[YunJae Trung Văn] Nghịch Lân - Đam Mỹ

Chương 44



Rất nhiều người nói với hắn những lời a dua nịnh hót, thậm chí là trái với lòng mình.

Đừng nói đến việc hắn từ trước tới nay không hề nghĩ rằng mình sẽ quan tâm hay coi trọng một người khác, đây là lần đầu tiên, hắn vì muốn có một đáp án mà ép buộc người.

Có lẽ, lần này Junsu đã thắng cược rồi.

Kim Jaejoong quả thực ngoài việc giống hắn ra, còn có thể khiến cho lòng hắn chấn động…

Hai tay một lần nữa tự do, Jaejoong theo bản năng chỉ muốn thoát khỏi cảnh túng quẫn trước mắt, quần áo không chỉnh tề mà bò ra ngoài vòng tay của Yunho, vừa định tùy tiện tìm một phòng tự giải quyết nhu cầu sinh lý lại bị Yunho từ phía sau ôm chặt!

“Jung Yunho, thả tôi ra, anh…” Tức giận của Jaejoong toàn bộ đã biến mất sau hành động kế tiếp của Yunho.

Chỉ thấy, tay Yunho không chỉ ôm lấy cậu mà còn thừa dịp Jaejoong không chú ý, nắm lấy phân thân trong quần lót cậu đã ở trạng thái bảy tám phần cương cứng, quần mỏng manh phủ lên càng khiến Jaejoong thêm mê người, Jaejoong theo phản xạ định gập khuỷu tay huých Yunho lại bị hắn né được.

Hơn nữa, còn mượn lực của Jaejoong kéo tay cậu lại, đặt lên tính khí đang rất cần ai ủi của mình!

“Anh làm gì… Jung Yunho…” Jaejoong định bỏ tay ra, nhưng bàn tay Yunho dùng lực rất mạnh, ép buộc cậu đặt lên phần thân nóng hổi nổi gân xanh kia.

“Thấy cậu sáng sớm đã chạy tới tìm tôi, sợ cậu quá mệt mỏi, tôi có thể giúp cậu…” Mút mát vành tai Jaejoong, động vào những nơi mẫn cảm của cậu, tay Yunho cũng bắt đầu chuyển động.

“Không muốn… Tự tôi làm… Ah…” Jaejoong muốn từ chối “Hảo ý” của Yunho nhưng không cách nào ngăn tay của mình làm theo động tác của hắn.

“Ngoan một chút đi… Coi như là tôi báo đáp cậu đã bảo vệ tôi lúc vừa rồi…” Giọng điệu dịu dàng trấn an Jaejoong, khóe miệng Yunho vẫn luôn nở một nụ cười yếu ớt.

Vừa ác liệt, vừa khiêu khích, lại lúc nặng lúc nhẹ mang đến khoái cảm mãnh liệt…

“Anh cút ngay… Ah… Tôi có thể tự mình làm… Không cần…” Jaejoong giãy dụa muốn thoát khỏi Yunho lại bị hắn đè lên bức tường bên cạnh.

Đầu phân thân bị tay Yunho nắm giữ, khuấy động liên tục, lại thỉnh thoảng va chạm vào vách tường lạnh như băng, hai cảm giác hoàn toàn bất đồng khiến các giác quan của Jaejoong nhận được kích thích rất mãnh liệt, tiếng thở dốc càng ngày càng dồn dập, Jaejoong chỉ có thể theo bản năng vươn tay chống lên tường, tay kia bị ép buộc nắm lấy tính khí sung huyết cứng rắn…

“Thật đáng yêu nha… Lại còn hơi run nữa…” Nói xong, Yunho thậm chí còn dùng đầu ngón tay khẽ vuốt phần đầu mẫn cảm, khiến cho phân thân hồng hồng nóng rực nhịn không được rung rung.

“Jung Yunho… Anh đừng có quá đáng… Ah…” Vừa muốn mắng người, Yunho lại dùng kích thích càng mãnh liệt ngăn cản Jaejoong.

