Thiên Lam cùng Tử Hào lại được ra ngoài chơi, cả hai hứng trí bừng bừng chạy
hết chỗ này đến chỗ kia. Nơi này đối với Thiên Lam mà nói là vô cùng mới mẻ. Nhưng cũng phải công nhận một điều rằng Lục công chúa của Thiên
giới này tâm tính vô cùng ngây thơ, lương thiện, tuy có hơi ngốc một
chút nhưng vẫn tốt hơn lũ yêu ma nữ muốn dụ dỗ phụ hoàng, suốt ngày tỏ
vẻ hồn nhiên, yểu điệu thật là ghê tởm. Tử Hào trong lòng thầm nghĩ. Nó
thật sự rất thích nàng, ít nhất nàng là thật tâm yêu thương, bảo vệ nó.
Từ khi phụ hoàng mang nó đến Ma cung, nó luôn phải sống trong khuôn khổ, phải luôn luôn biến mình thành cường giả, như vậy mới không ai có thể
động đến bản thân, trở thành cường giả vi tôn.
Nhớ năm đó, nó lưu lạc trong Ám vực, phụ mẫu khinh thường nó pháp lực yếu kém đã bỏ rơi nó trong rùng rậm có nhiều yêu ma mặt nó tự sinh tự diệt, Tử Hào lúc ấy
mới 200 tuổi, tuy đối với nhân loại, độ tuổi này là rất lớn nhưng đối
với cả yêu ma lẫn thần tiên nó vẫn chỉ là một đứa trẻ chưa hiểu sự đời.
Một con yêu xà ngàn năm muốn ăn linh hồn của nó. Tử Hào lúc đó tuy có sợ hãi nhưng vẫn ngoan cường chống lại, đấu tranh giữa ranh giới sự sống
và cái chết. Trong đầu chỉ còn chấp niệm phải tồn tại. Đến cuối cùng cả
hai lưỡng bại câu thương. Con yêu xà kia liền hiện nguyên hình toan cắn
nuốt lấy thân thể nhỏ bé kia, cái chết tưởng chừng chỉ trong gang tất
nhưng đúng lúc đó Ma hoàng đi ngang qua nhìn thấy ý niệm sống sót mãnh
liệt của một hài tử liền ra tay cứu nó trở về. Lúc đó Ma hoàng đã từng
nói rằng chỉ có cường giả mới có quyền được tồn tại. Để bảo vệ bản thân
nhất định phải trở thành cường giả vi tôn.
Từ lúc đó Tử Hào đã
sống với thân phận mới ngày đêm chỉ biết có luyện tập theo sự rèn luyện
khắc nghiệt của Ma hoàng. Chưa bao giờ có một tia tình cảm ấm áp. Nhưng từ khi nàng xuất hiện Tử Hào đã hiểu thế nào là yêu thương, nó muốn
nàng( Thiên Lam) trở thành mẫu thân của nó, nó tin rằng phụ hoàng cũng
sẽ chấp nhận nàng bởi vì sâu trong con người phụ hoàng nó cũng rất cô
đơn. Tử Hào hiện tại phải nghĩ biện pháp tác hợp cho hao người bọn họ.
Để nó cong có thể có tiểu đệ đệ hoặc tiểu muội muội chơi cùng, nếu có cả hai càng tốt.
Ma hoàng ngồi trong thư phòng ách xì liên tiếp, rốt cục là kẻ nào dám sau lưng tính kế hắn
Thiên Lam đang hứng trí bừng bừng tìm tòi, nghiên cứu Ám vực đột nhiên cảm
nhận được luồng khí tức mạnh mẽ đang tiến về phía mình theo bản năng ôm
Tử Hào vào ngực gắt gao bảo hộ nó.
Trong bóng tối xuất hiện hai
nam tử, hồng y nam tử tỏa ra khí thế vương giả, hắn chính là người đã
theo dõi Thiên Lam trên đoạn đường đi đến Ma cung, hắc h nam tử sau lưng có lẽ là thuộc hạ của hắn. Nhận ra người quen Thiên Lam nhất thời buông lỏng phòng bị:
- Thì ra là ngươi nha, đa tạ lần trước đã giúp ta.
Hồng y nam tử câu môi cười đến mị hoặc:
- Vậy nàng tính như thế nào báo đáp ta đây. Hay là lấy thân báo đáp làm Yêu hậu của ta đi.
Hắn đã đợi hơn một tháng rồi, rốt cục Ma hoàng cũng để cho nàng ra ngoài,
đây là cơ hội tốt, hắn phải mang nàng trở về làm Yêu hậu. Một mặt có thể khắc chế Hỏa ma quân và Thiên giới, mặt khác là bởi vì nàng rất thú vị. Thiên Lam còn chưa tiêu hóa xong những lời vừa rồi thì Tử Hào trong
ngực nàng thoát khỏi sự kiềm chế lớn tiếng quát :
- Yêu vương, không cho ngươi động vào Lam di nàng phải là mẫu thân của ta.
