Mười bước ngắn ngủi mà cư nhiên lại dài dằng dặc như cả một thế kỷ. Khi Lý Dật mang theo Anh Hoa đi vào bên trong đại sãnh. thì mọi người đều cảm thấy bầu không khí đã bắt đầu trở nên quỷ dị, quỷ dị làm cho người ta phải rợn tóc gáy.
Anh Hoa mặt không chút động dung. đứng ở phía sau lưng Lý Dật, còn Lý Dật hướng về phía Hồng Thanh Vân ôm quyền hành lễ: “Hồng lão đại, các huynh đệ! Lý Dật chậm trễ thời gian, mong mọi người lượng thứ.”
“Ha ha..."
Đột nhiên Hồng Thanh Vân cười lớn, chỉ thấy hắn khoát tay áo, nói: “Lý Dật, chư vị huynh đệ mới đến mà thôi. Nói cách khác. cậu chỉ đến muộn chút ít thời gian. Không cần phải tự trách bản thân mình như thế.”
Mặc dù Hồng Thanh Vân nói dễ nghe, nhưng chính là trong giọng nói kia lại mang theo cỗ hàm ý trào phúng. Mọi người nghe Xong đều hiểu được. mà khi hắn vừa dứt lời. mấy vị lão đại phân khu bởi vì sinh ý thuốc phiện nên tâm tình bất hảo cũng sôi nổi hừ lạnh một tiếng, dùng phương thức này để diễn tả bất mãn đối với Lý Dật.
Lý Dật cũng không muốn nhiều lời. Lập tức đi tới bên cạnh Trương Đức Khôn. Chứng kiến hành động này của Lý Dật, trong đôi con ngươi của Hồng Thanh Vân hiện lên một đạo tinh quang, sau đó Xoay người trầm giọng, hỏi: “Chư vị huynh đệ, hội nghị năm nay vẫn sẽ được cử hành theo quy củ cũ. Trước tiên dâng hương các bậc tiền bối. sau đó cùng hợp.”
Nói Xong, Hồng Thanh Vân không đợi mọi người đáp lại. dẫn đầu đi lên trên cầu thang. Thạch Đầu theo sát phía sau. Tất cả mọi người ở đây mơ hồ nhìn ra quan hệ giữa Hồng Thanh Vân cùng Lý Dật, mắt thấy sau khi gặp nhau hai người đều tỏ vẻ hậm hực. Biết rằng đại hội hắc đạo lần này tuyệt đối sẽ không yên bình. dưới tình huống này. mọi người thực biết điều lựa chọn trầm mặc, cả đám đi theo Hồng Thanh Vân bước lên lầu.
Trên lầu hai, trong gian phòng hội nghị cũ nát. Bên trong nơi này đã được quét dọn, lau chùi sạch sẽ. Trên chiếc bàn dài có bài trí di ảnh cũa những vị long đầu từng triều đại và một chiếc lư hương bằng đồng.
Quá trình dâng hương thập phần đơn giản. Im lặng nhưng lại rất trang trọng. thân là long đầu Hoa Nhân bang, Hồng Thanh Vân bước lên dâng hương đầu tiên, Trương Đức Khôn tiếp nối, theo sau đó là Lưu Kim Ba cùng hai vị trưởng lão còn lại. Lý Dật Xếp hàng ở tận phía dưới.
Đám người Lý Dật theo thứ tự dâng hương, cả quá trình rất trật tự ngay ngắn, không có bất kì người nào phát ra tiếng động nhỏ.
“Những năm qua. khi muốn hop mặt đều là được tiến hành ở trong phòng hội nghị này, đây đã ăn vào truyền thống của bang hội.” Sau khi lễ dâng hương kết thúc, Hồng Thanh Vân sắc mặt bình tĩnh nói: “Thời đại đang tiến bộ, chúng ta cũng không thể lạc lỏng ở phía sau. Cho nên cần phải thay đổi hiện trạng và phương hướng phát triển của bang hội! Muốn như vậy thì phải bắt đầu thay đổi một số quy củ! Đại hội năm nay. chúng ta sẽ cử hành ở trên sông Hudson, ta đã phân phó chuẩn bị một chiếc thuyền, sau khi đại hội kết thúc liền có thể trực tiếp ăn mừng vui chơi ở trên đó.”