“Tôi không quá đáng a, tôi chỉ muốn giúp cậu mà thôi, chẳng lẽ cậu không thoải mái sao…” Nhẹ gặm phía sau cổ Jaejoong, Yunho càng mạnh mẽ cầm lấy tay Jaejoong sờ lên phân thân của mình.

Rõ ràng là tự an ủi bình thường, nhưng dưới sự “Hỗ trợ” của Yunho lại càng thêm dâm loạn, mà ngay cả Jaejoong cũng không thể không thừa nhận khoái cảm mà thân thể nhận được lúc này còn mãnh liệt hơn so với lúc tự mình làm.

Nhưng thực sự rất khiến người ta mất mặt…

“Ah… Urghh… Jung Yunho…” Ngón tay Yunho vỗ về chơi đùa như có như không khiến cho phân thân Jaejoong nhận được kích thích trước nay chưa từng có.

Phần đầu không ngừng chảy ra tinh dịch màu trắng, thấm ướt ngón tay Jaejoong cùng Yunho, cũng trượt xuống đùi trong Jaejoong, vì thân thể chuyển động mà phát ra tiếng nước chảy dâm mĩ, ngay lúc toàn bộ thần kinh của Jaejoong đều tập trung vào khoái cảm phái trước, đột nhiên, một nhiệt độ nóng rực đặt giữa hai chân khiến Jaejoong cắn chặt môi không phát ra tiếng rên nữa.

Hình dạng như vậy…

Độ cứng như vậy…

Nhiệt độ như vậy…

Đều thông báo rất rõ ràng cho Jaejoong biết đó là cái gì, cũng nhanh chóng thức tỉnh trí nhớ thân thể của Jaejoong, cho dù Yunho không đi vào nhưng vẫn khiến Jaejoong bất giác nắm chặt tay.

“Anh… Làm cái gì… Đừng làm như vậy… Ah…”

“Tôi đã giúp cậu rồi, cậu phối hợp với tôi một chút đi, nghe lời… Kẹp chặt chân vào…” Giọng nói trấn an truyền đến từ miệng Yunho, Jaejoong muốn cự tuyệt nhưng lại không khống chế nổi thân thể đang phối hợp theo.

Cảm giác này, phần thân nóng bỏng của Yunho ma sát đút ra đút vào giữa hai chân cậu khiến phân thân Jaejoong càng thêm cứng rắn ướt át, lại càng khiến cho ngón tay Yunho càng thêm trơn trượt thuận lợi vuốt ve, lúc phần gốc phân thân Yunho va chạm vào mông Jaejoong tạo ra tiếng vang khiến cho hô hấp của Jaejoong cũng rối loạn.

“Ah… Không muốn… Urghh… Jung Yunho… Anh muốn thì trực tiếp vào đi…” Yunho không trực tiếp tiến vào ngược lại càng khiến cho Jaejoong cảm thấy thẹn.

Không phải cậu muốn, nhưng so với việc Yunho trực tiếp đâm vào trong cơ thể cậu mà chiếm đoạt, hành động này, càng thêm phần phóng đãng…

“Cái này không được, lát nữa còn đến trường xử lý việc của cậu, nếu mà vào trong, tôi sợ tôi không ngừng được thì nguy rồi, đừng quên, lần nào cậu cũng cắn chặt lấy tôi…” Nói xong lời khiến người ta nghe mà mặt đỏ tai hồng, mắt Yunho không quên liếc đến nơi vừa mới bắn ra.

Là thị uy, cũng là khuyên bảo, Jung Yunho hắn, không hề sợ cậu…

“Mẹ nó, ai bảo anh… Anh hãy đợi đấy… Ah… Đừng ma sát nữa…” Cúi đầu xuống, Jaejoong vừa liếc mắt liền nhìn thấy tính khí phấn khởi trướng hồng của Yunho tiến lui giữa hai chân cậu, dịch thể của hai người thấm đẫm đùi trong Jaejoong.