Yêu Vương Mị Cửu cười lớn:
- Ngươi cho rằng ngươi nói thế nào thì sẽ thế đó sao, nực cười. Hắc Ưng bắt nó lại hôm nay ta phải mang nàng về Yêu tộc.
Nghe xong mệnh lệnh, Hắc Ưng nhanh như chớp đã chế trụ được Tử Hào. Huyền
Dực trong bóng tối thấy thế trận không ổn liền xông ra ứng chiến, mặt
khác truyền tin về cho Ma hoàng. Yeu vương quát một tiếng yêu thuật tỏa
ra đánh bay Huyền Dực làm hắn phun ra một ngụm máu. Mị Cửu đầy khinh
thường liếc nhìn Huyền Dực, phun ra bốn chữ:
- Không biết lượng sức.
Thiên Lam trong mắt đầy sợ hãi, Hỏa tinh thần kiếm lập tức xuất hiện đánh về
phía Mị Cửu, bất quá nàng không phải đối thủ của hắn rất nhanh liền thảm bại. Yêu vương Mị Cửu mặc cho nàng dãy dự muốn đưa nàng về Yêu cung,
lúc này trên bầu trời xuất hiện bóng dáng màu tím là Ma hoàng. Hắn lạnh
lùng lên tiếng:
- Thả bọn họ ra.
- Ngươi nghĩ hôm nay
ngươi sẽ là đối thủ của ta sao, phong ấn trên người ngươi đã xuất hiện,
bây giờ là thời khắc ngươi yếu đuối nhất, ha ha haa.
Long Tử
Phong mím môi không nói lời nào. Cái mà Min Cửu nghĩ đến sao hắn lại
không biết. Yêu vương trước nay vô sỉ tự nhiên sẽ dùng Thiên Lam uy hiếp Thiên giới tệ hơn sẽ là uy hiếp đại ca hắn. Hắn không thể để việc báo
thù cho phụ mẫu tan thành mây khói. Chưởng phong như mưa đánh về phía Mị Cửu dường như không thể làm được hắn tổn thương. Hai bên giao đấu kịch
liệt. Ban đầu thế trận được cân bằng, tuy nhiên sau một khoảng thời gian phong ấn trên cơ thể Long Tử cuối cùng đã đẩy hắn( Ma hoàng) vào thế hạ phong. Long Tử Phong trong lúc lơ là đã bị trúng hai chưởng phun đầy
máu tươi. Yêu vương nhìn hắn, lắc đầu:
- Long Tử Phong a Long Tử
Phong ngươi vì báo thù mà bị bức đến bước đường này, ngươi không ngờ sẽ
có ngày sẽ chết trong tay Mị Cửu ta có phải không. Đáng tiếc cho ngươi
cả đời này nuôi hi vọng báo thù mạnh như thế. Ngươi yên tâm ta sẽ giúp
ngươi trả thù Thiên giới, thống nhất Lục giới ha ha.
Đúng lúc
năng lương yêu thuật chuẩn bị đánh lên người Long Tử Phong, thân thể
Thiên Lam đột nhiên xảy ra biến hóa. Tiên khí màu lam ngày càng thịnh.
Từ trong vầng sáng thanh kiếm màu thủy lam bay ra hợp nhất với Hỏa tinh
thần kiếm. Thủy linh châu cùng lam tinh thạch không ngừng bay lượn quanh người nàng. Thiên Lam tay cầm kiếm không ngừng rót linh lực vào thân
kiém mạnh mẽ đánh về phía Mị Cửu. Chưởng phong hồng sắc và thần kiếm va
chạm bức lui Min Cửu hơn một trượng. Tất cả há hốc mồm kinh ngạc nàng có thể đánh bại Yêu vương. Giọng nói lanh lảnh vang lên:
- Ngươi không được tổn thương bọn hắn. Trừ phi ta chết.
Mị Cửu trên môi nở nụ cười tự giễu tại sao Ma hoàng lại thắng hắn luôn
luôn thắng mình. Biết tình trạng hiện tại bất lợi. Mị Cửu cùng Hắc Ưng
rời đi. Sau lưng tiếng nói của hắn vọng lại:' ngươi sẽ phải hối hận '
Trận chiến vừa qua Thiên Lam vô lực ngã xuống, Huyền Dực cùng Tử Hào đã ngất đi. Long Tử Phong đỡ lấy thân thể nàng, tâm có chút cảm xúc phức tạp.
Hắn không hề nhận ra rằng bản thân đối với nàng đã động tình. Mà đó
chính là cấm kị.