Nghe Hồng Thanh Vân thông báo sẽ thay đổi địa điểm hội nghị, Lý Dật cũng không cảm thấy ngoài ý muốn. Trước đó, Trương Ðức Khôn đã thông tri tin tức này cho hắn biết. Thế nhưng diễn cảm của đám lão đại phân khu kia lại có chút cổ quái. ánh mắt không ngừng dừng ở trên người Hồng Thanh Vân và Lý Dật. Hiển nhiên. bọn hắn cảm thấy nghi hoặc nhiều hơn là phấn khởi.
“Chư vị huynh đệ, có ý kiến gì không?” Hồng Thanh Vân hỏi một câu tượng trưng.
Trương Ðức Khôn ảm đạm cười: “Nếu Hồng lão đại đều đã an bài Xong Xuôi, chúng ta đây cung kính không bằng phụng mệnh!”
“ÐưỢc! Nếu không có người nào ý kiến gì, thì lập tức Xuất phát!” Hồng Thanh Vân lên tiếng, đồng thời âm trầm liếc mắt nhìn Trương Đức Khôn một cái, ánh mắt kia giống như đang muốn nói cái gì đó với Trương Ðức Khôn.
Theo sau, đoàn người lần lượt bước Xuống dưới lầu, tự chui vào trong ô tô của mình đi tới bờ sông Hudson.
Hudson là một con sông nổi tiếng tại cảnh nội thành phố New York, nó đã từng là một địa phương có ý nghĩa quan trọng trong cuộc chiến tranh giành độc lập của nước Mỹ. Mà sông Hudson còn nằm giữa New York và New Jersey. hai thành phố phồn hoa này chỉ cách nhau một con sông mà thôi.
Đúng như Hồng Thanh Vân nói, hắn sớm đã cho người chuẩn bị Xong mọi thứ. Bên cạnh bờ sông có một con thuyền cỡ trung đang thả neo, tuy rằng trình độ Xa hoa cùng những chiếc du thuyền của các nhà tỉ phú kém hơn không ít, bất quá đối với đoàn người Lý Dật mà nói, chiếc thuyền nầy cũng là quá đủ rồi.
Tham gia đại hội hắc bang nội bộ lần này, chỉ có những nhân vật thuộc lớp cao tầng mới đủ tư cách tham dự, trừ việc nầy ra, mỗi người đều có thể mang theo một gã bảo tiêu, nhưng có một quy định bất thành văn, đó chính là: bất kì ai cũng không được cầm vũ khí. vào tham gia hội nghị!
Từ mấy lần hội nghị trước đó cũng không có quy định nầy, nhưng cách đây vài năm. Trong một buổi hội nghị, lão đại chưởng quản khu vực Las Vegas cùng lão đại khu vực Chicago Xảy ra mâu thuẫn Xung đột, cuối cùng bất ngờ rút súng ra bắn chết đối phương.
Chuyện này Xảy ra làm cho Hoa Nhân bang mất hết thể diện. Vị long đầu ngày ấy vì muốn phòng ngừa, nên đã định ra cái quy định này.
Vì là người tiêu biểu, nên Hồng Thanh Vân không có mang theo vũ khí, mà Thạch Đầu tại thời gian kiểm tra. cũng giao súng ra không một chút do dự. Còn những người khác, đối với chuyện tình phải giao nộp vũ khí tùy thân. vẻ mặt nhiều ít có chút mất tự nhiên, đồng thời thâm ý liếc mắt nhìn Lý Dật.
Cùng những người này bất đồng. Lý Dật không hề mang theo vũ khí! Thậm chí ngay cả Anh Hoa đều không có mang.