“Cho dù tôi không làm thủ tục cho cậu, Park Yoochun cũng sẽ nghĩ cách, sao vậy, cậu sợ à…” Như thể không nghe thấy đe dọa của Jaejoong, Yunho ngược lại càng tăng tốc tay cùng động tác phần eo.

“Ai sợ… Ah… Không được… Tay… Ah…” Khoái cảm chồng chất khiến cho phân thân Jaejoong đạt tới mức cực điểm, lối vào căng cứng không ngừng chảy ra dịch thể, cũng khiến cho Jaejoong theo bản năng khép chặt hai chân…

“Ah… Jung Yunho… Không được… Buông tay…” Cảm nhận được Yunho nắm chặt lối vào của cậu, Jaejoong đỏ mắt, giọng nói nghẹn ngào khi không cách nào phát tiết.

“Chờ một chút…” Hông đong đưa nhanh hơn, phân thân Yunho trên da thịt trắng nõn của Yunho càng thêm phần đỏ hồng.

“Ah… Urghh… Buông tay… Anh nhanh bắn đi…” Jaejoong sao có thể không biết mục đích của Yunho, trong hoàn cảnh này, cậu chỉ có thể mong đợi Yunho giải phóng.

“Vậy cậu phối hợp chút đi… Uhmm… Chính là như vậy…” Không đợi Yunho nói hết, Jaejoong đã bắt đầu hoạt động hai chân, vừa kẹp chặt Yunho cậu vừa nhẹ nhàng ma sát chỗ mẫn cảm của hắn.

“Ah… Không được… Jung Yunho…”

“Sao cậu lại mê người như vậy…”

“Anh nhanh… Ah… Nhanh bắn… Jung Yunho… Nhanh lên… Ah…”

Tay đặt trên tường đã mỏi nhừ, phân thân của Jaejoong cũng phun ra dịch thể màu trắng đục dính đầy trên tay Yunho, thở dốc tựa thân thể mềm nhũn vào tường, Jaejoong cũng nhìn thấy giữa hai chân cậu là tinh dịch của Yunho…

Hòa với mồ hôi của hai người, dịch màu trắng chậm rãi chảy xuống đất, lúc Jaejoong thiếu chút nữa đứng không vững mà ngồi bệt xuống, Yunho liền ôm lấy cậu, vào phòng tắm giúp cậu tẩy rửa sạch sẽ.

“Sao lại muốn tôi quay trở lại trường học? Không phải Kim Ri Nam đã làm thủ tục đuổi học tôi rồi sao?” Lý trí mới thanh tỉnh một chút, Jaejoong liền hỏi vấn đề vẫn đang nghi hoặc.

Nếu như là Yoochun, cậu còn có thể hiểu, nhưng Jung Yunho vì sao phải làm vậy?

“Người bị đuổi học là con trai Kim Ri Nam, bây giờ người trở về là Kim Jaejoong thuộc về chính bản thân mình.” Nhìn thoáng qua Jaejoong, trong mắt Yunho tràn ngập dịu dàng. “Hãy sống đúng với chính bản thân mình, tôi sẽ giúp cậu.”

“Giống anh liều lĩnh cướp đoạt toàn bộ quyền hành ở Kwon gia là vì muốn làm chính Jung Yunho sao?”

“Xem ra, Junsu đã kể hết cho cậu rồi đúng không?” Dùng khăn tắm vây quanh thân thể trần trụi của Jaejoong, Yunho kéo cậu vào trong ngực. “Chạy tới tìm tôi là tỏ ý cậu không sợ sao?”

Nhìn chằm chằm vào ánh mắt đang khát vọng đáp án kia, Jaejoong nở nụ cười, như lúc bọn họ mới quen biết, một Kim Jaejoong tràn ngập kiêu ngạo.

“Sợ cái gì? Anh không sợ tôi hại chết anh…”

Lời còn chưa nói xong đã bị bưng kín trong một nụ hôn thật sâu, đây là lần đầu tiên, Jaejoong chủ động hưởng ứng nụ hôn của Yunho…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.