Phát hiện điểm này, đám lão đại phân khu âm thầm kinh ngạc. Tại bọn hắn Xem ra, kẻ ngu ngốc đều hiểu rõ. Hồng Thanh Vân dày công an bài như vậy thực không đơn giản. Nhưng Lý Dật vẫn ung dung thoải mái, tất nhiên là sẽ có hậu lộ.
Hồng Thanh Vân cũng phát hiện ra chi tiết nhỏ này, hắn khẽ chau mày, bất quá rất nhanh liền buông lỏng ra. đồng thời trên khóe miệng Xuất hiện một nụ cười khinh thường.
Không biết là vì muốn chứng minh bản thân mình đường hoàng, hay còn bởi vì nguyên nhân nào khác. Trên du thuyền ngoại trừ thuỷ thủ ra. cũng không có nhân viên tạp vụ.
Sau khi mọi người lên thuyền, người thủy thủ khởi động máy. Rất nhanh, chiếc thuyền chậm rãi lướt trên mặt sóng.
Hồng Thanh Vân dẫn mọi người đi tới một gian phòng để mở cuộc họp. Gian phòng này chiếm diện tích không nhỏ, bên trong bài trí một chiếc bàn gỗ lim hình tròn. Trước mắt mỗi vị trí đều bầy biện một đĩa hoa quả, cùng một hộp Xì gà Cuba chính hãng.
Hồng Thanh Vân ngồi vào ghế trước tiên. Thạch Đầu cung kính đứng ở phía sau lưng hắn, những người khác cũng lần lượt an vị theo sau.
“Chư vị huynh đệ. vì không muốn quấy rầy cuộc hội nghị, cho nên trên thuyền không có nhân viên tạp vụ. Chờ sau khi buổi hội nghị chấm dứt. thuyền cập bến cảng. Đến lúc đó, thành viên trong bang hội sẽ chuyển rượu Mao Đài thượng hạng cùng thực vật lên thuyền. Đương nhiên, còn có cả nữ nhân tư chất hơn người!” Hồng Thanh Vân nói Xong, liền cười ngạo nghễ.
Nếu ở tình huống bình thường, mọi người nghe Hồng Thanh Vân nói như thế, có thể sẽ rất hưng phấn. Nhưng bầu không khí hôm nay quá mức quỷ dị, quá mức trầm lắng.
“Bây giờ chúng ta tổng kết những sự tình phát sinh trong hai năm gần đây của bang hội." Hồng Thanh Vân chống tay lên trên bàn hội nghị. thân mình nghiêng tới phía trước, nhìn thoáng qua mọi người một vòng, chậm rãi mở miệng nói: “Trong hai năm vừa qua....”
Tất cả mọi người cùng Lý Dật ở bên trong nơi này. đối với tình hình tổng kết của bang hội đều không có bao nhiều hứng thú. Bất quá bọn họ vẫn trầm ngâm hút thuốc. kiên nhẫn lắng nghe, nhất thời từng làn khói thuốc nồng đậm, vờn quanh ở trong gian phòng hội nghị.
Đang lúc hút thuốc. đồng thời Lý Dật thông qua cửa sổ quan sát tình huống bên ngoài, ánh mắt híp lại, cũng không biết Lý Dật đang tính toán chuyện gì.
Ước chừng sau nữa giờ đồng hồ. Bỗng nhiên Hồng Thanh Vân dừng lại một chút. tiếp theo đề cao thanh âm: “Trong vòng hai năm qua, đại sự đáng phải kể đến nhất chính là biến hóa phát sinh ở phân bộ Los Angeles.”
Nói tới đây. tất cả mọi người ở trong phòng. ngay cả Hồng Thanh Vân cũng đều ném ánh mắt về phía Lý Dật.
“Khoảng thời gian đầu năm, phân bộ Los Angeles bị Châu Phi bang cùng Sơn Khẩu tổ liên hợp tập kích. người phụ trách tiền nhiệm là Ðường Hải bị giết...Chính Lý Dật đã hất cẳng Ðường Hải ra ngoài, Mà trở thành long đầu tân nhậm!” Chẳng biết tại sao khi nói những lời nầy, giọng điệu của Hồng Thanh Vân đã trở nên âm trầm đáng sợ.
“Ðường Hải chính là bị Lý Dật giết chết!"
“Rầm!” Hồng Thanh Vân vừa thốt lên Xong, ngoại trừ Lý Dật, tất cả mọi người sắc mặt đều đại biến!
Tự giết lẫn nhau! Đây chính là điều cấm kị trong Hoa Nhân bang, một khi làm trái thì sẽ phải chịu nghiêm trị theo bang quy!
Khiếp sợ, hoài nghi, phẫn nộ. Đủ mọi loai cảm Xúc nháy mắt hiện lên ở trên khuôn mặt của mọi người. Đối diện với ánh mắt của mọi người. Lý Dật chậm rãi dụi tắt điếu thuốc lá trong tay, lạnh lùng liếc mắt nhìn Hồng Thanh Vân một cái: “Hồng lão đại, cơm có thể ăn bậy. nhưng nói thì không thể nói lung tung.”
Giọng điệu bình tĩnh, lời nói cuồng ngạo. Lý Dật vừa ra lời, tất cả mọi người đều biết, trận chiến này đã tháo bỏ tấm màn che mặt rồi.
Quả nhiên, nghe được Lý Dật phản bác, Hồng Thanh Vân cười lạnh: “Lý Dật, ta Sớm đã lường trước được rằng ngươi sẽ chối cãi. Thạch Đầu, mang đồ vật kia ra đây!”
Thấy Hồng Thanh Vân kêu tên mình, Thạch Đầu cung kính đem một cuộn băng ghi âm đưa cho Hồng Thanh Vân. Dưới ánh mắt nghi hoặc của mọi người, Hồng Thanh Vân mở cuộn băng kia lên, nhất thời giọng nói của Lý Dật truyền ra.
“Tam nhi, tôi hỏi cậu, muốn báo thù cho Thiết Trụ thì phải tìm người nào?’
“Đương nhiên là cái lão tạp chủng Đường Hải kia!”
“Ðược rồi, đúng vậy, chính là Đường Hải! Nhưng cậu nghĩ xem, nếu tôi để cho cậu dẫn người đi tìm Ðường Hải báo thù, sẽ phát sinh chuyện gì hay không?”
“Tin tưởng cậu cũng đã thông suốt rồi. Ðường Hải là đại ca của phân bộ Hoa Nhân bang, nếu giết hắn, khó tránh khỏi việc khai chiến cùng các huynh đệ Hoa Nhân bang! Cứ như vậy trong bang hội tự chém giết lẫn nhau, sẽ chỉ làm cho ngoại nhân chế giễu”
“Dật ca, chúng ta sẽ dùng phương pháp ám sát.”
“Bên cạnh Ðường Hải có mấy bảo tiêu, cậu biết rõ ràng chứ! Ngoài đám bảo tiêu ra không nói. chỉ cần gặp phải Lão Quỷ. cậu có thể đánh nổi hắn sao?”
“Chắc rằng trong lòng cậu phải rõ ràng hơn ai hết, cậu không phải là đối thủ của Lão Quỷ. Ngay cả Lão Quỷ còn không giết được, như thế nào còn muốn đi ám sát Đường Hải đây? Huống chi. tôi không ngại nói cho cậu biết, dưới trướng của Đường Hải còn có một lực lượng đánh thuê, thực lực của đám người này không kém gì các cậu ở hai tháng trước.”
“Dật ca. cái này cũng không được. cái kia cũng không Xong, vậy anh nói phải làm sao bây giờ?”
“Tam nhi, thù của Thiết Trụ sẽ do chính ta đích thân đi báo!"
Đoạn đối thoại này vừa bật lên, ánh mắt của mọi người nhìn về phía Lý Dật lập tức thay đổi. Bên trong Xen lẫn theo một tia tức giận, còn Trương Đức Khôn lại mang vẻ mặt nghi hoặc. nhưng khi hắn chứng kiến bộ dáng bình tĩnh của Lý Dật, thì lại yên tâm hơn không ít.
“Ba!"
Đột nhiên, Hồng Thanh Vân vỗ bàn một cái, tiếng động mạnh mẽ dọa cho mọi người nhảy dựng lên. chỉ thấy Hồng Thanh Vân híp mắt, gắt gao nhìn chằm chằm vào Lý Dật. gằn từng chữ nói: “Lý Dật, ngươi cấu kết cùng gia tộc Gambino. sát hại Đường Hải huynh đệ tranh giành thượng vị không nói. Còn tự ý không phân chia một cắc lợi nhuận Sinh ý buôn lậu cho bang hội. Rốt cuộc là ngươi có đem ta những huynh đệ khác, để vào trong mắt hay không?”
Không thể phủ nhận. một chiêu chụp mũ này của Hồng Thanh Vân thật sự là đúng Vào chỗ hiểm Hiện giờ, ánh mắt của mọi người nhìn về phía Lý Dật, đều bất thiện, phẩn nộ!
có lẽ bọn hắn có thể khoan dung cho hành vi của Lý Dật. Sát hại Ðường Hải để bước lên thượng vị! Nhưng bọn hắn tuyệt đối không cho phép Lý Dật độc chiếm lợi nhuận sinh ý buôn lậu, càng không nói đem lợi nhuận phân chia cho gia tộc Gambino!
Nhất là tháng trước đường dây buôn thuốc phiện của Hoa Nhân bang bị chặt đứt, chuyện này làm cho những vị đại ca phân khu trong lòng nóng như lửa đốt. Dưới loại tình hình này, khối bánh ngọt buôn lậu ở bờ biển tây nước Mỹ đối với bọn hắn mà nói. thực sự là có lực hấp dẫn rất lớn!
Mà Hồng Thanh Vân cũng nắm chắc điểm này!
Ðối mặt cùng lửa giận của mọi người, Lý Dật chẳng những không có phản bác, ngược lại còn cười lạnh nhìn Hồng Thanh Vân: “Hồng Thanh Vân, ngươi có điều gì muốn nói, thì hãy nói ra hết đi. Che giấu ở trong lòng chính bản thân ngươi cũng khó chịu. chư vị huynh đệ chờ đợi cũng khó chịu."
“Chư vị huynh đệ? Lý Dật, trong mắt ngươi có huynh đệ chúng ta sao?” Hồng Thanh Vân giận tím mặt: “Nếu trong mắt ngươi còn coi chúng ta là huynh đệ, ngươi tựu đã không độc chiếm phần lợi nhuận buôn lậu! Nếu trong mắt ngươi coi chúng ta là huynh đệ, ngươi tựu đã không lợi dụng mạng lưới quan hệ, chặt đứt đường dây buôn lậu thuốc phiện của bang hội!”
Chặt đứt đường dây buôn lậu thuốc phiện, là do Lý Dật làm ư?
Nếu lúc trước Hồng Thanh Vân nói, chỉ làm cho mọi người kinh ngạc cùng phẩn nộ. Như vậy lúc này đã hoàn toàn thiêu đốt lên lửa giận ở trong lòng bọn hắn, chỉ thấy một gã lão đại đột nhiên đứng lên. hỉ mũi trừng mắt giận dữ hét: “Mẹ nó, Lý Dật! Hôm nay nếu ngươi không cấp cho huynh đệ một cái công đạo, cũng đừng có mong bình yên rời khỏi nơi này!”
“Ðúng vậy, con mê nó, dám chặt đứt đường tài lộ của huynh đệ trong bang, lương tâm của ngươi ở chỗ nào rồi!”
“Giải thích đi. hoặc giao tính mạng ra đây!”
Chứng kiến một màn như vậy, Hồng Thanh Vân khẽ mỉm một nụ cười dị thường âm trầm!